Siêu Thị Thông Cổ Kim Ta Tích Hàng Phú Dưỡng Quyền Thần



Với việc Chu Quốc Đống bị vứt ra trước cửa hàng bên cạnh, nếu ai đi ngang qua cũng sẽ chẳng nghĩ tới ông ta có liên quan đến siêu thị bên này.


Lăng Thiên Quân nhận ra giọng nói của tên này, chính là chủ tiệm cầm đồ bên cạnh – người từng đề cập món đồ cổ có giá 520 đồng với Hoa Bộ Vãn.

Điều này càng khiến hắn thêm giận dữ.


Tên này ở ngay bên cạnh, dõi theo Hoa Bộ Vãn từng giờ, từng phút, từ lúc nào đã nảy sinh ý đồ đen tối.

Nếu không phải hắn vừa tình cờ ghé qua tối nay, chẳng thể tưởng tượng được hậu quả sẽ thế nào.


Cảm giác căm ghét và tức giận trào lên trong lòng hắn.

Hắn hận không thể trừng trị tên này tại chỗ để trút hận.



Nhưng Lăng Thiên Quân biết làm vậy sẽ gây rắc rối cho Hoa Bộ Vãn, vì không thể mang tên này đi, cuối cùng người gặp phiền phức lại là cô.


Lăng Thiên Quân quyết định sẽ thường xuyên đến đây hơn, nhất là vào buổi tối.

Có hắn ở đây, những kẻ như Chu Quốc Đống sẽ không thể làm hại cô.


Sau khi xử lý xong, Lăng Thiên Quân quay lại bên giường, kéo chăn đắp lại cho Hoa Bộ Vãn.


Một lát sau, hắn nhẹ nhàng gọi bên tai cô.


“Bộ Vãn, Bộ Vãn, tỉnh dậy nào.”


Hắn ngửi thấy mùi thuốc mê còn phảng phất trong không khí, nên đã mở hết các cửa sổ tầng hai để thông gió.



Hoa Bộ Vãn ngủ rất sâu, thậm chí có dấu hiệu bị bóng đè.


Trong giấc mơ, cô quay lại thời thơ ấu, khi bị cha mẹ không coi trọng chỉ vì là con gái, bị người thân chê bai, nói rằng con gái thì không cần vào đại học...


Cô mơ thấy ngày em trai ra đời, tất cả người lớn đều vây quanh cậu bé, mọi thứ tốt đẹp nhất, đồ ăn ngon, đồ chơi hay đều dành cho cậu.

Cô chỉ có thể dùng những thứ em trai bỏ lại, hoặc không có gì...


Cô cũng mơ về ngày ông bà ngoại qua đời…


Trong giấc mơ, những ký ức ấy khiến khóe mắt Hoa Bộ Vãn tuôn rơi hai hàng nước mắt, mang theo nỗi cay đắng.


Lăng Thiên Quân nhìn thấy lông mày cô nhíu chặt, như đang chất chứa bao nỗi u sầu không thể giải tỏa, rồi thấy cô khóc, hắn bỗng trở nên bối rối.


Hắn muốn đưa tay vuốt phẳng vết nhăn giữa đôi mày cô, muốn lau đi hai giọt nước mắt kia, nhưng hắn tự nhắc mình phải giữ khoảng cách.

Nam nữ khác biệt, không thể nhân lúc cô ngủ mà làm những việc như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận