Translator: Nguyetmai
Súng ngắm chuẩn vào đầu chẳng khác nào búa tạ nện vào dưa hấu, quả dưa chia năm xẻ bảy, nước văng tung tóe khắp nơi.
Thông qua máy thăm dò hình nhện, Hàn Tiêu liên tục điều chỉnh vị trí của bản thân, ổn định ngắm bắn, các trạm gác lần lượt bị triệt hạ, tin tức đánh giết trên bảng tin cũng tuôn ra như thác.
[Đánh lén bạo kích tăng thêm 200% trúng đích, vào vị trí chí mạng, lần công kích này là công kích chí mạng, bạn tạo ra 190 điểm tổn thương với kẻ địch.]
[Bạn đã giết lính gác trinh sát của Manh Nha, nhận được 500 kinh nghiệm.]
[Đánh lén bạo kích tăng thêm 200% trúng đích, vào vị trí chí mạng, lần công kích này là công kích chí mạng, bạn tạo ra 201 điểm tổn thương với kẻ địch.]
[Bạn đã giết lính gác trinh sát của Manh Nha, nhận được 500 kinh nghiệm.]
Những trạm gác ngầm này đều là binh lính bình thường khoảng Level 10, thực lực không khác mấy so với đám cảnh vệ ở phòng thí nghiệm mà Hàn Tiêu từng trốn thoát. Khi đó anh có thể đập đám cảnh vệ kia thì bây giờ chuyện này lại càng đơn giản.
Từng trạm gác ngầm bị ám sát, Hàn Tiêu cũng nhận được mấy ngàn kinh nghiệm giết địch.
[Nhiệm vụ "Sát thủ Ám Nha" đã hoàn thành, bạn nhận được 18000 điểm kinh nghiệm!]
Nhiệm vụ hoàn thành một cách thuận lợi, giết nhiều trạm gác ngầm như vậy rồi, hẳn người cũng đến ngay thôi... À, đến rồi đây!
Máy thăm dò hình nhện đã truyền tin về, có ba tiểu đội vũ trang phản ứng nhanh được trang bị đầy đủ vũ khí đang lái xe từ phía xa tới, sau khi xuống xe, bọn chúng hùng hổ tản ra bốn phía để điều tra.
Lính ở trạm gác ngầm có tai nghe được kết nối với mạng lưới thông tin liên lạc, nếu âm thầm ám sát một tên thì phải mất một lúc mới bị phát hiện, nhưng nếu trạm gác xảy ra tình huống im lặng trên diện rộng, căn cứ Ám Nha sẽ lập tức chú ý và phái ra tiểu đội điều tra.
Hàn Tiêu đã dự đoán được tình huống đó, chờ cho đội điều tra phát hiện ra từng trạm gác ngầm đều bị bắn nổ đầu thì hẳn chúng sẽ giống như chó phát tình, à không, chó phát cuồng, bắt đầu điều tra diện rộng khu vực xung quanh. Thông qua máy thăm dò hình nhện đã ẩn núp trên cây, Hàn Tiêu thấy tiểu đội vũ trang này được trang bị súng tiểu liên Jason, lựu đạn, hỏa tiễn RPG, anh lập tức từ bỏ ý định giết địch kiếm thêm kinh nghiệm. Nói đi cũng phải nói lại, từ ban đầu anh đã không định cứng đối cứng rồi.
Cứ chuồn trước đã.
Hàn Tiêu khiêng súng lên vai, phủi phủi bộ đồ ngụy trang dính đầy cỏ cây rồi hạ thấp người, di chuyển nhẹ nhàng như mèo về tới vị trí chiếc hố đã đào sẵn trước đó. Anh bỏ những trang bị dư thừa vào thùng dụng cụ, ném tất cả đồ đạc vào trong hố nhưng tạm thời chưa vội lấp hố lại ngay.
Sau khi làm xong việc này, ba đội điều tra cũng đã phát hiện ra việc trạm gác ngầm bị bắn nổ đầu. Đám cảnh vệ vũ trang đầy đủ lập tức cầm đèn pin chuyên dụng và súng tiểu liên lên, cẩn thận tản ra điều tra.
Bên cạnh hố có một cây đại thụ, Hàn Tiêu trốn sau cây và xác nhận vị trí của địch qua nhện thăm dò. Sau đó, anh lấy một đoạn tơ thép bền và mảnh cuốn lên bao tay rồi tập trung nấp sau cây, nín thở chờ đợi.
Tiếng bước chân từ xa vọng lại, chỉ có một người đang tới gần chỗ mà Hàn Tiêu ẩn nấp. Vị trí này được Hàn Tiêu chọn lựa cẩn thận, nó nằm ở ngay bên cạnh phạm vi canh gác, cách càng xa thì kẻ địch sẽ càng phân tán, xác suất chỉ có một tên lính tới điều tra là rất cao.
Ánh sáng từ đèn pin cầm tay chiếu lên cây, Hàn Tiêu từ từ thụp người xuống, anh kéo căng tơ thép mảnh trên hai tay, dồn sức xuống hai chân chẳng khác nào một con bọ ngựa đang sẵn sàng bật nhảy bất cứ lúc nào.
Trong tích tắc khi tên cảnh vệ bước chân qua thân cây, Hàn Tiêu lập tức hành động. Anh vòng qua bên kia thân cây mà không hề gây ra tiếng động, nhanh chóng tiếp cận phía sau gã. Đối phương nghe ra tiếng bước chân của Hàn Tiêu, gã hoảng hốt quay lại định nổ súng, nào ngờ vừa há miệng định gọi cứu viện thì Hàn Tiêu còn nhanh hơn, anh đã dùng tơ thép trên hai tay cuốn lấy cổ tên cảnh vệ từ phía sau rồi siết chặt làm cho đối phương không kịp cất tiếng kêu.
Ngay sau đó, anh đá văng súng tiểu liên trên tay gã rồi mau chóng lùi về sau hai bước, đồng thời kéo tên cảnh vệ ngã xuống đất. Hiện giờ, nửa người trên của kẻ địch đang tựa vào đầu gối anh.
Cổ bị siết không thở được khiến khuôn mặt tên cảnh vệ chẳng mấy mà sung huyết đỏ bừng, gã muốn giằng tơ thép ra nhưng lúc này tơ thép đã chui sâu vào thịt. Gã đưa lưng về phía Hàn Tiêu, hai tay điên cuồng khua khoắng mà không thể bắt được anh, dần dần, hai mắt gã trợn trắng.
Hàn Tiêu giữ nguyên lực tay cho tới khi bảng thông tin thông báo tin tức đã giết chết địch mới buông tay.
Từ đầu tới cuối, anh hoàn toàn không để tên cảnh vệ có cơ hội phát ra âm thanh nào.
Hàn Tiêu cấp tốc cởi quần áo của gã rồi mặc vào. Tên cảnh vệ này là người da trắng, chiều cao tương đương với Hàn Tiêu, anh mau chóng dùng dao sửa lại kiểu tóc, dựng thẳng cổ áo lên, kéo tay áo che kín phần da thịt có khả năng bị lộ ra ngoài để đề phòng bị kẻ khác phát hiện sự chênh lệch của màu da, sau đó anh ấn tay lên giữa trán, khởi động mặt nạ mô phỏng quang học. Ngay tức khắc, một đường quét hình tam giác phát ra từ trán Hàn Tiêu nhanh chóng quét qua gương mặt của tên cảnh vệ.
Quét hình mô phỏng!
Khuôn mặt Hàn Tiêu lập tức thay đổi, trong nháy mắt, khuôn mặt của anh đã giống tên cảnh vệ y như đúc.
Đây là con át chủ bài trong lần xâm nhập này của Hàn Tiêu.
Hàn Tiêu ném tên cảnh vệ lõa thể cùng các trang bị vào trong cái hố lúc trước rồi mau chóng lấp đất lên và đánh dấu vị trí. Tiếp đó, anh chỉnh trang quần áo của gã rồi nghênh ngang ra ngoài, trong tai nghe của anh cũng truyền tới các thông báo từ mạng lưới thông tin liên lạc của kẻ địch.
"H103 báo cáo, phía Tây Bắc không có gì bất thường."
"H141 báo cáo, Đông Nam không có gì bất thường."
Tên xui xẻo bị mình thay thế có số hiệu là H223, Hàn Tiêu đổi giọng, bắt chước nói một lần.
"H223, giọng làm sao thế?"
Hình như là cấp trên của gã lên tiếng hỏi.
"Đau họng ạ."
Hàn Tiêu giả vờ giả vịt tìm thêm một hồi mới về điểm triệu tập, hơn hai mươi cảnh vệ vũ trang đầy đủ tụ tập bên cạnh xe nhưng Hàn Tiêu hoàn toàn không gây ra bất cứ sự nghi ngờ nào.
Đội trưởng lên tiếng: "Tất cả đều không có phát hiện gì sao?"
"Không ạ."
Đám người đồng thanh đáp.
Đội trưởng nhíu mày, hô: "Lên xe, về căn cứ."
Hàn Tiêu nheo mắt, mọi việc tiến triển không khác kế hoạch của anh là mấy, anh đã trà trộn được vào tiểu đội này, vậy sẽ có thể đi theo họ vào thẳng căn cứ Ám Nha.
...
Xe đi vào một hang núi không gây chú ý, đi được khoảng ba phút thì phía trước trở nên rộng mở và sáng sủa hơn hẳn.
Trong động lại có động, rõ ràng đây là một bãi đỗ xe cỡ nhỏ.
Xe dừng lại, tất cả bước xuống dưới. Hàn Tiêu đi theo đội ngũ vào trước một vách đá trông rất bình thường. Đội trưởng xoay một tảng đá, tảng đá kia rõ ràng là đồ ngụy trang, vốn dĩ nó là một hộp kim loại có giấu máy quét thẻ ở bên trong.
Đội trưởng lấy thẻ ra quét, vách núi ầm vang mở ra. Lúc này, Hàn Tiêu mới nhận thấy vách đá này là một cánh cổng kim loại được phủ một lớp sơn màu núi đá rất chân thật, thật đến nỗi có thể lấy giả tráo thật, nếu không nhìn kĩ thì không tài nào phát hiện ra nổi.
"Kỳ lạ, điều này không khác với những tin mà phía Hải Hạ thu thập được."
Hàn Tiêu không hiểu chuyện này là thế nào nhưng mọi thứ trước mắt anh đều đã được viết trên báo cáo của Diệp Phàm, tất cả đều là tin chính xác, hơn nữa nó cũng giống những ảnh chụp màn hình từ các bài hướng dẫn chơi game trong trí nhớ của anh. Vậy tại sao bảng thông tin lại không công nhận nhiệm vụ "Trinh sát 2" đã hoàn thành?
Rốt cuộc thì vấn đề nằm ở đâu? Chẳng lẽ trong căn cứ Ám Nha cốc còn có bí mật nào khác ư?
Hàn Tiêu đi theo mọi người, trên đường gặp được hai cánh cửa cấm phải dùng thẻ để thông qua, sau đó họ mới có thể chính thức đi vào căn cứ Ám Nha.
Đây là một trụ sở bí mật nằm trong lòng đất với kết cấu chủ yếu là sắt thép, nơi nơi rặt một màu xám lạnh băng, lại thêm không khí nghiêm túc, hành lang uốn lượn và số lượng phòng dày đặc, có thể thấy các thành viên của Manh Nha đi qua đi lại, vội vàng vận chuyển thiết bị vật tư.
Hàn Tiêu ngẩng đầu nhìn lên, thấy trên trần có camera thì rụt cổ lại.
Con đây cũng chỉ một người một súng đi vào lòng địch thôi, mong tổ tiên phù hộ.
