Translator: Nguyetmai
Đội lính đánh thuê của Vũ Trang Hoa Hồng lảo đảo lao về hướng đạn bắn ra, tất cả đều rơi vào trạng thái trúng độc, chỉ riêng Dorothy có thể chất của võ đạo giả nên mới cố gắng chống chọi được mà xông lên đầu.
Hàn Tiêu không hề hoang mang, anh đổi đạn xuyên thấu hình thoi rồi thong thả bắn từng phát một, tiếng súng vang lên với tiết tấu trầm ổn, lần lượt đánh ngã từng tên lính của Vũ Trang Hoa Hồng, áo chống đạn của họ không thể chịu được lực xuyên thấu của đạn hình thoi. Hơn nữa cùng với những kỹ năng tăng thêm của anh, một phát bắn có thể tạo thành sát thương từ một trăm ba mươi điểm trở lên. Những lính đánh thuê phổ thông này khoảng cấp năm tới cấp tám, HP tầm một trăm hai mươi, chỉ cần trúng một phát súng là hấp hối, hơn nữa còn đổ máu, bị bỏng và ảnh hưởng từ khí độc nên chẳng cần tới phát đạn thứ hai. Hiệu suất chém giết của Hàn Tiêu lần này là cực cao.
Anh cố ý để Dorothy sống tới cuối cùng, giải quyết hết tất cả những trợ giúp của cô ta trước, còn kẻ mạnh nhất là cô ta thì anh sẽ để lại và chiến đấu một chọi một cuối cùng.
Sau khi ả lính đánh thuê phổ thông cuối cùng bị giết chết thì Dorothy đã vọt tới vị trí không xa Hàn Tiêu, cô ta vác súng tiểu liên cải tiến điên cuồng bắn về phía anh.
Hàn Tiêu rụt đầu lại, tất cả đạn đều bắn vào cồn cát khiến cát bay tung tóe.
Dorothy vừa chạy vừa bắn, khi băng đạn đã không còn cũng là lúc cô ta tới trước mặt Hàn Tiêu, vẻ mặt Dorothy lập tức trở nên tàn nhẫn.
Một tay bắn tỉa bị một võ đạo giả tới gần thì chỉ còn đường chết mà thôi!
Dorothy đã không thể chờ tới lúc đập nát đầu Hàn Tiêu như mấy chục tên mà cô ta từng giết trước đây.
"Búa săn hổ!"
Khuỷu tay Dorothy vung lên như một chiếc búa lớn mang theo tiếng xé gió bổ về phía đầu Hàn Tiêu. Dorothy cảm thấy một đòn này chắc chắn sẽ có thể đánh văng cả óc của anh.
Nhưng khuỷu tay hung mãnh của cô ta đã bổ trượt, Hàn Tiêu bỗng trượt về sau ba mét như một con cá chạch.
"Hoạt Bộ Liên Xạ!"
Hàn Tiêu nhanh như chớp rút hai khẩu Cuồng Ưng sau lưng ra, duy trì trạng thái siêu tải trọng và bắn liên tiếp, chỉ trong nháy mắt anh đã bắn được bảy, tám phát đạn xuyên thấu hình thoi vào người Dorothy.
Dorothy đau đớn gào lên nhưng ánh mắt lại như đã đạt được mục đích nào đó. Cô ta đột ngột rút một khẩu súng ngắn sau lưng ra, bắn một chùm đạn tán xạ bao trùm lấy Hàn Tiêu.
"Súng ngắn có thể phát huy lực sát thương lớn nhất trong khoảng cách này, dù mày là ai đi nữa thì cũng chết chắc rồi!"
Dorothy nghĩ vậy, thế nhưng chỉ một giây sau, cô ta đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ.
Chỉ trong chớp mắt, áo giáp vảy cá đã bao trùm nửa người trên của Hàn Tiêu, đạn bắn vào áo giáp xẹt ra vô số tia lửa. Hiện giờ kỹ thuật của Hàn Tiêu đã có thể chế tạo ra giáp kiểm soát từ tính với diện tích bao trùm nửa người.
