Ánh trăng lạnh lùng xa cách trêu chọc trang viên Malfoy cổ xưa mà hoa lệ, ban đêm yên tĩnh, đêm trước giáng sinh, toàn bộ trang viên Malfoy đều chìm đắm trong bóng đêm tĩnh lặng. Chỉ có thư phòng của gia chủ Abraxas Malfoy còn lấp lóe ánh sáng của ngọn đèn ma pháp.
Nam nhân bạch kim tao nhã ngáp một cái, nâng tay dụi dụi đôi mắt hơi mỏi, sắc mặt tái nhợt mơ hồ nhuộm lên vẻ xanh xao bệnh trạng, hình như có tâm sự gì đó làm cho vị quý tộc điển hình này buồn phiền.
“Tê ~” Đột nhiên lò sưởi chợt lóe ánh lửa, quý tộc bạch kim kinh ngạc nhìn con trai vốn nên ngày mai mới trở về nhà của mình nay bỗng xuất hiện trong phòng sách. Sắc mặt của vị Malfoy trẻ tuổi có chút khẩn trương và kích động, nhưng khi hắn nhìn thấy cha của mình, trong mắt lại hiện lên vẻ lo lắng sâu xa.
“Khuya như vậy người còn chưa ngủ?” Lucius nhíu đôi lông mày thanh tú lại, ánh mắt xanh xám có chút trách cứ nhìn người cha đầy vẻ mệt mỏi.
“Con cũng vậy, con trai.” Malfoy lớn tuổi buông viết lông ngỗng trong tay xuống, mỏi mệt dựa vào lưng ghế phía sau, nhướng một bên lông mày, “Ta giả thiết sự xuất hiện của con hẳn nên là vào ngày mai?” Tuy vẫn là giọng điệu quý tộc, nhưng khi đối mặt với con trai, trong lời nói của quý tộc bạch kim vẫn có chút yêu thương.
– Đây là người thừa kế vĩ đại của hắn, người thừa kế bắt đầu từ hai tuổi liền tiếp nhận huấn luyện như đế vương, người thừa kế bắt đầu từ hai tuổi đã không còn làm nũng, người thừa kế bắt đầu từ hai tuổi đã không còn được hắn ôm ấp.
“Người nhận được thư của con rồi?” Lucius bước đến trước mặt cha. Quý tộc không có tuổi thơ ấu, đây là chuyện hắn biết từ khi còn bé, nhưng việc này cũng không có nghĩa là hắn không yêu thương cha mẹ, không có nghĩa là hắn không biết sự quan tâm của cha dành ình, chỉ là làm một Malfoy, giữa bọn họ không cần có nhiều thân thiết giống những cha con bình thường, mỗi một Malfoy từ bé liền hiểu được sứ mệnh của mình, hiểu được bọn họ phải dùng hình thức bề ngoài nào để xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhưng Malfoy coi trọng người nhà, Lucius Malfoy cũng yêu thương cha mẹ hắn, cho dù từ lúc hắn còn rất nhỏ bọn họ đã không còn biểu hiện quá nhiều thân thiết với hắn.
“Là cái gì khiến con bất an, người thừa kế vĩ đại của ta?” Nhìn người con trai luôn luôn bình tĩnh trưởng thành sớm nay lại có biểu hiện kích động bất thường rất rõ ràng, Malfoy lớn tuổi cảm thấy mình nhất định phải quan tâm con trai đã sớm có thể một mình phụ trách của mình một chút.
“Bởi vì không nhận được thư trả lời của ta khiến con cảm thấy nôn nóng sao, Lucius?” Abraxas đứng lên, đi đến trước mặt Lucius, lôi kéo hắn ngồi lên ghế sô pha ở một bên. “Hay là…… Con gặp phải chuyện gì có thể làm con quên rằng mình là một Malfoy?”
Khuôn mặt tái nhợt của thiếu niên bạch kim có chút ửng hồng, bất kể là trưởng thành sớm đến mức nào, lúc ở trước mặt cha của mình, Lucius vẫn giống một đứa bé hơn so với ngày thường.
“Đây là sơ xót của con, thưa cha.” Malfoy trẻ tuổi nâng cằm lên, giọng điệu ngâm nga hoa lệ biếng nhác hệt như cha mình, “Con xin lỗi vì sự thất lễ của mình.”
“Nga, con trai……” Malfoy lớn tuổi mỉm cười vỗ vỗ thiếu niên đã một lần nữa mang lên mặt nạ gia tộc, “Ngày mai là đêm giáng sinh, hơn nữa đây là ở nhà, không cần nghiêm túc như vậy.”
“Không, cha à.” Lucius cũng không thả lỏng, “Người nói rất đúng, con cần phải luôn luôn nhớ rõ thân phận của mình. Nhất là ở thời điểm con sắp tốt nghiệp.”
Abraxas nở một nụ cười kiêu ngạo, nhưng Lucius rất hiểu rõ cha mình nên cũng không xem nhẹ bất đắc dĩ và mỏi mệt lộ ra trong nét mặt kia.
“Người đã quá mệt mỏi, thưa cha.” Thiếu niên bạch kim chân thành nói.
“Cám ơn con, con trai.” Malfoy lớn tuổi bỗng cảm thấy vô cùng vui mừng, con hắn càng ngày càng vĩ đại, đợi một thời gian nữa Lucius nhất định có thể trở thành Malfoy ưu tú nhất từ xưa đến nay. “Ta là cha của con, cũng là một Malfoy, ta biết đúng mực.”
Lucius chần chờ gật gật đầu, hắn hình như đang cân nhắc lời nói, “Mẹ…… đã ngủ rồi sao?”
Nghe thấy câu hỏi của con trai, nét mặt Abraxas càng ảm đạm hơn, “Gần đây thời gian tỉnh lại càng ngày càng ít ……” Con ngươi xanh xám lóe lóe, quý tộc bạch kim trầm mặc một lát, “Nhưng cũng chưa quá khẩn cấp, không cần lo lắng, Lucius.”
Dưới áo chùng, Malfoy trẻ tuổi siết chặt hai tay, giãy giụa kiềm chế xúc động tiếp tục đặt câu hỏi. — Lúc này người mệt mỏi nhất chính là cha của mình, hắn không thể lại tăng thêm gánh nặng lên đôi vai vốn đã rất nặng nề của đối phương.
Mím môi, Lucius đúng lúc chuyển đề tài. “Con có việc muốn nói với người.”
“Rốt cục nhớ tới chính đề của con rồi sao, con trai?” Abraxas buồn cười nhìn con trai mang vẻ mặt phức tạp, trái tim nặng nề cũng được trấn an đôi chút.
“Đúng vậy, thưa cha, con muốn nói cho người biết nguyên nhân con lén về nhà lúc nửa đêm thế này.” Thiếu niên bạch kim thẳng lưng lên, nét mặt trở nên nghiêm túc.
“Ta nghĩ ta có thể giả thiết con không có để lại bất cứ manh mối gì làm người ta nghi ngờ, phải biết rằng……” Malfoy lớn tuổi cố ý kéo dài câu nói, “Buổi tối trước ngày nghỉ về nhà có thể rất dễ dàng bị người ta nói ra nói vào.”
“Nga, cha đang nghi ngờ năng lực của con!” Thiếu niên bạch kim có chút bất mãn oán giận, “Con cũng không phải sư tử ngu xuẩn không đầu óc, phía trên cổ chỉ là vật trang trí, con là Malfoy.” Lucius vừa nói vừa cố ý biến nét mặt cùng ngữ khí thành một bộ dạng khác, khi nói đến câu cuối cùng lại lần nữa khôi phục thành một Malfoy.
“Ha ha, Lucius, con thật sự khiến ta cảm thấy kinh ngạc.” Đôi mắt xanh xám lóe lóe, Abraxas vui sướng nhìn con trai nhanh chóng biến hóa nét mặt cùng ngữ khí, đột nhiên cảm thấy vẻ mặt lúc này của người thừa kế Malfoy ngồi ở đối diện mới có chút phù hợp với tuổi tác của nó.
“Cách nói chuyện đặc biệt như vậy chỉ cần nghe qua một lần thì cũng đủ khiến người ta nhớ rõ suốt đời.” Malfoy lớn tuổi thu nụ cười lại, “Ta đoán nội dung buổi nói chuyện hôm nay của con có liên quan rất nhiều với người sáng tạo ra phương thức ngôn ngữ độc đáo này.”
“Ca ngợi sự nhạy cảm của cha.” Lucius nhướng mày, “Nhưng người cũng không hoàn toàn đoán đúng.”
“Vậy con có thể giải thích một chút lý do sai lầm của ta không?” Malfoy lớn tuổi nhìn nét mặt đắc ý của con trai vì hiếm khi có thể đánh một ván hòa với mình, âm thầm bật cười.
“Con không phải muốn nói về người sáng tạo, giáo sư Prince, mà là người thừa kế hoàn mỹ của ngài ấy…… Severus Snape.” Thiếu niên bạch kim nhếch khóe miệng, một câu hai ý nghĩa, vẻ mặt hình như là muốn ám chỉ cái gì.
“Ta nhớ con từng nói với ta, Severus Snape là người bạn thân nhất mà con thừa nhận, hoặc là người bạn duy nhất trong khoảng thời gian này?” Malfoy lớn tuổi dựa vào sô pha, khoanh tay trước ngực, hình như đang chờ lời giải thích.
“Đúng vậy, Severus đáng giá nhận được tình hữu nghị Slytherin của con.” Lucius nghiêm túc mà kiêu ngạo nói, “Slytherin một khi đã vươn cánh tay hữu nghị ra thì tuyệt đối sẽ không thu hồi lại.”
Malfoy lớn tuổi vừa lòng gật gật đầu, “Như vậy cậu Snape làm sao?”
“Cha……” Lucius do dự nhìn người lớn tuổi, “Người biết Eileen Snape, hoặc là Eileen Prince không?”
Abraxas nhớ lại, chậm rãi nói, “Biết, cô ta là đàn em thời học sinh của ta. Một Ravenclaw rất bình thường…… Rất im lặng.” Người lớn tuổi hơi nhíu mày, “Hình như trừ ma dược ra, mấy thứ khác cái gì cũng không biết. Nhưng trước khi cô ta lấy một Muggle ta lại chưa từng đặc biệt chú ý đến cô ta.”
“Vậy Lord thì sao?” Malfoy trẻ tuổi hỏi trọng điểm của vấn đề, “Lord có chú ý bà ấy không?”
“Con hẳn là hiểu được, Lucius.” Malfoy lớn tuổi nhìn chằm chằm con trai, “Đây cũng không phải chuyện con có thể hỏi, chuyện về Lord.”
“Xin nói cho con biết, cha.” Lucius thành khẩn nói, “Con nghĩ việc này có liên quan đến Severus lẫn giáo sư Prince.”
“Không cần hỏi bất cứ chuyện gì về Severus Prince, Lucius, ta cảnh cáo con.” Abraxas bỗng nhiên nghiêm khắc, “Chúng ta không phải như mấy gia tộc đầy dã tâm liều mạng muốn leo lên trên kia, chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của chúng ta là được rồi, chuyện của Prince giao cho Lord xử lí là được.”
“Quả nhiên, con đoán không sai.” Nhìn người cha hiền hòa nháy mắt chuyển thành nghiêm khắc của mình, Lucius ngược lại lại lộ ra một nụ cười gian xảo, Malfoy lớn tuổi không nhịn được hơi nhíu mày.
“Nói như vậy, việc con muốn biết thật ra là chuyện về Prince, mà không phải chuyện của cậu Snape?” Nhận ra con trai cũng bắt đầu dùng tâm kế với mình, quý tộc bạch kim có chút bất mãn nho nhỏ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vui vẻ vì sự trưởng thành của con trai.
“Phải nói, đều muốn biết.” Lucius lại mang mặt nạ gia tộc lên lần nữa, “Nói như vậy, tâm tư của Lord đối với giáo sư Prince là thật?”
“Lucius, ta cũng không muốn quản việc riêng của Lord, chỉ cần sự tồn tại của hắn không có liên quan đến tử thần thực tử, thì đó chính là chuyện của bản thân Lord, con cũng không nên dính líu vào.” Malfoy lớn tuổi cảm thấy hơi đau đầu, con hắn cũng không phải loại người thành thành thật thật nghe lời, nhưng hắn cũng tin rằng Lucius biết đúng mực.
“Con cũng không có ý nhúng tay vào, cha à.” Lucius phản bác, “Chỉ là mấy ngày trước Severus nhờ con nghỉ lễ giáng sinh thì trông chừng giúp mẹ của cậu ta ở thế giới Muggle một chút, mà hôm nay con lại phát hiện một việc rất thú vị, cho nên mới vội vã trở về tìm người.”
“Chuyện thú vị?” Người lớn tuổi nghi hoặc nhìn đối phương, “Có liên quan đến người bạn nhỏ của con?”
“Đúng vậy, mà còn liên quan đến gia tộc Black.” Lucius cười giả dối nói.
Abraxas nhướng mày càng cao hơn, “Nói như vậy nghĩa là nhà Black và nhà Prince có liên hệ.” Làm quý tộc, bất kỳ một hành động gì cũng không chỉ vỏn vẹn đại diện cho bản thân mình, mà càng nhiều là đại diện cho cả gia tộc, làm tộc trưởng của gia tộc Malfoy cổ xưa, quý tộc bạch kim lập tức liền hiểu được ám chỉ trong lời nói của con trai.
– Black và Prince. Một là đại gia tộc Lord ỷ lại nhất, một là gia tộc ma dược nổi tiếng có nhân vật Lord quan tâm, tổ hợp như vậy thật đúng là khiến người ta phải cân nhắc a! Mà giá trị của tin tức này được quyết định bởi hứng thú của Lord đối với Severus Prince rốt cuộc lớn đến mức nào.
Đột nhiên hình như là nhớ đến cái gì, quý tộc bạch kim có hứng thú không rõ nhìn phù thủy trẻ tuổi, “Black? Không phải là……”
Lucius cười giả dối, “Ít nhất không phải là Slytherin.”
– Black không thuộc về Slytherin hình như cũng chỉ có một người.
Abraxas nở nụ cười giả dối y hệt, “Con muốn nói cho ta biết cái gì, con trai? Con không phải loại người tùy ý lợi dụng tình bạn, con làm như vầy cũng không phải muốn dùng quan hệ của con và cậu Snape làm tiền đặt cược.”
“Đương nhiên, thưa cha, Slytherin sẽ không lừa gạt người bạn mà mình thừa nhận, chỉ là con nhất định phải hỏi người để xác nhận tâm tư của Lord đối với giáo sư Prince, việc này có tác dụng cực kỳ quan trọng với kế hoạch tương lai của con.”
“Ít nhất là……” Malfoy lớn tuổi do dự kéo dài câu nói, “Quan trọng…… Rất quan trọng. Nhưng bây giờ còn chưa thể phán đoán là sự hứng thú đối với đồ chơi mới hay là thật sự…… Thích?” Đối với người bạn thời học sinh của mình, quý tộc bạch kim rất không tin tưởng, có chút không xác định lên giọng, Lord thật sự luôn không bỏ ra tình cảm chân chính cho bất cứ người nào, những người bên cạnh hắn bất quá cũng chỉ là bạn chơi qua đường nhất thời mà thôi.
– Nhưng xem tình hình hiện tại, đối với Severus Prince này lại không giống.
Còn về cái gọi là kế hoạch của con trai mình…… Hắn ít nhiều cũng có thể đoán được một chút.— Giữ lại một đại sư ma dược tương lai cho Lord sao? Nhưng trong tình huống đã có sẵn một đại sư ma dược, Lord thật sự còn có thể để ý một ma dược đại sư tương lai sao?
– Tuy là nghĩ như thế, nhưng Abraxas cũng không tính phủ định ý kiến của con trai sớm như vậy. Có một số việc cần phải tự mình làm thử. Malfoy có can đảm mạo hiểm, chỉ cần lợi nhuận đủ lớn!
“Nếu bạn của con tin tưởng con, Lucius.” Quý tộc bạch kim quyết định chỉ dẫn một con đường tương đối vững chắc cho con trai, “Bảo vệ người nhà của cậu ta cho tốt, đây là báo đáp của Slytherin đối với sự tín nhiệm.”
Phù thủy trẻ tuổi nghiêm túc gật gật đầu, “Con biết, thưa cha. Tương lai không xa con nhất định sẽ trở thành một tử thần thực tử chân chính như người, Lord sẽ khắc dấu hiệu cho con, mà con cũng sẽ dùng hết khả năng trung thành với ngài. Hơn nữa con đồng thời cũng sẽ không làm bẩn vinh quang của Malfoy, xin người yên tâm.”
“Ta cảm thấy kiêu ngạo vì con, con trai.” Lẳng lặng nhìn Lucius có chút kinh ngạc, Abraxas nói ra lời khen ngợi hiếm có của hắn, đây là chuyện không hề xảy ra từ sau khi Lucius đến trường học, “Về chuyện của Black, ta sẽ nói chuyện với Orion, con chỉ cần tiếp tục chú ý mọi việc trong trường học là được.”
– Sau khi con trai út của gia tộc Black, Regulus Black cũng nhập học ở Hogwarts, tương lai của gia tộc Black, theo một mức độ nào đó, có tác dụng quan trọng đối với sự ổn định của toàn bộ phe tử thần thực tử. Lúc này, gia tộc Malfoy đứng chung một thuyền tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.
– Ít nhất cũng cần nhắc nhở một chút. Huống chi tương lai không xa Narcissa Black sẽ mang họ Malfoy.
Quý tộc bạch kim hạ quyết tâm cảm thấy hắn đồng thời cũng cần phải biết cái nhìn của người thừa kế Lucius đối với tình hình hiện tại.
“Con có ý tưởng gì, Lucius?”
“Cha à,” Lucius lại cau mày, nhưng lần này hình như chỉ là do thói quen chứ không mang theo lo lắng, “Người có cảm thấy gần đây Lord có chút thay đổi?”
– Đây là cảm giác của hắn, trước đây Lord ngoại trừ sức mạnh cường đại cùng với thân phận cao quý, càng nhiều là khiến hắn cảm nhận thấy một loại sợ hãi nói không nên lời, nhưng vài lần gần đây đến trang viên Voldemort với cha, hắn nhận ra sự sợ hãi này dần dần biến mất, phần không xác định vốn quanh quẩn trong lòng hắn, cũng dần dần biến thành rõ ràng hơn, hắn càng ngày càng muốn trở thành thuộc hạ của Lord, làm việc cho Lord sớm một chút.
“Con nói không sai, Lucius.” Malfoy lớn tuổi đồng ý gật gật đầu, “Tuy còn không rõ ràng, cũng không biết nguyên nhân, nhưng cảm nhận của ta và con giống nhau. Ta quen biết Lord ba mươi năm, biến hóa của ngài trong mấy thập niên này ta nhìn thấy trong mắt. Gần đây ngài quả thật lại có chút biến hóa mới, hơn nữa…… Ta sẵn sàng giả thiết là đang phát triển theo hướng tốt hơn.”
“Người biết nguyên nhân sao?” Ngữ khí của Lucius có chút vội vàng.
“Điều này không quan trọng, con trai.” Malfoy lớn tuổi nghiêm túc nói, “Con chỉ cần có thể phán đoán Lord có phải vị vua mà con muốn trung thành không là đủ rồi, những việc khác, làm một Malfoy đủ tư cách là không nên cũng không cần hỏi đến.”
Lucius lặng im hồi lâu, “Người nói rất đúng, thưa cha.” Trên mặt thiếu niên lộ ra thoải mái hiếm có, “Con chỉ cần hiểu được Lord là vị vua mà con muốn trung thành là đủ rồi. Về phần những việc khác, chỉ cần không phải việc làm nhục nhã vinh quang bạch kim, con vẫn luôn là Malfoy đủ tư cách.”
“Đúng vậy, con trai, vĩnh viễn phải nhớ kỹ con là một Malfoy chân chính.” Abraxas vui mừng mỉm cười.
– Malfoy có lẽ không phải là quý tộc có thế lực lớn nhất trong giới ma pháp, nhưng sẽ vĩnh viễn giữ vững lựa chọn của chính mình. Đương nhiên giống như mỗi một Slytherin, nếu muốn chơi trò chơi thì nhất định phải là người thắng, đây là vấn đề nguyên tắc!