Sáng hôm sau, Maru dậy rất sớm, Sara thì vẫn đang ngủ say. Cậu tỉnh dậy, nằm chống tay ngắm người con gái cậu yêu nằm kế bên. "Sao gương mặt của Sara lúc ngủ nhìn đáng yêu quá vậy nhỉ? Đungs là mình có con mắt nhìn người thật!"- Maru vừa nhìn Sara, vừa cười tủm tỉm, vừa nghĩ. Vừa lúc đó thì Sara tỉnh dậy. Cô thấy Maru đang nhìn mình say đắm thì nhổm dậy, hôn môi Maru 1 cái rồi mỉm cười nói:
- Chào buổi sáng!
- Good morning my wife!-(Maru ôm rồi hôn vào trán Sara)
- Đi đánh răng đi! Ngồi đánh cười nữa!-(Sara nhắc nhở khiến Maru tụt cả cảm xúc)
- Biết rồi!
Maru nói rồi đi vào toilet, Sara thì nămf đó nghịch điện thoại chờ Maru. Cả 2 đã xong xuôi thì xuống ăn sáng rồi đi chơi. Maru thuê 1 chiếc xe 2 người khám phá thành phố. Địa điểm đầu tiên là Bảo tàng Van Goah.
- Wow! Đẹp ghê! Em thích coi mấy tác phẩm nghệ thuật này lắm á!-(Sara đi tham quan 1 vòng, khen)
- Cũng đẹp! Bằng tuyệt tác của tạo hoá này ko?-(Maru hỏi lại)
- Ừ thì dĩ nhiên là ko bằng rồi! Anh đẹp hơn! Được chưa?-(Sara đáp)
- Tàm tạm! Mà kể ra tranh cũng đẹp á! Bộ em thích lắm hả?-(Maru hỏi tiếp)
- Tranh đẹp thì em thích thôi! Cũng giống như trai đẹp đó! Đều là những tác phẩm nghệ thuật vô cùng đẹp!-(Sara đáp)
- Hay anh mua 1 bức về treo nhé?-(Maru tiếp tục hỏi)
- Giá chát lắm! Anh bớt nhây đi! Có vợ rồi đấy! Vừa nhây vừa nhoi. Trật tự đi! Lải nhải hoài!-(Sara bắt đâuf hơi khó chịu)
- Sao dạo này tính em hay khó chịu thế? Khác quá luôn!-(Maru nói)
- Em chẳng biết nữa! Thôi! Đi chỗ khác đi anh! Kiếm cái công viên nào ngồi đi! Em muốn ăn kem quá!-(Sara đáp rồi kéo Maru về)
2 người lại đạp xe ra cái công viên gần đos ngồi. Maru thì Sara yêu cầu gì là cậu cũng làm theo. Cô muốn ăn kem hay ăn uống gì là cậu phải bằng được chở cô tới đó.
- Há miệng ra! Kem em thích lắm đó! Ăn lẹ lên ko chảy!-(Maru cầm hộp kem ân cần đút cho Sara)
- Ừm! Lạnh vậy! Thôi kệ! Hơi ấm từ tay Maru đủ làm cái kem chảy rồi!-(Sara cười, há miệng ăn miếng kem)
- Thính đấy à?-(Maru cừa đút kem cho Sara, vừa hỏi)
- Ko hẳn!-(Sara thì vưaf ăn kem vừa đáp)
- Sara này! Em có thích chiều tà ko?-(Maru hỏi)
- Ko! Em thích hoàng hôn!-(Sara đáp)
- Em ko thích chiều tà. Nhưng mà anh cứ bị thích chiều em í!-(Maru nói)
- Sặc mùi thính từ anh! Chẹp chẹp! Thích chiều đúng ko? Đút cho em ăn hết cốc kem này rồi mua cốc nữa nha! Em nói gì anh cũng phải nghe! Ok?-(Sara)
- Ok! Tuân lệnh vợ!
Maru nói rồi tiếp tục đút cho Sara kem. Ăn xong 1 lúc thì Maru và Sara lại tiếp tục đạp xe đi dạo quanh ngắm nhìn thành phố.
- Maru! Giờ em đói rồi! Đi ăn đi!-(Sara nói sau hơn 3 tiếng đồng hồ đi tham quan thành phố)
- Ừm! Phở nha! Ở đó có 1 quán! Anh đang thèm!-(Maru gợi ý)
- Thì đi!-(Sara đáp)
- Em ăn riết có sợ béo ko Sara?-(Maru hỏi)
- Ko! Tại sao phải sợ trong khi em vẫn có người thương em và em thương nữa! Rồi em xấu rồi anh còn yêu em ko Maru? Anh yêu em vì lí do gì?-(Sara hỏi lại)
- Ừm..... Ngày trước anh yêu em vì thương hại em đã yêu đơn phương anh suốt những năm tháng đepj nhất của tuổi học trò. Anh muốn chuộc lỗi năm xưa. Lâu dần, anh yêu em ko kiểm soát, dù là yêu đơn phương như em năm xưa, dù nhìn em thân thiết, năms tay, ôm Huy anh vẫn ko chịu buông. Vì..... Em giữ trái tim anh, đóng cưar, cài then, trám xi măng, nhốt mình em ở trong đó ko cho ai có cơ hội bước vào. Tim người 4 ngăn thì em trấn giữ cả 4 rồi. Anh lại ko thể sống nếu ko có trái tim. Vậy nên anh vẫn cứ yêu em để sống. Trước em là động lực lớn lao. Em giờ là nguồn sống luôn rồi! Vậy còn lý do để vợ yêu anh là gì?-(Maru nhẹ nhàng đáp rồi hỏi lại)
- Chẳng vì gì cả! Yêu vô điwwuf kiện! Em sợ nếu yêu bằng lý do thì khi hết lý do ấy rồi, em ko yêu anh được nữa!-(Sara đáp)
- Có vẻ 2 vợ chồng mình đều thuộc dạng trùm thả thính đấy nhỉ? Em thì anh khỏi nói nổi luôn rồi! Rắc thính giỏi từ bé luôn!
Maru híp mắt cười rồi trêu Sara. Cô cũng cười. 2 người vừa đi chơi vừa trò chuyện đến gần 10h khuya mới mò về khách sạn sau 1 ngày dài chỉ pử ngoài đường.