Sara nhìn 2 chiếc cốc và cái bình gốm sứ, nói lớn rồi tiến thẳng về chỗ đó-noiw có 2 thứ kỉ niệm đã từng gắn bó với 2 người từ những ngày đầu yêu nhau. Nhưng bỗng có tiếng bà Mai và Khánh Chi ở ngoài cửa.......
- Này Sara! Vali của cô mẹ với tôi sắp xếp sẵn ở đây rồi đây này! Ra đây xách đi luôn đi! Hôm qua chồng cô còn nói yêu tôi rồi đấy! Vali với quần áo của mẹ con cô được chính tay chồng cô xếp sẵn ra đây này! Đi nhanh đi là vừa!-(Khánh Chi nói. Do cả nhà chẳng có ai nên 2 người đó được thể làm loạn)
- Cái gì? Anh làm vậy thật hả Maru? Anh hết tình rồi ít nhất cũng phải còn nghĩa chứ!-( Sara nghe vậy thì chạy ra kiểm tra tủ quần áo rồi quay sang hỏi Maru với 1 thái độ ko thể tức giận hơn)
- Ko có! Anh hoàn toàn ko làm vậy mà! Sara! Nghe anh nói này! Sara!-(Maru giải thích)
- Đồ tồi! Đã thế mẹ con tôi đi cho anh vừa lòng!
Sara vung tay tát Maru một cái rồi bỏ ra ngoài, xách cái vali để sẵn ở ngoài rồi bỏ thẳng về nhà ngoại.
- Sara à! Đừng có bỏ đi như vậy chứ em! Em còn chẳng thèm nghe anh giải thích mà! Sara! Sara!-(Maru chạy theo cản cô lại)
- Buông ra! Đưngf có cản! Để em đi cho anh hạnh phúc với cô ta!-(Sara nói với ánh mắt tức giận)
- Cô ta muốn đi thì anh để cô ta đi đi! Cô ta đã muốn đi rồi thì anh níu nữa níu mãi cũng chẳng có ích đâu! Anh còn có em mà! Con của chúng ta nữa! Gần 2 tháng nữa là nó ra đời rồi đó anh!-(KhánhChi chạy lại ôm tay Maru, nói)
- Tránh ra! Đừng bao giờ đụng vào người tôi!-(Maru quát lớn, bỏ tay cô ta ra. Sara thì nhân thời cơ chồng mắng Khánh Chi đã bỏ lên taxi và đi thẳng)
- Cô bị điên hả? Vợ tôi đi rồi kia kìa! Bưcj mình! Đẻ nhanh lên rồi rời khỏi đây giùm! Cô ở đây tôi già đi mấy chục tuổi! Hết trò để làm rồi à mà lại đi phá tôi vào lúc này? Cút đi cho khuất mắt! Sớm muộn gì thằng con trai cô đẻ ra cũng sớm cùng cô đi ra khỏi cái nhà này thôi! Đi tìm thằng "ăn ốc" mà bắt nó "đổ vỏ" cho cô!
Maru nhìn Sara bước lên taxi rồi quay sang mắng Khánh Chi, đẩy cô ta ra rồi lấy xe chạy theo vợ.
- Sara! Mở cửa cho anh đi Sara! Mở cửa cho anh! Sara!-(Cậu biết chăcs Sara về nhà nên vừa tới nơi là cậu liên tục đập cửa nhà cô rồi)
- Con tới đây làm gì? Đón Mary à? Emma vừa bế tụi nhỏ đi chơi rồi. Đêm hôm ra đây đập cửa làm gì con?-(Bà Ngọc chạy ra mở cửa)
- Vợ con có ở đây ko mẹ?-(Maru hỏi)
- Ủa? Thế mẹ tưởng con bé ở nhà con cơ mà. Emma bế mỗi 2 đứa nhỏ nhà nó với con bé Mary sang đây thôi mà chứ mẹ có thấy Sara về đâu!-(Bà Ngọc đáp)
- Chết rồi! Vậy cô ấy đi đâu rồi nhỉ?-(Maru tự hỏi mình)
- Sao vậy? 2 đứa có chuyện gì à?-(Bà Ngọc hỏi)
- Ko ạ! Con chào mẹ con về ạ!
Maru chào mẹ vơj rồi lên xe đi tìm Sara tiếp. Dù 2 người có đặt định vị nhưng khi bỏ đi là cô tắt luôn cả định vị nên Maru cũng khó tìm được vợ.
- Làm sao? 2 đứa chúng mày có chuyện gì?-(Sara thực ra đang ngồi yên vị ở nhà bố mẹ cùng Emma và 3 đứa nhỏ. Bà Ngọc ra gặp con rể xong thì quay vào tiếp tục tra hỏi Sara)
- Chuyện dài lắm mẹ ạ! Con nghĩ con sẽ ở đây 1 thời gian tới khi nào cô ta đẻ xong và cả nhà xác nhận ADN xong.-(Sara lau nước mắt, đáp)
- Ừ. Thế mày vẫn định ở nhà nó nuôi à? Như thế bà Mai càng được thể khinh mày ra mặt đấy.-(Bà Ngọc nói tiếp)
- Đâu có ở yên ở nhà! Công ty thời trang của bố con vẫn quản lí đấy! Đấy là lí do anh í bảo con lúc nào cũng cắm đầu vào điện thoại. Lương cũng tầm vài ba chục 1 tháng, đủ nuôi Mary. Con ở mảng quản lí linh tế thôi nên cũng khá nhàn!-(Sara đáp)
- Thế sao bố mày ko vho mẹ biết nhỉ? Mà thôi! Emma nó lên phòng ngủ rồi đấy! Con tắm rửa qua rồi vào ngủ đi! Muộn rồi! Gần 11h rồi đấy!-(Bà Ngọc nói)
- Vâng!
Sara đáp rồi lên nhà, vệ sinh cá nhân, tăms qua rồi vào đi ngủ. Emma và 3 nhóc đã ngủ say rồi.
- Con gái mẹ có vẻ thích ở với bác hơn là với mẹ nhỉ? Mary ngủ ngoan nhé! Chờ cô Chi sinh em bé xong rồi chúng ta sẽ về nhà với baba nha!-(Trước khi đi ngủ, cô phải tạt qua nôi của Mary, xoa nhẹ đầu cô bé, nói chuyện 1 lúc rồi mới ngả lưng)
- Sara!-(Cô vừa đặt lưng xuống là Emma đax mở mắt ra, gọi)
- Chị chưa ngủ hả?-(Sara giật mình)
- Nghĩ sao chị ngủ được khi em dâu chj đang buồn chứ! Sao nào? Chuyện như nào nào! Tâm sự với chị đi!-(Emma nói tiếp)
- Haizzz......