Translator: Nguyetmai
Khu dân cư trên núi Đại Giác, một trong những điểm bắt đầu của game thủ mới trên Hải Lam Tinh.
Mắt Cuồng Đao Nộ Kiếm hoa lên, chẳng ngờ mình lại đang ở giữa một quảng trường, dưới chân là cát vàng, không khí hoang sơ tràn đầy khoang mũi, vô cùng chân thật, đến mức hắn còn cảm nhận được cả độ ấm của mặt trời. Thử cúi đầu nhéo cánh tay mình, cảm xúc cơ bắp cũng thật tới mức khiến hắn phải kinh ngạc.
Đây là một quảng trường nhỏ, xung quanh có khoảng trăm game thủ, mọi người đều đang tò mò nhìn lẫn nhau, có thể thấy ID từng người hiện trên đầu họ.
Xung quanh có rất nhiều doanh trại làm bằng gỗ với đá, tốp năm tốp ba NPC mặc quần áo da thú đi qua đi lại phía xa. Họ chỉ trỏ về hướng này, giống như đều đang âm thầm bàn tán.
Cuồng Đao Nộ Kiếm làm theo hướng dẫn cho người mới khi kiến tạo nhân vật, mở bảng thông tin ra xem, thấy bản thân hiện giờ đang là Level 1, giống như tư liệu trên web giới thiệu, được tặng ba món đồ cho game thủ mới, bộ quần áo vải vĩnh viễn không rơi mất và giày trên chân, ngoại trừ tác dụng che thân thì chẳng còn thuộc tính gì cả.
Hắn để ý thấy một người đứng cạnh mình đang cố cởi quần mà loay hoay mãi không được, người nọ tiếc nuối bảo: "Không thể ***, đánh giá tồi cho biết!"
Tôi lạy, ông nói từ gì mà bị hệ thống che lại thế? Ông muốn gì hả?!
Cuồng Đao Nộ Kiếm giật mình kinh hãi, lặng lẽ rời xa người anh em kia.
Cuồng Đao Nộ Kiếm là một game thủ chuyên nghiệp chưa ai hay biết, hắn mới chơi chuyên nghiệp chưa được bao lâu, vẫn còn là một người mới ngây ngô, nghe nói "Tinh Hải" chưa công bố mà liên minh trò chơi quốc tế đã bắt đầu chuẩn bị đấu chuyên nghiệp rồi. Vì thế, hắn bắt đầu chú ý trò chơi này, đợi đến ngày thử nghiệm nội bộ mà ai cũng mong đợi, hắn nhanh chóng xin lãnh đạo câu lạc bộ kiếm cho mình một suất quý giá.
Tiến vào thời kỳ khai hoang sớm hơn người khác một bước có thể giành được nhiều lợi thế hơn, lòng Cuồng Đao Nộ Kiếm đầy lý tưởng lớn lao.
Trên quảng trường các game thủ sôi nổi bàn tán.
"Chân thật quá đi."
"Giờ nên làm gì đây?"
"Có gợi ý gì không thế?"
Lúc này một ông lão người da trắng râu tóc bạc phơ, mặt mày nghiêm túc như thể Bạch Mao Sư Vương đến trước mặt họ rồi lớn tiếng nói: "Những người từ bên ngoài tới nghe đây, nếu muốn ăn no thì hãy tìm việc mà làm cho tôi. Nơi dân cư của chúng tôi không chào đón những kẻ lười biếng. Ừm, trong ruộng cần người thu gặt, xưởng may lẫn xưởng vũ khí phía Nam đều cần nhân công biết việc, trong nơi dân cư cũng vừa có một đống hàng hóa chuyển tới, cần người đi dỡ hàng. Tóm lại chỉ cần chăm chỉ là không thể chết đói được."
Các game thủ đều để ý thấy cạnh cột HP còn có hai mục khoanh tròn, một là giá trị đói và giá trị khát, một khi hai cột tụt xuống mức 0 thì sẽ xuất hiện debuff "đói" và "khát nước". Thuộc tính suy yếu, HP trượt xuống không ngừng tới tận khi tử vong mới thôi.
Cuồng Đao Nộ Kiếm sử dụng trinh sát với ông lão.
[Căn cứ theo cấp bậc của bạn hiện tại, bạn có được tin tức như sau]
[Sandre – thôn trưởng khu dân cư núi Đại Giác]
[Cấp bậc:?]
[Thuộc tính:?]
[Bạn có thể coi ông ấy là thôn trưởng thôn tân thủ]
[Trình độ nguy hiểm: trung cấp]
Game thủ có công năng trinh sát, có thể nhìn thấy tên và tin tức về NPC, nhưng nếu cấp bậc có chênh lệch quá lớn thì sẽ xuất hiện hiện tượng thiếu hụt rất nhiều tin tức.
Màu sắc tên của NPC đại biểu cho quan hệ trận doanh, xanh lá là thân mật, màu vàng là trung lập, màu đỏ đối địch. Trình độ nguy hiểm lại là cách biệt thực lực giữa game thủ và mục tiêu. Giờ game thủ đều là người mới Level 1, không thể nhìn rõ thuộc tính của Sandre.
"Cửa hàng vũ khí bán ra súng ống đạn dược và nhiều loại vũ khí cận chiến khác. Thị trường cũng có nhiều người buôn bán thức ăn nước uống, trang trại phía Tây có cho thuê ngựa cưỡi và ngựa thồ. Nếu muốn rời khỏi đây thì đi mấy cây số về phía Bắc là sẽ thấy một nhà ga công cộng, còn nếu muốn học tập các kỹ năng sinh hoạt thì tiệm rèn với tiệm may đều là lựa chọn không tồi..."
Căn cứ những lời Sandre miêu tả mọi người đã đại khái hiểu được tình hình nơi này, khu dân cư chỉ có mấy nghề sinh hoạt phụ và một cái nghề nghiệp chiến đấu là "Thợ săn sơ cấp", cái nào cũng cần tiêu tiền tìm người huấn luyện.
Bản đồ của game thủ lúc này vẫn ngập trong sương mù, nơi nơi đen sì, bối cảnh hành tinh, bản đồ bố cục thế lực đều cần thăm dò để mở ra, nhưng thăm dò cần rất nhiều yếu tố. Cuồng Đao Nộ Kiếm có cảm giác như thể mình vừa mở ra "Sổ tay thiếu nữ số 21" vậy.
Xét đến cùng ban đầu có muốn làm gì thì cũng cần có tiền.
Cho nên từ đầu quan trọng nhất là phải làm lụng để kiếm tiền sao?
"Không biết có thể trực tiếp đánh Boss làm nhiệm vụ không nhỉ?"
Một hội trưởng công hội nêu ý kiến, Cuồng Đao Nộ Kiếm nhận ra người này. Hội trưởng công hội Sát Thiên Hạ, ID là "Chém Thành Mười Tám Mảnh", nhìn tên đã đủ để biết tính cách.
Không ngờ Sandre nghe thế chỉ lẩm bẩm hỏi không biết đánh Boss là có ý gì, sau đó lại cười ha hả đáp: "Với cái thân thể te tua đó của các người mà đòi đi săn thú thì đúng là chán sống rồi, thấy cánh rừng kia không, nếu không sợ chết thì cứ vào đó săn thú, dựa vào con mồi các người săn được tôi sẽ thưởng tương ứng. Có điều theo tôi thấy thì các người còn chẳng đánh lại một con linh cẩu yếu nhất đâu."
Mọi người hướng tầm nhìn ra xa, chỉ thấy một cánh rừng xanh um tươi tốt đập vào mắt, từng dãy núi trải dài liên miên, cao vút hùng vĩ, giống như sắp chọc thủng trời tới nơi. Mây vờn quanh đỉnh núi giống hệt một con mãng xà quấn quanh nơi đó, cảnh sắc tráng lệ làm không ít game thủ ngây ngất. Chi tiết cực kỳ chân thật, khác hẳn với những game thực tế ảo khác chỉ dùng tranh lập thể làm bối cảnh, rõ ràng là hai thái cực khác hẳn nhau.
Chém Thành Mười Tám Mảnh không tin, dẫn theo vài nguyên lão trong công hội, dùng một trăm Hải Lam tệ vốn ban đầu của tân thủ để mua mấy món vũ khí cận chiến thô sơ rồi nhanh chóng chạy vào rừng.
Không lâu sau đám người kia đã ủ rũ quay lại.
Sắc mặt Chém Thành Mười Tám Mảnh đen sì. Dã thú hắn gặp phải là một con tinh tinh lớn hơn người rất nhiều, chạm trán nó, hắn vừa giơ dao lên đã bị nó ném phân cho nát đầu, hồi sinh ngẫu nhiên ngay tại khu lân cận, trong lòng có đến hàng nghìn con Thảo Nê mã không ngừng lao qua.
Vì sao phương thức công kích của loài khỉ lại là ném phân chứ! Có cần giống hệt đời thực thế không hả!
