Sinh Hoạt Hường Phấn Của Bác Sĩ Xấu Xa (h Văn/ Full)


Trì Húc trong nháy mắt có chút xuất thần, trước mắt là người đang mặc áo choàng tắm bốc lên hơi nước, cả người đều mang theo một tia quyến rũ. Người đàn ông trước mắt có thật là cái người mà trong một tích tắc đã có thể quyết định vận mạng của người khác?

Áo choàng tắm màu cánh hoa hồng làm bật lên làn da trắng như tuyết của Lục Chi Khanh, dưới ánh đèn lờ mờ da tay của anh ta có vẻ càng thêm nhẵn nhụi trơn mềm, dù là da của một bé gái mười mấy tuổi cũng không nhất định có thể tốt bằng được với da tay của anh ta. Mái tóc ngày thường được xử lý gọn gàng rũ xuống bốc ra khí ẩm, thỉnh thoảng sẽ có một giọt nước nhỏ chảy xuống đuôi tóc, hôn lên cần cổ non mềm, nghịch ngợm trượt xuống ở chỗ lồng ngực hơi lộ ra mà lọt vào bên trong áo choàng dài. Gương mặt ngày thường không tùy ý cười nói hôm nay cũng hiện ra kẽ hở mà trở nên nhu hòa đi, sau khi tắm xong trở nên hồng nhuận, hai mắt ánh nước yêu kiều nhìn về phía anh, phảng phất trong đó mang theo tình ý.

Lúng túng sờ sờ cái mũi đã nóng lên, Trì Húc dời ánh mắt, tận lực để cho ánh mắt của mình không có cố định tại cái khe hở ở giữa hai tà áo choàng đang lồ lộ ra ngoài cặp đùi trắng nõn, hắng giọng mới mở miệng nói: \ "Lục tổng, nghe nói ngài có chút không khỏe, có khó chịu ở đâu sao? \ "

Đây chính là nguyên nhân Trì Húc đã tối khuya còn phải đi thăm phòng ngủ của Lục Chi Khanh, anh hiện tại đã thành bác sĩ gia đình của nhà họ Lục, đương nhiên đối tượng phục vụ giới hạn chỉ có hai người Lục Trạch và Lục Chi Khanh. Nếu không phải là biết Lục Chi Khanh ngoại trừ có đứa con trai Lục Trạch này, ngoài ra không có thêm bất kỳ đối tượng mờ ám nào, Trì Húc sẽ phải hoài nghi người này là đang dụ dỗ anh, khí tức Lục Chi Khanh tản mát ra rõ ràng chính là khiến người ta bổ nhào một cái vào anh ta nha, thực sự là quá phạm quy rồi!


Lục Chi Khanh gật đầu có chút cứng ngắc, đi tới bên giường ngồi lên giường, hai chân trắng nõn vén lên, hai tay đặt ở trên bụng, áo choàng tắm chất liệu tơ lụa trượt xuống, Trì Húc phát hiện ra anh ta bên trong đều không mặc gì, thời điểm vừa mới nằm xuống hai đầu ti hồng hồng đều đã ló đầu ra. Bác sĩ Trì đối với năng lực khống chế của mình rất có tự tin lần đầu trải nghiệm cảm giác chỉ có thể nhìn mà không thể ăn. Anh có thể xuống tay đối với Lục Trạch là bởi vì đối phương vẫn là một con chim non, mà Lục Chi Khanh đã là một con chim ưng oai phong, vô cùng cường đại, là người bây giờ Trì Húc không dám đối kháng, chí ít trước khi chuyện kia hoàn thành, anh cũng không muốn chọc vào 'con rắn độc' của Lạc thành.

\ "Mấy ngày nay tim đập có chút nhanh, thời điểm ăn cơm xong có chút đau đầu, cho nên mới tùy tiện mời bác sĩ Trì qua đây, làm phiền anh rồi! \" tay đặt ở trên bụng bởi vì dùng sức mà đầu ngón tay trắng bệch, lúc Lục Chi Khanh khẩn trương cho tới bây giờ cũng sẽ không biểu hiện ở trên mặt, vì hành vi rụt rè như vậy ở trên thương trường là điểm trí mạng.

Lấy ra ống nghe bệnh đeo vào, đem cái đầu khám lạnh như băng nhẹ nhàng vói vào trong áo choàng, ngón tay út không cẩn thận đụng tới một cái chỗ nhô, ngón tay theo bản năng vòng quanh nơi đó đánh một vòng, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa.


\ "Ahh... A... \ "

Tiếng rên rỉ ngọt ngào làm cho Trì Húc phục hồi tinh thần lại, thần sắc anh ngượng ngùng lấy tay ra, hướng Lục Chi Khanh sắc mặt đang càng ngày càng đỏ đi, nhẹ giọng nói xin lỗi.

Lục Chi Khanh kiềm chế yêu kiều càng nhiều hơn, tình triều trong thân thể bộc phát cuộn trào mãnh liệt, vén hai chân đang bất an mà cọ xát vào nhau, giọng nói có hơi khàn khàn: \ "Không có, không có việc gì, anh tiếp tục đi.

Lần này Trì Húc cũng không dám lại tâm viên ý mã, chăm chú nhìn đồng hồ ghi lại nhịp tim đập, sau khi kết thúc thu hồi đồ đạc, kiểm tra một chút con mắt và tưa lưỡi, sau đó ngồi thẳng người lên mà cách khá xa một ít: \ "Tim đập so với người bình thường thì nhanh một chút, nhưng là vẫn ở trong phạm vi bình thường, chắc là do vất vả quá độ mà thôi, Lục tổng chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, có thể uống một ít thuốc của Lục Trạch, bồi bổ thân thể. Nếu như vẫn có cảm giác khó chịu, tôi kiến nghị ngài đi bệnh viện làm kiểm tra sâu. \ "


\ "Sâu? \" Lục Chi Khanh ngồi xuống hướng về phía Trì Húc chống cánh tay ngửa ra sau, chậm rãi mở bắp đùi, áo choàng tắm màu cánh hoa hồng từ từ trợt xuống bắp đùi, hiện ra phong cảnh bị che lại nay đang hiện lên trước mắt Trì Húc, ánh mắt lõa lồ nhìn về phía Trì Húc đầy gợi tình: \ "Bác sĩ, ở phía dưới chỗ kia của tôi cũng khó chịu, anh giúp tôi thâm nhập kiểm tra một chút xem có tốt không? \ "

Trì Húc hô hấp có hơi chạm lại, nhìn thấy chỗ kia đến thở mạnh cũng không dám thở ra một tiếng, gậy thịt xinh xắn cùng chỗ ở dưới hòn dái có thêm một cái gì nữa? Đó là hoa huyệt chỉ có phụ nữ mới có, lớn lên ở trên thân đàn ông, cái này nên là một thứ nhìn rất đáng sợ, nhưng ở trên người Lục Chi Khanh vẫn có cảm giác hài hòa. Gậy thịt phấn nộn run run cao cao đứng thẳng, thêm một cái hoa huyệt do cảm nhận được chủ nhân bất an mà ngọa nguậy, cảm giác được ánh mắt nóng rực của Trì Húc, hoa huyệt nhạy cảm phun ra một ít dâm dịch, ở ánh đèn chiếu xuống toả ra một luồng sáng bóng loáng. Luồng dịch thể này men theo giữa đùi chảy tới sau huyệt, bị cái miệng nhỏ nhắn kia nuốt vào theo mở ra đóng lại.

Từng bước đến gần thân thể đang tản ra mê hoặc kia , Trì Húc giơ lên một chân quỳ gối mở rộng giữa hai chân, bàn tay ấm áp dán vào hoa huyệt đang không ngừng chảy ra nước, cả bàn tay ốp lên nó, trong miệng thì thào lên tiếng: \ "Thật xinh đẹp, trước đây chỉ thấy qua trong các hồ sơ y học, không nghĩ rằng người song tính thật sự tồn tại! \ "

Lục Chi Khanh nãy giờ vẫn cúi đầu không dám nhìn Trì Húc, mặc dù lớn gan dụ dỗ anh ta, nhưng anh cũng không xác định một khi đã biết thân thể dị thường của mình thì Trì Húc có thấy kinh tởm hay không, mãi đến khi bàn tay đặt vào chỗ sỉ nhục của anh, anh mới kinh hỉ ngẩng đầu, đôi mắt luôn chỉ lạnh băng nhìn người khác lúc này có một tầng hơi nước con mắt, nũng nịu nhìn về phía người thanh niên trước nay anh vẫn thầm yêu mến, thân thể cũng bởi vì bàn tay kia đang đặt ở nơi tư mật của anh mà càng thêm hưng phấn: \ "Ừm... Ah... Anh, anh không cảm thấy rất đáng sợ sao? \ "


Ngón tay của Trì Húc ở nơi nào đó lưu luyến, một hồi nắm kéo hột le, một hồi hai ngón tay tách ra chỗ kia lộ ra bên trong mị thịt đỏ tươi, hoàn toàn là trải nghiệm mới mẻ: \ "Làm sao có thể đáng sợ được, chỗ này của anh thật đẹp, ẩm ướt trơn trượt, chảy thật nhiều nước! \ "

\ "A A... Hư... \" chẳng bao giờ bị người khác xoa lấy chỗ kia như vậy, Lục Chi Khanh từ ngoài vào trong đều tuôn ra cảm giác vô cùng thỏa mãn, bí mật nhiều năm vẫn luôn giấu kỹ rốt cục bị người biết mà như trút được gánh nặng, còn có cảm giác sung sướng khi người anh luôn lưu luyến si mê rốt cục chạm vào người, kiềm chế không được ý nghĩ trong lòng muốn kêu lên rên rỉ rung động, Lục Chi Khanh từ trước đến nay vẫn là tuýp người thích hành động, ưỡn thắt lưng đem chỗ tư mật đưa đến tay của Trì Húc: \ "Ừm... A... Bác sĩ... Ahhh..... Bên trong khó chịu... Hic... Giúp tôi kiểm tra bên trong... \ "

Ngôn ngữ dâm đãng lớn mật của anh làm cho Trì Húc nóng lên, hai ngón tay khép lại, tại chỗ miệng huyệt thấm ướt đảo quanh, đùa giỡn hoa huyệt dâm: \ "Lục tổng nơi nào khó chịu? Không nói ra tôi cũng không biết nên kiểm tra nơi nào! \ "

\ "Ah ah... là cái l*n... L*n của tôi khó chịu... A hư... Muốn ngón tay chọc vào... Cắm đi vào để kiểm tra... Ừm...... \" cảm giác trống rỗng trong cơ thể hành hạ thần kinh của Lục Chi Khanh, ngón tay hung ác làm hết lần này tới lần khác quanh quẩn một chỗ bên ngoài không chịu thỏa mãn anh, thịt mềm trong huyệt đưa đẩy lấy lẫn nhau, thúc giục anh nâng cao lên cái mông đâm vào ngón tay đang trêu đùa lấy hoa huyệt, muốn đem nó hút vào trong cơ thể: \ "Hicc... Chen vào... Đâm vào đi... Trì Húc... Ừm... A... \ "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận