1 tháng sau..........
Sara đã được xuất viện về nhà, giờ đã ổn định sức khoẻ, vết mổ cũng đã lành. Mary cũng đã hơn 1 tháng rồi. Cô bé trộm vía mới hơn một tháng mà đã thể hiện những nét đẹp trên gương mặt và cái chiều cao thừa hưởng từ bố. Nhưng được cái mắt Mary to, tròn giống Sara. Mới hơn 1 tháng mà mắt lúc nào cũng mở to để hóng chuyện.
- Mọi người ơi con có thai rồi!-(Khánh Chi vui vẻ cầm chiếc que thử thai xuống nhà khi cả gia đình đang ăn tối)
- Sao cơ? Con có thai rồi sao? Ôi! Đúng 2 vạch luôn này!-(Bà Mai vui mừng cầm chiếc que thử thai, nói)
- Cô có thai sao?-(Bà Hân ngạc nhiên hỏi lại)
- Dạ vâng!-(Khánh Chi đáp)
- Chắc mẹ vui lắm đúng ko ạ? Nhà con bé có tiền sử sinh con trai nên có khả năng cao là lần này cũng là con trai đó mẹ!-(Bà Mai nói)
- TAO ĐÃ NÓI HỌ NHÀ NÀY ĐÂU NHẤT THIẾT PHẢI CÓ CHÁU TRAI NỐI DÕI MÀ SAO CHÚNG MÀY......-(Ông Hoà đập bàn quát lớn. Sara im lăngj ko nói gì, lẳng lặng bế Mary lên nhà. Ko khí bắt đầu trở nên căng thẳng)
- Sara! Chờ anh với!-(Maru chạy theo vợ)
- Ui da!-(Nhưng va phải Khánh Chi)
- Ko có mắt à? Đứng cũng ko biết đứng! Chắn ngang cái cầu thang thế ai mà đi được!-(Maru đứng lại, khó chịu nói)
- Này thằng kia! Nó đang mang thai con trai mày đâys!-(Bà Mai mắng Maru)
- Con chưa làm gì cô ta hết! 1 nghìn nghìn nghìn tỉ phần trăm đây ko phải con con. Còn cái làm "gái" như mày thì chưa biết được là con ai đâu. Đi với bao nhiêu thằng, biết được thằng nào là cha đứa nhỏ! Đi kiếm thằng "ăn ốc" mà "đổ vỏ". Mắc gì đổ lên gia đinhf tao? Tướng mày chắc đẻ 5 đứa 5 đứa đều gái thôi!-(Maru quay lại đáp bà Mai rồi quay qua lạnh lùng nói với Khánh Chi xong chạy thẳng lên phòng)
- Mẹ quá đangs vừa thôi chứ! Mẹ ko thấy đối xử với Sara như vậy là quá đangs lắm sao? Có là con trai nhưng ko phải con của em trai con thì cũng như ko. Đầu tiên, sẽ ko có một xu lẻ nào mà nó được quyền thừa hưởng. Thứ 2, phạt tiền hoặc theo hình phạt của gia tộc vì tội này đấy. Nếu quy ra tiền mình mày gánh chắc cả đời làm ô sin chưa đủ đâu!-(Emma nói ẩn ý xoáy thêm Khánh Chi)
- Mày câm mồm! Tao tin chắc đây là con trai của thằng con trai tao! Nói nó hoài!-(Bà Mai khó chịu nói Emma)
- Im hết đi! Chán rồi! Tao ko ăn nữa! Nhìn cái bản mặt con nhỏ này là tao nuốt ko trôi luôn! Dẹp! Đổ hết đi!-(Ông Hoà tức giận nói rồi bỏ lên gác. Cả bà Hân, ông Hùng, Karik, Emma cũng bêa nhóc Khôi lên nhà)
- Nhớ dọn nghe chưa con kia!-(Ông Hoà ở trên lầu nói vọng xuống)
- Sao ko ai chào đón đứa nhỏ vậy mẹ? Lẽ ra đứa bé này ko nên được sinh ra thì đúng hơn! Sao mọi người cứ hắt hủi nó hoài vậy mẹ?-(Khánh Chi khóc, quay sang hỏi bà Mai)
- Con yên tâm đi! Rồi họ sẽ khác thôi! Cứ yên tâm sinh cháu trai cho mẹ. Nha! Ngồi đó đi mẹ đi dọn cho!
Bà Mai an ủi rồi đi dọn chén đĩa. Khánh Chi thì giả bộ rơi nước mắt trước mặt bà Mai. Trong lòng vẫn ko hết tức tối vì Maru xem cô ta như ngừoi vô hình, đã thế cô ta còn bị cả cái gia đình này đều ghẻ lạnh. Nhưng ko sao. Chỉ cần được bà Mai cưng chiều và 200 tỉ trong số dư tài khoản thuộc về cô ta thì bị ghẻ lạnh mấy cũng ok. Với lại cách người đời đối xử vơis một đứa làm "gái" cũng khiến cô ta quá quen thuộc rồi.