"Đột nhập thành công rồi, sau đó phải làm gì nhỉ? Đi loanh quanh hay tìm người hỏi thăm? Không nên, không nên, hỏi thăm có thể bại lộ, cũng không biết tin tức nào mới là mục tiêu, chẳng lẽ chỉ có thể chờ vận may à? Không đúng, nhiệm vụ 'Trinh sát 2' yêu cầu điều tra về tin tức cụ thể của căn cứ Ám Nha cốc, vậy chắc chắn nơi này phải có điều khác thường! Nếu lời khai của sĩ quan cấp thấp là mồi nhử, vậy có khả năng thành viên nơi này cũng không biết tin thật, vậy phải chú ý đến những kẻ có hành vi khác biệt."
Suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu anh rồi biến mất, Hàn Tiêu bắt đầu đi lại, lặng lẽ quan sát xung quanh.
...
"Mười ba lính gác bị ám sát?"
Lý Tiết nhíu mày, trong phỏng đoán của y, sau khi kẻ địch xâm nhập được hệ thống internet và lấy đi tin tình báo giả thì đã tin đó là sự thật, vì sao chúng còn giải quyết cả trạm gác ngầm? Chẳng lẽ chúng đang thử độ chính xác của tin tình báo sao?
Xem ra đám người này cẩn thận hơn so với những gì y đoán nhiều.
Lý Tiết lắc đầu, khinh thường lên tiếng: "Nhưng vẫn còn non lắm."
Bố cục internet hai tầng là bẫy rập mà Lý Tiết chịu trách nhiệm xây dựng khi lên làm phó quản lý, cũng chính là để đề phòng một ngày gặp phải kẻ xâm nhập, cuối cùng nó cũng đã phát huy tác dụng.
Các tin tình báo giả đơn thuần chỉ cần quan sát kĩ sẽ bị lộ, vậy nên hòng đề cao tính chân thực, Lý Tiết không tiếc lấy mạng người một nhà ra làm mồi nhử. Trong mồi nhử của tầng internet ngoài đã bao gồm một phần tình báo thật, trong đó có vị trí cụ thể của căn cứ, tất cả các trạm gác từ tầng thứ ba tới tầng thứ sáu và bản đồ phân bố phòng ngự, mọi thông tin này đều là thật giả lẫn lộn, kẻ địch sẽ ngoan ngoãn rơi vào bẫy. Hai tầng phòng ngự cuối cùng không chỉ có hỏa lực mạnh gấp mười mà còn có sự tồn tại của một quân át chủ bài khác.
"Thủ lĩnh đã đồng ý sắp xếp tuyến đường rút lui an toàn, đội tiếp ứng sẽ tới sau năm ngày nữa, tới lúc đó chúng ta có thể rút lui. Trước đó, cứ tặng cho bọn Hải Hạ một món quà lớn đi đã."
Thế lực chủ yếu của Manh Nha nằm ở đại lục Andia, những chi nhánh và căn cứ ở cả trăm ngàn các đại lục khác là xúc tu giúp chúng bí mật mở rộng tổ chức, tích lũy vốn liếng và đồng thời là những kẻ nằm vùng trên địa bàn của kẻ địch, tất cả đều chưa đến lúc phải bại lộ. Một khi chúng bị phát hiện, lựa chọn duy nhất là rút lui để đề phòng tổn thất, các căn cứ độc lập không có khả năng chịu được quân lực của sáu nước.
Lý Tiết rất tin tưởng vào cái bẫy mà mình dựng lên, y dám lấy một phần tin tình báo chính xác làm mồi nhử, thậm chí không để ý tới việc làm lộ vị trí của căn cứ đều vì ỷ vào con át chủ bài của mình, nếu như cần thiết thì tất cả các thành viên vòng ngoài, thậm chí là cả căn cứ này đều có thể bị bỏ lại, tất nhiên việc này cũng sẽ khiến cho Hải Hạ phải chịu tổn thất rất lớn.