Đồ ngu, tao có giáp này!
Một giây sau, toàn bộ băng đạn của Hàn Tiêu đã bắn vào người Dorothy, võ đạo giả phải đạt tới cấp bậc của Phan Khuông mới có thể miễn cưỡng dùng cơ thể chống chọi trước súng đạn. Dorothy thì kém hơn nhiều, cô ta phun máu ngã xuống, không chịu nổi lực sát thương của cơn mưa đạn, đôi mắt đỏ ké đầy tơ máu nhìn chòng chọc vào Hàn Tiêu, còn bờ môi thì mấp máy như đang muốn nói gì đó.
Pằng! Hàn Tiêu dùng một phát súng bắn vỡ đầu Dorothy.
Tay bắn tỉa yếu về khả năng cận chiến là kiến thức thông thường, Phan Khuông từng nghĩ thế, sau đó hắn cũng chết rồi.
[Bạn đã giết chết Dorothy (Level 25), bạn nhận được 7500 điểm kinh nghiệm.]
Ở giai đoạn đầu, tay bắn tỉa có lực áp chế viễn trình nên thuận lợi cho việc đánh quái, thế nhưng chỉ có công hội lớn mới có thể bồi dưỡng được vì phí tổn để tạo ra một tay bắn tỉa quá cao, một khẩu súng ngắm chí ít cũng phải có giá lên tới vài chục nghìn, một viên đạn cũng rất đắt, mỗi phát súng đều là tiền, hơn nữa họ còn không có áo giáp kiểm soát từ tính như Hàn Tiêu nên hễ bị người tiếp cận ở cự ly gần là chỉ có thể chịu đòn.
Hàn Tiêu lật thi thể của Dorothy lên, kiểm tra thấy súng mà cô ta dùng có dấu vết đã được sửa chữa, quan sát cách thức có thể nhận ra ở Vũ Trang Hoa Hồng hẳn là có một cơ giới sư trình độ khá.
Giết hết đám kẻ địch này, số kinh nghiệm Hàn Tiêu đạt được đã là mười nghìn, lửa do mìn độc gây ra vẫn mãi không tắt, chẳng bao lâu nữa sẽ có kẻ địch khác xuất hiện.
Hàn Tiêu cất máy nhiễu EMP rồi lên xe rời đi.
Anh mới đi được một lát thì đám lính đánh thuê Gordon đã tới hiện trường, vừa thấy cảnh trước mắt chúng lập tức giật mình.
"Đây là người của Vũ Trang Hoa Hồng."
"Bọn họ bị ai đánh lén vậy?"
Lính đánh thuê Gordon đang định xuống xe xem xét thì tiểu đội mang theo vũ trang tới cứu viện của La Thanh cũng tới nơi, những gì họ nhìn thấy là thi thể của những đồng bạn chết thảm và lính đánh thuê Gordon.
"Bắn!"
Song phương có mâu thuẫn từ lâu, kẻ thù gặp mặt ắt sẽ đỏ mắt, giải thích là thứ không cần thiết, đánh xong rồi nói.
La Thanh quyết đoán hạ lệnh công kích, lính Gordon thấy thế cũng phản kích ngay, một cuộc chiến sống mái nổ ra, tiếng súng vang vọng trời đêm.
Chẳng mấy chốc, những thế lực khác cũng tới, thấy trận chiến quyết liệt giữa Vũ Trang Hoa Hồng và Gordon, bọn họ cũng muốn làm chim sẻ núp sau, họ lập tức xông vào hai bên khiến trận chiến trở thành một cuộc hỗn chiến.
Đánh một lúc thì những thế lực vũ trang ở xa cũng đã tới hiện trường, còn chưa hiểu rõ tình hình ra sao nhưng thấy tất cả mọi người đều đang đánh nhau, nếu không tham gia thì khác gì lũ vô dụng, vậy là họ nhao nhao lao tới, vui vẻ quấy tung trận hỗn chiến vốn đã rất loạn kia.
Đánh nhau tới hơn nửa đêm, phe nào cũng có tổn thất, bấy giờ họ mới bắt đầu thu binh, ai về nhà nấy liếm láp vết thương, thậm chí mấy thế lực còn chẳng nhớ nổi vì sao lại có đánh nhau, giờ chỉ có đánh xong là đi về thôi.
Vũ Trang Hoa Hồng chở hai mươi thi thể về, đa số các thi thể đều có một vết thương trí mạng do đạn bắn.
"Xem ra kẻ đánh lén mấy người Dorothy không phải là Gordon mà là một tay bắn tỉa."
Quỷ Hồ nói.
La Thanh sa sầm mặt, ả bắt đầu suy nghĩ xem ai là kẻ ra tay với bọn họ. Kẻ địch của Vũ Trang Hoa Hồng đều ở sa mạc Somar, muốn chiến đấu phải có xung đột trực diện, kiểu đánh lén đơn lẻ thế này khiến ả nhớ tới hơn hai năm trước, khi gia tộc Chesrode vừa tuyên bố treo thưởng giết Vũ Trang Hoa Hồng, lúc ấy có rất nhiều tay bắn tỉa tới đây để đối phó với họ.
"Lại là một tên sát thủ nhận nhiệm vụ treo thưởng à?"
La Thanh nhíu mày. Đã hơn một năm nay, Vũ Trang Hoa Hồng không còn bị sát thủ quấy rối nữa.
Thời gian hơn một năm trôi qua, chẳng lẽ lại có kẻ quên vết xe đổ rồi ư?
Thi thể của Dorothy trông rất thảm, tựa hồ là bị bắn chết ở cự ly gần, có thể nhận ra tay bắn tỉa lần này có năng lực cận chiến nhất định.
Một cô gái nhỏ nhắn bước tới, trên người mặc chiếc áo khoác loang lổ vết dầu, khẽ lên tiếng: "Tôi đã tìm được vết bánh xe khi rời đi của tên sát thủ kia. Xe đi về hướng Đông Nam, ở phía đó có tất cả ba thế lực, gần nhất là cứ điểm của tập đoàn Farian."
"Vất vả rồi, Tô Ly."
Tô Ly là cơ giới sư của Vũ Trang Hoa Hồng, chuyên phụ trách bảo trì và cải tiến súng ống, thiết bị chuyên chở, cơ sở phòng ngự.
"Tôi tìm thấy mảnh vỡ của bom mìn ở hiện trường, đây là một cái bẫy có toan tính trước, vỏ ngoài của quả mìn là vật liệu của tập đoàn Farian. Điểm dừng chân của sát thủ có khả năng là ở cứ điểm Farian. Tôi đã thử ráp lại kết cấu quả mìn, có vẻ như đây là một loại mìn kiểu mới, phương thức nổ hẳn có liên quan tới một loại khí."
La Thanh híp mắt, sát thủ lần này có vẻ khó đối phó, thế nhưng ả hoàn toàn không lo lắng mà chỉ bấm một dãy số điện thoại, liên hệ với thế lực trợ giúp.
"Thưa ngài Sistian, có sát thủ đang săn chúng tôi, chúng tôi đã tổn thất một tiểu đội hai mươi người."
Một giọng nói già nua khàn khàn vang lên trong điện thoại: "Tôi sẽ phái người tới giải quyết."
Mỗi khi có sát thủ xuất hiện thì thế lực chống lưng cho họ sẽ lập tức phái "Người chuyên nghiệp" tới giải quyết, đây cũng chính là nguyên nhân Vũ Trang Hoa Hồng có thể chôn xác vô số sát thủ trong sa mạc Somar.
Đối phó với sát thủ thì vẫn cần tới sát thủ chuyên nghiệp.