“Chuyện này dễ giải quyết thôi. Mẹ, con cho mẹ một ý kiến này”, Tô Tô đi về phía trước, ra khỏi chiếc cổng vòm đúc bằng đồng, cô đỗ xe ở khu vực để xe đằng sau sơn trang Bát Phương, sau đó quay người tiếp tục nói với mẹ Tô, “Mẹ bảo họ giúp mẹ tìm một chiếc xe chở hàng, to hơn loại chở Lý Tiểu Vũ một chút. Sau đó mẹ đổ đất biến dị vào đầy bên trong, lắp thêm cả mấy ngọn đèn, thế là mẹ có nhà kính di động rồi.”
Thực ra theo suy nghĩ của Tô Tô, mẹ Tô cũng có thể trồng gạo và rau ở trong sơn trang Bát Phương, đối diện với nhà bếp doanh trại ở đằng sau của khách sạn không phải có vườn rau sao? Mẹ Tô hoàn toàn có thể tự mình trồng trọt ở đây.
Nhưng nếu mẹ Tô chỉ nghĩ xem làm sao để có thể dùng “đất biến dị” để trồng trọt, vậy cứ theo cách suy nghĩ của mẹ Tô, để “đất biến dị” vào trong xe chở hàng rồi trồng rau củ, lúa gạo trong xe chở hàng. Điều này cũng chẳng có gì không ổn, tới lúc muốn đi chỉ cần lái xe là có thể chạy.
Mẹ Tô cảm thấy đây là ý kiến rất hay, lúc đưa Tô Tô đến bãi đỗ xe, dọc đường còn gọi vài anh chàng, nhờ họ tìm cho một chiếc xe tải lớn. Sau khi nhìn Tô Tô về xe RV mới bận rộn quay về xem “đất biến dị” của bà.
Nói tới mấy anh chàng này đều là thuộc hạ của anh Bì, trong đó có hai người nhận nhiệm vụ đưa cơm cho mấy binh sĩ đào chiến hào ở cửa thôn Bát Phương. Vì được mẹ Tô nhờ vả nên lúc đưa cơm họ gọi thêm năm binh sĩ cùng tìm xe tải, nên thành ra có tổng cộng mười người tới thôn Bát Phương.
Tìm mãi không được, nhóm du côn và năm binh sĩ cũng thấy hơi nóng nảy, vốn dĩ có mười người cùng nhau đi tìm, sau đó họ cảm thấy cứ tiếp tục tìm như thế thì quá chậm, bèn phân hai người một nhóm, tiếp tục tìm tiếp.
Một chiếc xe trong đó có một binh sĩ và một tên du côn hợp tác với nhau, sau khi trò chuyện vui vẻ, binh sĩ đó liền tò mò hỏi:
“Anh Bảo, chúng ta đang tìm gì thế?”
Tên du côn được gọi là anh Bảo kia để kiểu đầu nấm rất buồn cười, đuôi tóc màu vàng, phần chân tóc mới mọc ra màu đen. Tóc anh ta dài ra thế này là bởi mạt thế tới, không có thời gian rảnh để nhuộm chân tóc màu vàng, thời gian dài mới thành kiểu tóc nửa đen nửa vàng, nhìn cũng rất cá tính.
Anh Bảo đang ngậm điếu thuốc, ngồi trên ghế lái xoay vô lăng, nghe thấy thế bèn liếc binh sĩ ngồi trên ghế lái phụ, cao giọng nói:
“Tìm gì à? Tìm xe tải!!!”
Binh sĩ đó cười, đảo mắt một vòng, đưa điếu thuốc cho anh Bảo, hỏi, “Trong thôn này của chúng ta có nhiều xe như thế, sao cứ nhất định phải tìm xe tải?”
“Tại sao phải tìm xe tải à?!!” Anh Bảo đưa tay chặn điếu thuốc của binh sĩ kia lại, nghiêng đầu cười thật tươi với binh sĩ kia, rồi chợt nghiêm mặt, hung tợn nói, “Hỏi nhiều làm gì? Tỉnh táo một chút để tìm là được!”
“Vâng, vâng, vâng!!!”
