Translator: Nguyetmai
Xe ngừng ở bên ngoài, mọi người bắt đầu chuyển thiết bị vào cứ điểm bí mật rồi bắt đầu cuộc họp trước khi chiến đấu.
"Chúng ta có hai nhiệm vụ: Nhiệm vụ thứ nhất là cải trang, ăn mặc cho giống những kẻ lang thang để trà trộn vào thị trấn Crow, thu thập tình báo. Nhiệm vụ thứ hai là tìm kiếm những lính gác lạc đàn của Manh Nha ở gần đây, tra hỏi chúng về tình hình cụ thể trong Ám Nha cốc."
Wenna lập tức tiếp lời: "Chúng tôi sẽ đối phó với trạm gác, các người thì tới Crow đi."
Địch Tố Tố nhíu mày. Trong thị trấn Crow rất có khả năng xuất hiện thám tử của Manh Nha, nếu trà trộn vào đó sẽ có nguy cơ bị bại lộ khá cao, như vậy chẳng khác nào thân hãm trùng vây, không dễ gì đạt được kết quả. Về phần tìm kiếm và tra hỏi tình báo ở trạm gác thì dễ lập công hơn hẳn, bản thân cũng khá an toàn.
Người Hải Hạ rõ ràng là đang vội vàng ném nhiệm vụ khó khăn và nguy hiểm hơn cho bên Cục 13, thái độ này khiến người của Cục 13 đều rất bất mãn. Nhưng dù sao thì nhiệm vụ cũng cần phải có người làm, không phải anh thì chính là tôi, vậy nên họ cũng không phản bác gì.
Kỳ Bách Gia nói: "Muốn trà trộn được vào thị trấn Crow thì việc đầu tiên là phải cải trang, ăn mặc giống như người lang thang, sau đó tìm cơ hội để âm thầm tìm hiểu tin tức, tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ."
Sau khi thảo luận, cuối cùng họ quyết định một đội ở lại cứ điểm để chờ tiếp ứng. Có bốn người ở lại là Lâm Diêu, Kỳ Bách Gia, Mã Thanh Dương và Hàn Tiêu.
Ở phía Hải Hạ cũng để lại vài người canh giữ ở đây, trong số những người này, Hàn Tiêu chỉ biết Diệp Phàm mà thôi.
Hiện giờ đang là buổi chiều, người Hải Hạ quyết định nghỉ ngơi trước, chờ cho tới rạng sáng mới bắt đầu tìm kiếm trạm gác. Khi đó chính là thời gian kẻ địch sơ hở nhất, họ sẽ trang bị thiết bị dò nhiệt, bóng tối chính là bạn đồng hành của họ. Đồng thời, hành động này cũng có ý muốn để cho Cục 13 đi trước dò mìn.
Kế hoạch đã định, các đặc công Cục 13 trà trộn vào thị trấn sẽ họp thành một đội do Địch Tố Tố làm đội trưởng. Bọn họ ai cũng mặc đồ của người lang thang, trông thật phong trần và mỏi mệt, hơn nữa họ còn còng lưng xuống, vừa nhìn sẽ có cảm giác như họ bị những áp lực vô hình đè nén vậy. Họ ngụy trang rất giống, sau đó mang theo những gói hành lý to nhỏ, bắt đầu đi bộ về phía thị trấn Crow.
Trong cứ điểm bí mật có lắp rất nhiều màn hình vi tính được kết nối với camera đặt bên tai các đặc công. Hàn Tiêu, Lâm Diêu và Kỳ Bách Gia sẽ thay nhau quan sát qua đó.
Chẳng bao lâu sau, đám người Địch Tố Tố đã tới thị trấn Crow. Màn hình hiện ra một thị trấn đông đúc nhộn nhịp với những kiến trúc san sát nhau, dù nhà ở thấp bé nhưng mật độ người sinh sống lại dày đặc hệt như một khu chợ, diện tích của thị trấn cũng khá lớn với đầy đủ mọi thứ, thậm chí còn có nhà nghỉ mở cửa đón khách.
"Tìm một nơi dừng chân trước đã."
Mấy người Địch Tố Tố bị dân bản xứ ở đây hỏi han rất nhiều, cô đáp lại rất trôi chảy, hiện nay bọn họ đang giả trang thành một tốp người lang thang tình cờ đi ngang qua thị trấn, mong được ở lại nghỉ ngơi vài ngày. Sau khi vượt qua những câu hỏi của người dân, bọn họ liền đi vào nhà nghỉ của thị trấn.
Sau khi vào phòng, họ lập tức phát huy tối đa sự chuyên nghiệp của mình, kiểm tra xem trong phòng có camera và máy nghe lén hay không. Xác định được mọi thứ đã an toàn, họ bắt đầu bàn bạc cho bước tiếp theo của kế hoạch.
"Tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"
Lý Nhã Lâm bĩu môi, chẳng hề cho Địch Tố Tố sắc mặt dễ nhìn.
Địch Tố Tố không có tâm tư trêu chọc Lý Nhã Lâm, cô ta chỉ chống cằm, nhíu mày nói: "Thân phận của chúng ta khá đáng ngờ, tốt nhất nên tạm thời án binh bất động."
Hàn Tiêu bỗng nói qua tai nghe: "Tốt nhất là mọi người nên hành động ngay đêm nay."
"Lý do?"
Địch Tố Tố cau mày.
"Bây giờ mọi người đang là một nhóm người lang thang tới từ bên ngoài, vậy với vai diễn mà mọi người đang đóng thì chuyện nghe ngóng tình hình bản địa mới là hành vi bình thường, nếu như cố gắng che giấu thì đó mới là hành động khác thường dễ dàng để lộ việc mọi người có mưu đồ khác."
"Nghe cũng có lý."
Mọi người nhìn nhau.
"Làm theo những gì Hàn Tiêu nói đi."
Trong thị trấn có khu vực giải trí như khu cá cược quy mô nhỏ, cửa hàng dược phẩm, tiệm cơm, các khu giải tỏa sinh lý khác nhau. Cho tới tối, bọn họ bắt đầu tốp năm tốp ba ra ngoài, nhao nhao giả bộ mua đồ như người bình thường, sau đó tìm hiểu tin tức, sưu tập tư liệu nhưng hoàn toàn không có bất cứ một thu hoạch nào. Cư dân nơi này phần lớn là người lang thang, vậy nên họ không nhận ra mục tiêu khả nghi nào cả.
Kỳ Bách Gia nghiêm mặt: "Đối phương trốn quá kỹ, đoán chừng sẽ khó mà thu hoạch tin tức lắm."
"Cũng chưa chắc đâu."
Hàn Tiêu cười. Anh biết trong thị trấn Crow có thám tử của Manh Nha, sau khi game thủ làm nhiệm vụ, kiếm đủ điểm thiện cảm thì sẽ có thể lựa chọn về phe của Manh Nha, chỉ cần bắt được NPC này là sẽ tra hỏi ra được không ít tin tình báo.
Hàn Tiêu biết vị trí cụ thể của Ám Nha cốc nhưng lại không rõ được tình hình bố trí quân sự cụ thể nơi đó ra sao, những chi tiết nhỏ này, qua hơn mười năm đã chỉ còn là những ấn tượng mơ hồ trong đầu anh. Hơn nữa, hiện nay thời gian cũng khác biệt, Hàn Tiêu không biết mọi thứ có thay đổi hay không, vậy nên việc tìm hiểu và thu thập tin tức là rất cần thiết.
"Mọi người đi tới phía Nam thị trấn xem, ở đó có một sòng bạc, bên trong hẳn sẽ có một gã đàn ông đầu trọc. Đó chính là người biết rõ tin tức về Ám Nha cốc nhất."
Người Hàn Tiêu nói đến chính là thám tử trong thị trấn Crow, thông qua người này, game thủ sẽ có thể gia nhập Manh Nha.
Mọi người đều sững sờ, Địch Tố Tố thì cau mày: "Làm sao anh biết được tin tình báo này?"
"Tôi tất có cách của mình."
"Nếu tình báo sai thì phải làm sao?"
Địch Tố Tố không buông tha.
"Nghe anh ấy đi."
Kỳ Bách Gia nói chen vào. Tổ chức đã dặn dò mình phải tin tưởng Hàn Tiêu, có thể thấy cấp trên rất coi trọng người này.
Địch Tố Tố đành phải đè nén tất cả những nghi ngờ của mình lại, sau đó dẫn người đi tới sòng bạc nhỏ ở phía Nam thị trấn, âm thầm tìm hiểu. Quả nhiên họ phát hiện ra một người đàn ông đầu trọc, cũng là nhà cái của sòng bạc.
"Phải làm gì bây giờ? Nếu tùy tiện hành động sẽ đánh rắn động cỏ, không chừng xung quanh gã còn có đồng bọn canh chừng nữa."
Địch Tố Tố hỏi.
Hàn Tiêu bất đắc dĩ: "Đã đến đây rồi mà cô còn hỏi tôi phải làm sao nữa à, cô không thể tỏ rõ sự chuyên nghiệp của mình một chút sao?"
Địch Tố Tố lập tức ngậm miệng, cô ta bị chọc tức đến độ không nói thành lời nhưng cũng nhận ra câu hỏi của mình đúng là rất ngu xuẩn, vậy nên chỉ tức giận hừ một tiếng, dặn dò đồng đội rồi lặng lẽ tiếp cận.
Hàn Tiêu nhìn đồng hồ rồi đứng dậy đổi ca với Lâm Diêu. Anh không cần phải một mực theo dõi họ hành động, nếu việc này còn xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì đám đặc công bọn họ có thể mua một miếng đậu phụ rồi đâm đầu chết đi cho xong.
Cùng lúc đó, Wenna cùng với đặc công Hải Hạ cũng xuất phát, trước khi đi, cô ta vẫn không quên lườm Hàn Tiêu một cái.
Hàn Tiêu không có ý định nghỉ ngơi trong cứ điểm, anh ra bên ngoài vào trong thùng xe Đại Hắc rồi suy tư.
Hai nhiệm vụ trinh sát đều là nhiệm vụ đoàn đội, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn sẽ hoàn thành được hết, vậy trọng điểm phải chú ý chính là nhiệm vụ cá nhân, mình phải ám sát trạm gác ngầm trong rừng, vậy thì còn phải cần vài công cụ nhỏ.
Hàn Tiêu lấy linh kiện ra, bắt đầu âm thầm xem bảng thông tin.
[Có tiến hành dung hợp (Cảm biến diện rộng cơ bản + Mô phỏng sinh học cơ bản + Công trình học cơ giới cơ bản) hay không, lần dung hợp này sẽ tiêu hao 15000 điểm kinh nghiệm.]
[Dung hợp thành công, chúc mừng bạn đã nghiên cứu ra "Máy thăm dò mô phỏng sinh vật cỡ nhỏ (nhện)"!]
...
Đám người Wenna mang theo công cụ nhìn ban đêm, mặc trang phục ngụy trang, lặng lẽ bước đi trên con đường núi mà không hề gây ra bất cứ tiếng động nào, họ chẳng khác nào những thợ săn trong rừng rậm đang tìm kiếm con mồi trong đêm tối.
Tiếp cận căn cứ Ám Nha mới có thể gặp được trạm gác, trong đội họ có một người chuyên theo dõi, có thể lần theo các dấu vết trong rừng để đánh giá được tình hình từ một ngày trước đó.
Chuyên gia theo dõi này có tên là Magnu, một người Shanu khôi ngô, thân hình chẳng khác nào một ngọn núi nhỏ, ít ai có thể ngờ rằng đây lại một người tinh tế và cực kì tỉ mỉ. Lúc này, Magnu đang xoa bùn đất trong tay rồi đưa lên mũi ngửi thử, sau khi nhắm mắt suy tư một lát, gã nói: "Bảy giờ trước có một người đàn ông, cân nặng ước chừng 180 pound đã đi về hướng Tây Nam."
Wenna không hề nghi ngờ phán đoán của Magnu, cô ta dẫn người cẩn thận lần theo dấu vết. Sau đó, đột nhiên Wenna đứng khựng lại, kiểm tra thông tin trên máy dò nhiệt, phát hiện trên một cây cổ thụ cách đó ba trăm mét có một sinh vật sống.
"Kiểm tra xung quanh!"
Wenna vô cùng tỉnh táo, cô ta không tùy tiện ra tay mà để đồng đội dò xét xem xung quanh có trạm gác ngầm hoặc camera hay không. Sau khi kiểm tra cẩn thận hai mươi phút, họ mới xác nhận hết thảy đều an toàn.
"Bắt lấy hắn!"
Diệp Phàm ra lệnh thông qua thiết bị truyền tin.
Wenna lập tức ra tay, một luồng khí đỏ sẫm lóe lên dưới chân cô ta rồi biến mất. Wenna mau chóng tiếp cận chu vi trăm mét xung quanh lính gác kia với những bước đi cực nhanh cũng cực kì yên lặng, sau đó dựa vào cây cối để ẩn nấp, luôn duy trì vị trí nằm trong góc chết của tầm mắt kẻ địch, lúc này cô ta chẳng khác nào một tên sát thủ cao cấp nhất. Wenna vọt lên một thân cây một cách nhẹ nhàng như linh miêu, bàn tay cũng xuất hiện ánh sáng đỏ sậm, cô ta bắt đầu bám lấy thân cây như bạch tuộc, dựa vào đó mà liên tục trèo lên trên mà vẫn chỉ tạo ra những tiếng động siêu nhỏ, dần dần tiếp cận đối tượng từ trên không.
Tên lính gác của Manh Nha bỗng thấy một cơn gió mạnh sượt qua đầu, khi ngẩng lên nhìn, hắn chỉ còn thấy một bóng đen đang phóng to nhanh chóng trước mặt hắn!