- Cút! Bà biết lỗi thế bà đã xin lỗi nó được câu nào chưa? Đi ra khỏi nhà tôi!
Ông đâpj bàn quát lớn rồi vào nhà lấy vali rồi xếp quần áo và đồ dùng cá nhân của vợ vào và mang ra để trước mặt bà Mai, lạnh lùng nói:
- Xin mời ra cổng! Tới khi nào thằng Maru tha thứ cho bà bà mới được về!
Bà Mai chỉ gạt nhẹ giọt nước mắt, kéo vali đi.
- Ơ kìa mẹ! Mẹ ở lại với chúng con! Mẹ đi đâu vậy?-(Sara chạy xuống níu tay bà lại)
- Con lên nhà đi! Chồng con xuống là lại có chuyện đấy! Để mẹ đi! Mẹ cũng ko xứng đáng để con gọi là 2 tiếng mẹ ơi đâu! Chăm sóc cháu mẹ với con mẹ cho tốt nhé! Tạm biệt! Mẹ xin lỗi con nhiều lắm!-(Bà Mai mỉm cười đáp rồi chạy thật nhảnha cửa)
- Này! Mẹ đi rồi kia kìa! Ko tìm cách bảo mẹ về đi còn ngồi đấy à?-(Sara lên nhà. Thấy Maru ngồi ở giường chơi với Mary, cô hỏi)
- Kệ! Anh ko quan tâm! Anh ko có tấm lòng bao dung rộng lượng bao la mênh mông bát ngát như em! Giết con em mà em còn làm ngơ thế được à?-(Maru hỏi lại)
- Em ko làm ngơ! Tại...... Nếu em nói ra thì anh với cả nhà sẽ giết mẹ mất. Em ko nỡ!-(Sara đáp)
- Em bao dung đến thế cơ à?-(Cậu hỏi tiếp)
- Mẹ anh cũng là mẹ em! Đã là mẹ em thì em sẵn sangd bao dung cho mọi lỗi lầm của bà! Em coi bà như mẹ ruột mà. Nhìn bà vậy sao nỡ. Hay anh tha thứ cho mẹ, cho mẹ cơ hội làm lại đi anh, để mẹ còn đươcj về nhà chứ!-(Sara thuyết phục)
- Sau bao nhiêu chuyện mà bà ấy gây ra cho em, em ko 1 chút oán hận hay trách móc gì mà vẫn đồng ý tha thứ 1 cách dễ dàng và nhẹ nhàng như thế được à? Mẹ đối xử với em ko ra gì mà em vẫn thế? Mẹ ruột của anh anh cknf giận lắm đấy!-(Maru đaps)
- Vì neeus như 26 năm trước ko có mẹ thì giờ này em ko ở đây làm mẹ của con anh, làm vơj anh đâu! Nếu như ko có mẹ giải cứu 2 anh em em khỏi cái đám buôn người đó thì thử hỏi em có còn sống ko? Nếu ko nhờ dòng sữa của mẹ thì năm đó em chết đói rồi. Nếu ko nhờ có lần hiến đến gần lít máu của mẹ thì anh hai em sẽ ko là anh rể anh đâu. 1 người phụ nữ xa lạ, nhưng khi thấy anh em em như thế thì chẳng nỡ. Anh chưa hiểu mọi hoàn cảnh của em đâu. Em mới sinh ra bị bắt cóc bởi bọn buôn ngừoi đó, mẹ anh cứu em, giúp em tìm về với bố mẹ ruột lại còn giúp anh Karik được nhận nuôi nữa. Nhưng anh ấy được nhận nuôi trước em 2 năm, và chẳng ngờ cái gia đình đó lại là gia đình của em. 3 năm sau thì em mới tìm được bố mẹ. Dẫu biết đó ko là đấng sinh thành, vẫn nhớ mãi những người đã nuôi mình. Mẹ anh nuôi em gần 4 năm cơ mà. Chẳng lẽ giờ anh bảo em phải ngồi im nhìn mẹ kéo vali ra mà trong người ko có 1 xu à? Ko kêu mẹ về thì để mẹ lang thang ngoài đường à? Ra nhà Khánh Chi liệu cô ta có đồng ý cho ở ko? Giờ anh để mẹ ra ngủ công viên à? Tiền ko có thì ăn uống thế nào? Thuê khách sạn kiểu gì? Hả?-(Sara kể hết mọi chuyện, nước mắt đã rơi)
- Thế mẹ nuôi em bao nhiêu năm tháng như thế sao mẹ nỡ làm thế với em?-(Maru đáp)
- Tại ông ngoại anh! Ông ấy còn sống đấy! Ông còn sống chứ ko phải đã mất như lời Khánh Chi kể đâu! Ông gây sức ép cho mẹ, biết mẹ đã có anh là con trai, ông ấy bắt mẹ phải kêu em sinh bằng được 1 đứa con trai, và đứa bé phải là con trai duy nhất, ko bao giờ được là con trai thứ 2, và nếu đã có 1 đứa con gái rồi thì trong vòng 15 năm ko được sinh thêm nữa. Ông ngoại là người đứng đầu của 1 tập đoanf lớn trong thế giới ngầm, vậy nên ông buộc phải tuân theo luật lệ của thế giới ngầm đó. Và người chịu khổ là con ông ấy. Là mẹ đấy! Khánh Chi thì 1 là do thù oán với mẹ, 2 là cô ta từng có thù oán với em do em từng gián tiếp phá vỡ đường dây mua bán mại dâm của cô ta và 3 là do được ông anh thuê. Mẹ hoàn toàn ko biết chuyện về cô ta nên khi cô ta khai thì mẹ mới sock đến thế. Vừa xót tiền nữa. Việc làm em sảy thai lần 2, ko phải lỗi của mẹ. Lần 1 cũng ko phải lỗi của mẹ. Đều là lỗi của Khánh Chi và ông anh. Cô ta tự biên tự diễn rồi đổ mọi tội lỗi lên đầu mẹ. Lúc mẹ làm những chuyện đó, mẹ ko nỡ vì thương em lắm. Nhưng mẹ đều phải diễn bởi tất cả những việc mẹ làm sẽ được truyền thẳng đến ông. Và nếu mẹ ko làm theo lời ông thì....... em và Mary sẽ chết. Lúc Khánh Chi định giết em là kế hoạch riêng của cô ta, ông chỉ ủng hộ thôi. Có lẽ anh đã hiểu lầm mẹ rồi! Sau khi bị sảy lần 2 do Khánh Chi đẩy, em nằm trong viện thì mẹ vào thăm. Lúc ấy cái camera theo dõi trên người mẹ anh đang bị hư nên mẹ có thể làm bất kì việc gì một cách thoải mái, và mẹ đã nói hết cho em. Mẹ có từng theo học lớp diễn xuất nào ko vậy? Đây thực sưj là via diễn khó nhất của bất kì diễn viên nào đấy.-(Sara nhẹ nhàng kể hết mọi chuyện. Maru im lặng....... và khóc. Có lẽ cậu hiểu lầm mẹ cạua thật rồi)