Binh sĩ đó bị thái độ hung dữ của anh Bảo quát cũng không giận, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, nhìn dáng vẻ rất chăm chú nhìn xem có xe tải ở ven đường không, nhưng trong lòng nghĩ gì không ai biết…
Lúc này, bên ngoài sơn trang Bát Phương, trong xe RV, Tô Tô sau khi tập yoga bèn nằm lên giường chuẩn bị ngủ trưa. Chưa kịp nằm xuống liền nghe thấy tiếng gà gáy, heo kêu, còn cả tiếng đập vào thùng xe hàng. Tô Tô nghe thấy liền nghĩ thôi hỏng rồi, bên trong xe tải Coca Cola đó còn có kén của Lý Tiểu Vũ, hai con gà, một con lợn nữa. Trí nhớ của cô dạo này càng ngày càng tệ, quên luôn cả chuyện lớn ngày hôm nay.
Vì thế Tô Tô vội vàng đứng dậy, nương theo tiếng gà kêu thảm thiết đi ra khỏi phòng ngủ, rồi lại vòng qua mấy chiếc xe chất đầy đồ để đằng sau chiếc xe tải chở Lý Tiểu Vũ. Cô giơ tay tạo ra một con dao bằng băng, phá chiếc khóa to đùng ở phía trên.
Vách của thùng xe tải bị hai con gà biến dị phổ thông mổ toàn lỗ thủng khắp nơi, một mùi hương kì lạ bay từ những lỗ thủng ra ngoài. Tô Tô đứng bên đường, không cẩn thận ngửi phải một chút. Cô liền cảm thấy hoảng hốt, còn tưởng sẽ xuất hiện hiện tượng bị kích dục, nhưng lại không thấy gì, cô không bị mùi hương đó nhiễu loạn tâm trí.
Vì thế mùi hương của Lý Tiểu Vũ không có tác dụng với phụ nữ có thai? Hay là không có tác dụng với phái nữ???
Cô không thể hiểu nổi, phương diện nghiên cứu khoa học này tốt nhất cứ tìm bác sĩ Hồng, hiện giờ cô chỉ quan tâm tới chuyện thả hai con gà với một con lợn ra thôi.
Chiếc khóa to đùng trên cửa xe bị mở, một con gà mái chạy trối chết lao ra ngoài. Tô Tô quay đầu lại nhìn, lông đuôi con gà đó sắp bị rụng hết rồi, cái đuôi trụi lủi vừa đỏ vừa sưng, hai lỗ trên đuôi hình như còn chảy máu!!!
Tô Tô đang mải quan sát con gà mái, chợt đằng sau có một làn gió vù tới, cô vội vàng bảo vệ bụng tránh sang một bên. Con gà trống cũng vỗ cánh phành phạch bay từ trong ra ngoài, đuổi theo con gà mái.
Trong thùng xe tải đã xảy ra chuyện kinh khủng đời gà gì vậy???
Tô Tô tò mò, cẩn thận nhìn từ cửa xe vào trong, phía trong thùng xe tối om om, trừ cái kén lớn nằm im lặng góc trong cùng, còn có một con lợn, một lùm cây biến dị. Chúng đều rất bình thường, một người, một lợn, một cây, cả ba đều bình yên vô sự.
Thứ không bình thường chỉ là vệt máu và lông gà, cùng với con gà mẹ gần trụi lông đuôi, và con gà trống đuôi theo ra ngoài đó!
Xem ra mùi hương của Lý Tiểu Vũ không chỉ không có tác dụng với phụ nữ có thai, mà không có tác dụng với cả lợn cái và cả thực vật nữa, có tác dụng với đàn ông và gà trống, đó là điều kiện tiêu chuẩn!
Tô Tô bất giác rùng mình, đối với cái kén tỏa ra mùi hương kích dục của Lý Tiểu Vũ, thực khiến người khác hoang mang. Cô suy nghĩ một chút rồi biến ra hai người nước, cầm gậy băng trong tay đuổi con lợn cái ra ngoài.
Sau đó chuyển cả lùm cây biến dị dính bùn đất, cẩn thận trồng ở dưới bức tường đối diện với bãi đỗ xe, cô hy vọng lùm cây biến dị này sẽ giống như ở biệt thự Quả Táo, mọc thành vòng tròn theo tường vây của sơn trang Bát Phương.
Cuối cùng, Tô Tô mở cửa ghế lái chiếc xe tải, ưỡn cái bụng bầu sáu tháng lái xe, đưa cái kén to của Lý Tiểu Vũ trong xe tải, men theo đường cứu hỏa vào trong sơn trang Bát Phương, đi tới góc bên trong cùng, cách xa khách sạn nhất.
Cách xa như thế, phòng ngừa một ngày tất cả mọi người đều ngửi được mùi hương kích dục của Lý Tiểu Vũ, lại biến khách sạn thành “đấu trường”, khi ấy lại vô cùng ngại ngùng.