Giả tượng Đại trận.
Một trận pháp đặc biệt kỳ quái.
Người bên trong cũng không phải tồn tại chân thực, chỉ là huyễn hóa ra một bản thể giả, nhưng có năng lực và tư duy giống nhau.
Võ giả sẽ không có cảm giác gì khi tiến vào trận pháp này, bất cứ trải nghiệm gì diễn ra trong trận pháp đều chân thật.
Nói đúng hơn là.
Thật cũng là giả, giả cũng là thật.
Tiêu Dao Hoàng ngã xuống, tâm huyết lớn nhất là bố trí giả tượng đại trận.
Hắn muốn tìm người, không phải muốn hại võ giả Đông Lăng Quận, cho nên đợi có người kế thừa y bát thì trận pháp sẽ do đối phương khống chế.
Đến lúc đó, sống hay chết của những võ giả ngã xuống, đều do người thừa kế quyết định.
Cho nên.
Cao Viễn Chúc sống hay chết đều nằm trong tay Vân Phi Dương, lựa chọn kế thừa y bát thì có thể thao túng trận pháp để hắn sống lại.
Không cần chọn.
Vân Phi Dương lựa chọn loại thứ hai, kế thừa!
Nhưng.
Hắn tò mò hỏi:
- Lão đầu, ngươi có chỗ nào lợi hại, có đủ tư cách để ta kế thừa không?
Tiêu Dao Hoàng nghe vậy xém chút cắm đầu xuống đất.
Hắn đẩy mái tóc rối, lộ một gương mặt già nua, tức giận quát.
- Bản Hoàng ba mươi năm đột phá Vũ Vương, lại ba mươi năm đột phá Vũ Hoàng, có thể bố trí ra trận pháp Vũ Thánh, có đủ tư cách để ngươi kế thừa không?
Đối với rất nhiều người, nhiêu đó đã đủ!
Nhưng.
Vân Phi Dương vẫn lắc đầu.
- Vẫn kém chút.
Lời này nói thật.
Trên đời này, không có ai có tư cách để tên này kế thừa cả.
Dù Thần Chủ Thần Giới - Đế Quân Thiên cũng không đủ tư cách, muốn nói thì cũng chỉ có sư tôn tiện nghi không rõ lai lịch còn miễn cưỡng thôi.
- Ngươi!
Tiêu Dao Hoàng trợn trừng mắt.
- Tốt, tốt.
Vân Phi Dương phất phất tay, nói:
- Nói đi, ngươi cho ta kế thừa cái gì?
Tiêu Dao Hoàng tỉnh táo lại, nói:
- Trận Đạo.
- Ồ?
Vân Phi Dương nói:
- Ngươi muốn dạy ta trận pháp?
- Nói nhảm.
Tiêu Dao Hoàng tức muốn hộc máu, nói:
- Không dạy ngươi Trận Đạo chẳng lẽ dạy ngươi võ đạo!
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng xuống, nói:
- Bắt đầu đi.
Đối với trận pháp, mới đầu hắn cũng không hứng thú lắm.
Trải qua chuyến đi lăng mộ lần này, hắn lại ý thức được nhất định phải học cái này, về sau tạo ra đại trận phòng ngự thì không cần sợ người khác tới gây sự.
- Nghe kỹ đây.
Tiêu Dao Hoàng nghiêm túc nói:
- Bản hoàng nghiên cứu trận pháp trăm năm, xem vô số sách cổ về nó, kết hợp tự thân lĩnh ngộ, lấy tinh lực suốt đời sáng tạo ra ba mươi hai Kỳ Môn trận.
Ba mươi hai Kỳ Môn trận?
Vân Phi Dương nói:
- Giống như rất mạnh.
- Đương nhiên.
Tiêu Dao Hoàng ngạo nghễ nói:
- Ba mươi hai đại trận phân thành năm phần, mười lăm trận tứ phẩm, chín trận ngũ phẩm, năm trận lục phẩm, hai trận thất phẩm, một trận bát phẩm!
- Oa.
Vân Phi Dương há to miệng.
Lão gia hỏa này vậy mà nghiên cứu ra bát phẩm trận pháp! Tương đương với Vũ Thần cấp!
Quả nhiên có chút năng lực.
Tiêu Dao Hoàng vuốt râu cười nói:
- Tiểu tử, rất khiếp sợ đi.
Vân Phi Dương vội vàng nói:
- Còn chờ cái gì, nhanh truyền thụ đi.
Tiêu Dao Hoàng lắc đầu, nói:
- Ba mươi hai Kỳ Môn trận bao hàm toàn diện, muốn học không phải ngày một ngày hai, ngươi hiện tại lĩnh ngộ lục phẩm trận pháp đã đủ.
- Trận pháp gì?
Vân Phi Dương không để trong lòng.
Khi hắn còn mức độ gà mờ đã có thể sáng tạo ra ngũ phẩm trận pháp ở Tây Uyển Cư, lục phẩm lại có khó gì.
Tiêu Dao Hoàng giơ tay lên, nói:
- Chính là toà ảo ảnh trận này, chỉ cần ngươi có thể tìm hiểu ra thì ngươi có thể khống chế trận pháp cả lăng mộ, ngươi có quyền sinh sát để người nào sống, người nào chết.
- Tới đi.
Vân Phi Dương tự tin mười phần.
Thân ảnh Tiêu Dao Hoàng nhàn nhạt hư hóa, dung nhập vào trong trận pháp.
Trong chốc lát.
Từng đồ án rắc rối phức tạp hiện ra.
Cái này chính là sơ đồ cấu tạo thật sự của lục phẩm ảo ảnh, chỉ cần lĩnh hội được chẳng khác nào khống chế lăng mộ!
- Tiểu tử, ngươi muốn thừa kế y bát của bản Hoàng thì lĩnh hội ảo ảnh trận thật tốt, nếu lĩnh hội không được thì khó có thể dung hợp thành công, toà lăng mộ này sẽ tan vỡ, người ngươi quan tâm vẫn sẽ ngã xuống.
Thanh âm ngày càng yếu.
Vân Phi Dương ngạc nhiên nói:
- Cứ như vậy mà đi à?
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-.
com)
!
Linh Niệm của Tiêu Dao Hoàng tồn tại trong ảo ảnh chỉ duy trì một thời gian.
Hắn đã nói điều muốn nói, còn về người thừa kế được tuyển định có thể lĩnh hội hoàn mĩ hay không thì phải xem bản lĩnh đối phương.
Nhưng.
Vân Phi Dương biểu hiện ra Linh Niệm cường đại làm hắn tin tưởng, người mình vẫn luôn chờ là hắn
Ba mươi hai Kỳ Môn đại trận.
Người kế thừa nhất định có thể phát huy đến cực hạn.
Là một Trận Pháp đại sư, tâm nguyện chính là hi vọng trận pháp mình sáng tạo ra sẽ có hậu nhân kế thừa, phát huy giá trị tốt nhất.
(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-.
com)
!
Lục phẩm ảo trận chính là Vũ Hoàng cấp, không phải xoát một chút đã hiện ra toàn bộ, nó sẽ bắt đầu từ nơi nào đó rồi chậm rãi phác hoạ, không ngừng lan ra nhiều nhánh, dần dần xây dựng thành một trận pháp hoàn chỉnh.
Tiêu Dao Hoàng đang dạy Vân Phi Dương bố trí trận pháp này như thế nào.
Nói thật.
Khi từng đạo trận pháp văn tuyến hiện ra, phức tạp làm người bình thường có cảm giác như xem thiên thư.
Nhưng Vân Phi Dương không để Tiêu Dao Hoàng thất vọng.
Giờ phút này, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào trận pháp đang diễn biến, khi trận tuyến đi qua mỗi chỗ, bắt đầu xây dựng càng nhiều trận tuyến, Linh Niệm cũng phân hóa theo.
Sau khi ảo ảnh trận lặp lại ba lần, Vân Phi Dương đã ghi nhớ toàn bộ trình tự bố trí trận pháp vào trong đầu, không bỏ sót thứ gì.
Trí nhớ và dung lượng não có thể so với Yêu Nghiệt.
Tiêu Dao Hoàng dưới suối vàng nếu biết lục phẩm trận pháp chỉ qua ba lần thì đã ghi nhớ, tất sẽ rất vui mừng.
Xoát.
Vân Phi Dương ngồi xếp bằng lsji, bắt đầu dựa vào trí nhớ đi phân tích.
Một mình tìm tòi có thể sáng tạo ra ngũ phẩm trận pháp, bây giờ có trận pháp biểu thị chính xác, lục phẩm ảo trận quả thực không có khó khăn.
Vân Phi Dương cũng biết cử động của lần này Tiêu Dao Hoàng cũng không phải giúp mình hiểu bố trí như thế nào, mà tự thân vận động, có thể dung hợp với trận pháp đã có sẵn, như thế mới thành công!
- Có vẻ có chút khó khăn.
Hắn bắt đầu chăm chú nghiên cứu.
Thời gian thoáng qua một chút, trong thức hải hắn hiện giờ trừ mắt trận cùng trận tuyến thì không còn gì.
Cũng không biết qua bao lâu.
Vân Phi Dương cuối cùng lấy lại tinh thần, khóe miệng hiện ra mỉm cười, nói:
- Hiểu rõ!
Nói rồi, Linh Niệm của hắn bạo phát, dung nhập vào trong ánh sáng hư vô mờ mịt, bắt đầu dung hợp.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Vân Phi Dương đầu mi càng nhăn chặt, thao túng Linh Niệm cẩn thận câu thông vô số trận tuyến bên trong trận pháp.
Lúc này không thể có bất kỳ sai lầm nào, hắn cũng không dám phạm sai lầm, nếu điều đó xảy ra sẽ hủy đi đại trận!
Áp lực càng lớn thì hắn càng thận trọng từng bước, mồ hôi cũng bất tri bất giác xuất hiện trên trán, y phục sớm đã ướt đẫm.
Xoát!
Đột nhiên, ảo ảnh trận run rẩy.
Thành công!
Trong lòng Vân Phi Dương vui vẻ.
Sau một khắc, hắn cảm giác được hình ảnh truyền tới, thân mình được đưa vào tiểu không gian, trên đài cao tại vị trí trung tâm có đặt bốn quyển sách cổ.
Ba mươi hai Kỳ Môn trận - tinh túy suốt đời của Tiêu Dao Hoàng, đại cơ duyên trong lăng mộ!