Siêu Thị Thông Cổ Kim Ta Tích Hàng Phú Dưỡng Quyền Thần



Hắn định ra cửa đón cô, nhưng vừa bước đến thì bị một lớp chắn vô hình ngăn lại.

Lăng Thiên Quân ngượng ngùng thả tay xuống, lặng lẽ lùi qua một bên, nhìn Hoa Bộ Vãn đẩy cửa bước vào.

Khi cô vào hẳn, hắn mới tiến lên giúp cô xách túi đồ.

Hoa Bộ Vãn không khách sáo, chỉ tay về phía quầy bảo hắn đặt túi ở đó.

Sau khi lấy hơi một chút, Hoa Bộ Vãn mở túi ra và giải thích cho Lăng Thiên Quân các loại thuốc cô đã mua.

“Đây là thuốc hạ sốt, mỗi ngày chỉ cần uống hai viên, sáng một viên, tối một viên.

Chắc là anh không đọc được chữ trên vỏ hộp này, cần tôi lấy bút để anh đánh dấu không?” Hoa Bộ Vãn cầm viên thuốc hạ sốt và nhìn Lăng Thiên Quân.

Lăng Thiên Quân liếc qua, đúng là có một số chữ mà hắn không hiểu, nên gật đầu đồng ý.

Thuốc men kiểu này, vẫn cần phải cẩn thận, cho dù hắn tự tin vào trí nhớ của mình.

Dù sao, trên hộp thuốc cũng có hình người ôm đầu dễ nhận biết.

“Chỉ cần một viên thuốc nhỏ này mà có thể hạ sốt sao? Trị cảm cúm nữa à?” Lăng Thiên Quân cầm hộp thuốc hạ sốt, nhìn viên thuốc bên trong, rồi ngẫm nghĩ xem làm sao lấy ra.

Hoa Bộ Vãn vừa cầm bút lên thì đã thấy hắn đang loay hoay muốn mở thuốc, bèn bảo:

“Lúc uống, chỉ cần chọc vào chỗ này là mở được ngay.” Cô làm mẫu một lần, thấy Lăng Thiên Quân hiểu thì đưa bút cho hắn.

Lăng Thiên Quân có chút không quen khi cầm cây bút bi Hoa Bộ Vãn đưa.

“Đây là bút sao?”

Hắn thử làm theo Hoa Bộ Vãn vừa nãy, ấn chốt mở bút vài lần, nghe tiếng “xoạch, xoạch”.

“À, đây là bút bên chỗ chúng tôi, khi dùng thì tiện lợi lắm, không cần mực.

Anh xem, mực đã được đặt sẵn bên trong rồi.” Hoa Bộ Vãn sợ hắn không hiểu, liền chỉ vào ruột bút.

Ánh mắt Lăng Thiên Quân ánh lên vẻ tò mò.

Nhìn biểu cảm của hắn, Hoa Bộ Vãn nuốt nước miếng, cuối cùng không cưỡng lại được, cười nói: “Được rồi, tặng anh luôn cây bút này.”

---

“Thật sao?” Lăng Thiên Quân vui mừng, không ngừng mân mê cây bút bi đen, cảm kích nói: “Cảm ơn cô, Bộ Vãn.”

Hoa Bộ Vãn nghĩ bụng, chẳng qua là một cây bút bi thôi mà, hiện tại cô có tiền, cho được.

Cô phẩy tay, hào phóng nói: “Chuyện nhỏ thôi, giờ chúng ta nói tiếp về các loại thuốc này…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui