Translator: Nguyetmai
Trong căn cứ Ám Nha cốc, thành viên công hội Thần Tộc đều có mặt đầy đủ.
Jupiter ủ rũ cau mày, các game thủ trong bản thử nghiệm đều bận luyện cấp và trải nghiệm trò chơi, chẳng ai để ý treo thưởng của bọn họ, đúng là khó chịu.
"Hội trưởng, gợi ý nhiệm vụ thay đổi rồi!"
Các thành viên nhao nhao cả lên.
Jupiter giật mình, vội xem thử mới thấy gợi ý khu vực của nhiệm vụ bất ngờ thay đổi, nói rõ vị trí của Số 0 giờ đang ở Tây Đô.
"Nhiệm vụ đột nhiên thay đổi sao?"
Jupiter cảm thấy rất lạ, không hiểu ra sao cả.
Có điều phạm vi từ một quốc gia thu nhỏ tới một thành phố thì càng có lợi cho họ hơn.
Thử nghiệm nội bộ diễn ra mười hai ngày, hôm nay đã là ngày cuối cùng.
"Nếu vị trí đã xác định thì sau khi Open Beta điều hết thành viên trong công hội tới Tây Đô, dù thế nào cũng phải tìm ra mục tiêu."
Chỉ cần Open Beta mở ra thì với ưu thế số đông của công hội, bọn họ chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ.
"Vậy đợi Open Beta mở thôi."
Jupiter cực kì tự tin, nhiệm vụ cấp B này đã bị hắn coi như vật trong lòng bàn tay, giơ tay một cái là tóm gọn rồi.
Lần này nhất định có thể đạp những đối thủ cũ xuống bùn, các thành viên đều rất hưng phấn.
...
Thủ lĩnh khoanh tay, yên lặng nghe trợ lý báo cáo.
"Quản lý Nosar đã mất tích ở Tây Đô, cả Cohen Saber cũng biến mất. Người phụ trách Phong Nhãn là Zino báo sẽ nhanh chóng phái người liên lạc mới tới thay thế Cohen, phụ trách mạng lưới tình báo tại Tây Đô..."
"Là Số 0."
Thủ lĩnh đột nhiên mở miệng: "Hắn giết Nosar và Cohen vì không muốn để lộ vị trí cụ thể của mình, hừ, thì ra hắn đang trốn ở Tây Đô, nhất định là Cục 13 của Tinh Long đang bảo vệ hắn!"
Nosar là siêu sát thủ của tổ chức, thế mà lại chết trong tay Số 0, đây là tổn thất rất lớn. Thủ lĩnh cũng có chút ấn tượng với Cohen, người này là một nhân tài rất giỏi về ẩn nấp và thu thập tình báo.
Lại là Số 0!
Thủ lĩnh giận điên lên: "Số 0... Mi nghĩ tìm được chỗ dựa thì ta không thể làm gì mi được nữa sao?!"
Chỉ là một con chuột nhắt trốn khỏi tổ chức mà thôi, vốn gã không quá quan tâm, nhưng trải qua những chuyện vừa rồi thủ lĩnh mới nhận ra tính uy hiếp của Số 0 đối với tổ chức không hề nhỏ.
Dựa vào camera giám sát ở phòng thí nghiệm thì trong nửa năm ở tổ chức, Số 0 chẳng hề có hành vi đáng ngờ nào, vậy tình báo của hắn từ đâu mà có, đây vẫn là một bí mật chưa thể giải đáp.
Thủ lĩnh không rõ Số 0 nắm được nhiều bí mật hay không nên chỉ có thể phán đoán trường hợp xấu nhất, con đê dài ngàn dặm cũng có thể bị hủy hoại bởi một tổ kiến nhỏ, đây là lúc nên dùng biện pháp mạnh để giải quyết mối họa ngầm này!
"Để người của Phong Nhãn đi dò la vị trí cụ thể của Số 0, không cần biết phải trả giá thế nào, dù hắn có nấp trong tổng bộ Cục 13 cũng phải lôi đầu hắn ra cho ta!"
"Hai trăm thành viên Dạ Kiêu và năm vị quản lý đều sẵn sàng nghe lệnh, một khi tìm được vị trí chính xác thì giết ngay, ta cho phép sử dụng tên lửa đạn đạo!"
Thủ lĩnh liên tiếp ra lệnh, giọng điệu tràn ngập sát khí.
"Chỉ cần mi dám thò đầu ra, nhất định ta sẽ làm thịt mi ngay!"
...
"Đã sắp hết thời gian thử nghiệm nội bộ."
Cuồng Đao Nộ Kiếm hơi tiếc nuối nhìn bảng thông tin đang đếm ngược ba mươi giây cuối cùng, hắn vẫn hi vọng thời gian có thể dài hơn một chút để mình luyện cấp thêm lát nữa.
Đương nhiên hắn cũng đã rất hài lòng với tiến triển hiện giờ, nhiệm vụ Hàn Tiêu đưa ra dù đều là loại khẩu vị nặng nhưng kinh nghiệm đạt được cũng không hề ít. Hơn nữa hắn còn mua được không ít trang bị từ chỗ Hàn Tiêu, sức chiến đấu nhờ đó mà tăng mạnh.
Dù kỹ năng của hệ cơ giới phần lớn là chế tạo, không phải sở thích của Cuồng Đao Nộ Kiếm, nhưng vừa nghĩ tới thực lực của Hàn Tiêu là hắn lại trào dâng niềm hi vọng, chỉ cần mình thăng cấp thì chắc chắn cũng có thể mạnh như vậy cho xem.
"Giới chuyên nghiệp nhất định sẽ có chỗ cho mình!"
Cùng với thời gian thử nghiệm kết thúc, bóng dáng hưng phấn của Cuồng Đao Nộ Kiếm cũng biến mất ngay tại chỗ.
...
[Kết thúc thử nghiệm nội bộ, thời gian Open Beta mở ra còn 122 ngày 1 giờ 23 phút.]
Hàn Tiêu nhíu mày nhìn diễn đàn game thủ, quả nhiên đã biến thành màu xám, không thể vào được nữa.
"Đúng như mình đoán, thời gian hiện thực vời thời gian ở đây không đồng nhất."
Hàn Tiêu lắc đầu.
"Lắc đầu cái gì thế, rốt cuộc cậu còn giấu giếm bao nhiêu tin tức hả?"
Cổ Huy nặng nề hỏi.
Lúc này Hàn Tiêu đang ngồi trong phòng họp của tổng bộ, Cục trưởng Cổ Huy, trưởng phòng tình báo, trưởng phòng hành động bí mật, anh đang bị ba ông lớn này ngồi bao vây như thẩm vấn trên công đường.
Cục 13 biết Hàn Tiêu cũng có sức chiến đấu nhất định nhưng không thể ngờ anh lại có thể một mình tiêu diệt một tên dị năng giả, hơn nữa tên dị năng giả đó còn là một sát thủ tiếng tăm lừng lẫy. Đương nhiên, đó không phải là vấn đề chính, Cục 13 càng quan tâm chuyện vì sao Hàn Tiêu dễ dàng tóm được tên gián điệp Cohen hơn.
Cohen đã ẩn nấp ở Tây Đô hơn hai năm, không hề để lộ dấu vết, dù nhiều lần Cục 13 tích cực truy tìm nhưng đều thất bại, thế mà Hàn Tiêu lại dễ dàng xác định mục tiêu như thế, chứng tỏ số lượng tin tức tình báo anh nắm giữ còn nhiều hơn những gì họ nghĩ nữa.
Vì thế mới có buổi họp hôm nay, Cổ Huy muốn biết thêm nhiều tin tức hơn.
Hàn Tiêu bắt đầu tập trung lại, anh xoa cằm, lảng tránh vấn đề sắc bén này, chậm rãi đáp: "Vị trí của tôi đã bại lộ, dù Manh Nha không biết chính xác nơi tôi đang ở nhưng chúng có thể xác định tôi đang có mặt tại Tây Đô, sau này chắc chắn sẽ sai nhiều sát thủ tới hơn nữa."
Cổ Huy nhíu mày, dù bất mãn vì Hàn Tiêu đánh trống lảng nhưng vẫn theo ý anh: "Vậy cậu định làm thế nào?"
"Không cần thiết giấu giếm làm gì nữa, cứ thoải mái đối đầu với Manh Nha thôi. Lần hành động sau tôi muốn tham gia."
Lông mày Cổ Huy nhíu đến mức tưởng chừng xoắn cả lại: "Thế quá nguy hiểm, nếu cậu xuất hiện thì chẳng khác nào cho Manh Nha cơ hội ra tay cả."
Hàn Tiêu hắng giọng: "Có thể nói riêng với anh mấy câu được không?"
Cổ Huy hơi do dự nhưng rồi cũng đứng dậy đi theo Hàn Tiêu sang bên cạnh.
Trưởng phòng tình báo và trưởng phòng hành động bí mật nhìn nhau bất đắc dĩ, có cần thiếu lòng tin ở họ vậy không hả, nghi ngờ người khác là không hay đâu nhé.
Hàn Tiêu nhìn xung quanh rồi mới nhỏ giọng bảo: "Tôi có thể thay đổi khuôn mặt."
Cổ Huy giật mình: "Cậu có dị năng à?"
Hàn Tiêu lắc đầu: "Tôi có thể chế tạo một món đồ chơi nhỏ, nó sẽ giúp thay đổi khuôn mặt tôi, thế nên tôi sẽ không để lộ bộ mặt thật của mình ra, dù Manh Nha có làm thế nào cũng không tìm ra tôi được đâu."
Mặt nạ da người à? Đây cũng xem như một cách hay, Cục 13 cũng có thể chế tạo thứ này, nhưng nghe cách Hàn Tiêu nói thì dường như thứ anh định tạo ra còn cao cấp hơn mặt nạ da người.
Cổ Huy trầm ngâm: "Dù có dùng mặt nạ da người nhưng vẫn có lúc cậu phải bỏ nó ra, vậy vẫn quá nguy hiểm."
Mắt Hàn Tiêu lóe lên: "Mặt nạ tôi làm ra đeo lên tiện lắm."
"Được, đợi cậu chế tạo xong rồi tôi sẽ đồng ý để cậu tham gia hành động."
Hàn Tiêu khăng khăng muốn tham gia, đầu tiên là vì muốn đạt được càng nhiều kinh nghiệm, sắp tới ngày mở ra bản Open Beta rồi, áp lực tựa như lửa cháy ngang mày. Thứ hai thì bởi anh không muốn lúc nào cũng chôn chân ở Tây Đô, phải ra ngoài mới có cơ hội tham dự những sự kiện sắp sửa xảy ra.
Qua lần ám sát này, Hàn Tiêu đã xác định được mục tiêu, chính là căn cứ Ám Nha cốc nằm ở vùng biên giới Hải Hạ. Đây là một căn cứ khá lớn của Manh Nha, ba căn cứ lúc trước không thể sánh bằng quy mô ở đây. Nơi này được bố trí rất nhiều cảnh vệ vũ trang và số lượng lớn trang thiết bị quân sự, vũ khí, phương tiện phòng ngự để bảo vệ căn cứ. Người đứng đầu căn cứ là "Đao Hồn" Phan Khuông, một võ đạo giả cực kì lợi hại, thực lực chỉ kém một chút là tới cấp D.
Gần Ám Nha cốc có một thị trấn nhỏ tên Crow, đây là khu dân cư khá lớn của người lang thang, cũng là một trong những điểm khởi đầu của tân thủ.
Căn cứ ở Ám Nha cốc là một trong những cầu nối để game thủ tham gia trận doanh Manh Nha, cũng là nơi công hội Thần Tộc nhận được nhiệm vụ điều tra Số 0.
Nếu có thể phá hủy căn cứ Ám Nha cốc thì cũng có nghĩa đã giảm bớt một số lượng lớn game thủ gia nhập trận doanh Manh Nha sau này, đây là ý tưởng Hàn Tiêu mới nghĩ tới khi đọc được bài post của công hội Thần Tộc trên diễn đàn. Sau khi suy xét kĩ lưỡng, anh cảm thấy việc này có tính khả thi rất cao.
Cắt đứt nguồn lực lớn nhất trong tương lai của Manh Nha, hơn nữa thủ lĩnh Manh Nha lại không thể phát hiện ra việc này tổn thất thế nào, chẳng có nơi nào thích hợp làm mục tiêu trả thù hơn nữa cả.
Cảm giác lén lút làm việc xấu đúng là kích thích thật.