Chóp mũi vẫn mơ hồ ngửi được mùi phân khỉ, bụng Chém Thành Mười Tám Mảnh sôi ùng ục, buồn nôn muốn chết.
Chi tiết chân thực thì tôi không phản đối nhưng lại tăng thêm mùi vị thì tuyệt đối là trò đùa ác của người lập trình!
"Mẹ nó, Boss hoang dã này quá mạnh rồi!"
"Tôi chưa kịp nhìn thì đã chết ngắc rồi!"
"Chém nó một dao mà nó chỉ rơi một HP thôi!"
"Trời ạ, 'dao đá thô sơ' tôi vừa mua rơi mất rồi!"
Tử vong sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm, trị số quyết định bởi tổng cấp bậc, thời gian hồi sinh cũng không ngừng chồng chất lên nhau. Lần đầu hồi sinh chỉ cần mười giây, lần thứ hai cần tới một phút đồng hồ, lần thứ ba thì là năm phút, lần thứ tư là nửa tiếng, càng ngày càng lâu hơn. Trong game cứ sáu ngày sẽ reset thời gian hồi sinh một lần.
Trừng phạt khi tử vong cũng không nhẹ nhàng lắm, trong sáu ngày chơi game nhiều nhất chỉ có thể chết mười lần, đủ số lần thì sẽ ép buộc offline, chờ đến hôm sau trong hiện thực mới có thể online lại. Nghe nói đây là phương pháp phòng tránh game thủ ham mê quá độ mới nhất, cơ chế mệt mỏi có hiệu quả hơn hẳn "Sky Islan và Maiden", đảng học sinh sau khi dùng hết số lần tử vong một ngày thì chỉ còn cách ngoan ngoãn offline học bài. "Tinh Hải" thông báo thiết lập này xong thì bị "Công nghệ điều trị nghiện internet Dương thị" đánh giá kém đầu tiên, có lẽ là vì việc làm ăn bị ảnh hưởng ấy mà...
Tất cả game thủ đều từ bỏ ý định đánh Boss trong đầu, an phận làm việc vặt kiếm tiền, cả trăm game thủ hối hả ngược xuôi, làm nhiệm vụ với khí thế ngút trời, góp một viên gạch xây dựng lên Đại Giác xã hội chủ nghĩa.
Sandre vui vẻ vuốt râu, mấy người từ ngoài tới này thật chăm chỉ, có thể bồi dưỡng được.
"Phần thưởng ít thế, có mỗi năm mươi tệ!"
"Thăng cấp còn chậm hơn ý, làm nhiệm vụ nửa tiếng mà mới tích cóp đủ kinh nghiệm để thăng cấp thôi."
"Cảm giác thao tác chân thực thật đó!"
"Tự đánh mình cũng rơi máu đấy, hay thật."
"Anh có bị ngu không đấy hả?"
Khởi đầu vừa thách thức lại không có cách để game thủ luồn lách được, vừa đủ tính tự do lại đồng thời cho game thủ có mục tiêu, rất thú vị. Vừa khiến người ta tức ứa gan lại vừa làm không biết mệt. Cảm giác vừa đau vừa sướng thế này khiến tất cả game thủ đều thầm lôi bà xã lập trình viên ra trình diễn mười tám thế "đông cung sống".
Hôm nay chúng ta đều là vua hết!
...
"Cậu cũng là game thủ chuyên nghiệp à?"
Cuồng Đao Nộ Kiếm nghe thấy có người gọi mình thì quay lại xem, thấy ba game thủ cùng đi tới. Hắn biết cả ba người này, họ đều là cao thủ trong giới chuyên nghiệp cả. Tuyển thủ thiên tài "Cơm Chiên Tia Chớp", "Tận Cùng Mặt Trăng" đã chinh chiến trong các trò chơi thực tế ảo mười năm trời, người đẹp "Giang Vũ Lạc" thì có đến hơn chục triệu người hâm mộ. Lúc này người đang nói chuyện với hắn là Tận Cùng Mặt Trăng.
Đối mặt với những đại thần chuyên nghiệp thế này Cuồng Đao Nộ Kiếm chỉ cảm thấy đầu mình trống không, hắn rụt rè hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Tận Cùng Mặt Trăng cười bảo: "Không biết cậu có để ý không, bản đồ ngoài chợ bán tới ba nghìn Hải Lam tệ, thù lao cho nhiệm vụ tân thủ lại quá ít, cơ bản sẽ không có người mua được bản đồ.