“Xin hỏi, ngài để ý ta ngồi ở đối diện không?” Giọng nói ngâm xướng hoa lệ vang lên trên đỉnh đầu Severus, mái tóc dài bạch kim lòe lòe tỏa sáng, khuôn mặt tái nhợt gầy yếu nhưng hết sức anh tuấn được khảm bảo thạch màu xanh xám, biếng nhác mà không mất tao nhã nhìn chăm chú vào nam nhân màu đen.
– trong nháy mắt đại sư ma dược tưởng như lại nhìn thấy người bạn già của mình.
Nhưng lý trí giúp y cứng rắn đem từ Lucius đè ép lại trong cổ họng. Trong bụng có chút thức ăn, khả năng tự hỏi của Severus tăng lên rõ rệt. Chỉ là không thể không thừa nhận loại cảm giác quen thuộc này làm y hơi dao động, nhưng chỉ một chút, y nhận thức rất rõ, người trước mặt không có khả năng là bạn của mình.
– Đúng, điều quan trọng hơn, rất hiển nhiên người này là chủ nhân của tầm mắt luôn nhìn chăm chú vào mình kia. Y sẽ không cảm nhận sai loại hơi thở đặc biệt này.
– Như vậy loại diện mạo này, loại thanh âm này……
Theo y biết, gia tộc Malfoy, từ đời cha của Lucius đã chính thức theo phe của Hắc Ma Vương, hơn nữa còn là thuộc hạ trung thành nhất. Loại tình huống này ít nhất bảo trì đến lúc chiến tranh chấm dứt lần thứ nhất. Sau, Lucius giở thủ đoạn hoàn toàn chỉ là muốn giữ lại đường lui cho gia tộc mình.
Nhận biết điểm này, y cảm thấy mình hình như có phiền toái. Đồng thời cũng rất kinh ngạc, không ngờ người của Hắc Ma Vương có thể nhanh chóng tìm ra mình như vậy. Có lẽ căn nguyên của hết thảy hỗn loạn đều đến từ gã Merlin chết tiệt đem mình ném tới trước mặt Hắc Ma Vương. Nếu không một nhân vật nhỏ như cái móng tay không hề có tên tuổi như y làm sao có khả năng khiến chúa tể Hắc Ám vĩ đại chú ý?
– Lão đần độn đầu óc toàn cỏ chỉ biết xem náo nhiệt!
“Ta giả thiết, ta có quyền cự tuyệt?” Hơi nhướng mày lên, thân thể tao nhã dựa lưng vào ghế — tư thế như vậy giúp y không cần ngẩng mặt lên nhìn quý tộc trước mặt.
“Ta nghĩ không cần thiết như vậy.” Bỏ qua tư thái rõ ràng đang khiêu khích của đối phương, quý tộc bạch kim tự động ngồi xuống vị trí đối diện với Severus. Bàn tay trắng nõn xinh đẹp nhìn như vô tình đặt lên tay vịn ghế, ngón trỏ thon dài nhẹ nhàng gõ gõ theo tiết tấu, tay kia thì vuốt ve cây gậy luôn không rời tay – một trong những dấu hiệu của gia tộc Malfoy – gậy đầu rắn.
Hai tay nam nhân màu đen ôm trước ngực, con ngươi đen sắc bén nhìn chằm chằm vào vị khách lấp lánh chói mắt không mời mà đến đối diện.
– Không thể không thừa nhận huyết thống đơn truyền của gia tộc Malfoy bảo trì thật là chết tiệt tốt.
– Tóc bạch kim, mắt xanh xám, làn da tái nhợt, thái độ giống hệt khổng tước(con công), hơn nữa vị trưởng bối xem như tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Malfoy lúc này khoảng bốn mươi tuổi – gần như bằng tuổi của Lucius kiếp trước – biểu tình trên mặt giáo sư đại nhân tuy không thay đổi nhưng trong lòng vẫn hung hăn rối rắm một chút.
– Sau đại chiến, Draco tựa hồ là được cứu nhưng không biết Narcissa cùng người bạn bị nhốt trong Azkaban thế nào.
Lúc còn là ma, y chỉ quanh quẩn ở Hogwarts, không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, mà ở lễ tang của mình y cũng không nhìn thấy vợ chồng Malfoy.
Đối với gia tộc duy nhất mà kiếp trước mình có vẻ thân cận, Severus có loại hảo cảm theo bản năng.
“Abraxas Malfoy, tộc trưởng đương nhiệm của gia tộc Malfoy, rất hân hạnh được biết……” Rất nhanh nhíu nhíu lại lông mày, lộ ra một cái giả cười tiêu chuẩn Malfoy.
– Ra đòn phủ đầu sao? Severus cười lạnh trong lòng.
“Severus Prince.” Mặt không biểu tình trả lời, ngay cả ngữ khí cũng không chút thay đổi. Nhưng tộc trưởng Malfoy dựa vào kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn trong các nơi xã giao cùng đại tiệc yến hội có thể cảm nhận ra, trong giọng nói không gợn sóng này tựa hồ lộ ra một chút nhiệt tình – nga, nhiệt tình! Hình dung thật không thích hợp với người kia.
“Theo ta được biết, gia tộc Prince là thế gia ma dược……” Nhìn biểu tình vẫn trống rỗng của nam nhân, Abraxas híp đôi mắt xanh xám lại, thản nhiên nói, “Nhưng hình như ta không có nghe nói gia tộc Prince có một thành viên gia tộc… Giống như ngài” Không bỏ qua bất kỳ một biểu tình nào trên mặt đối phương, hắn hiểu đây là một cuộc đối thoại mang phong cách Slytherin – dò xét cùng bị dò xét. Nhưng nếu cái gọi là ‘Nhiệt tình’ mà hắn vừa cảm nhận được là chân thật tồn tại, như vậy… Người nam nhân màu đen này đã thua ngay từ đầu.
Nhìn thấu ý đồ dò xét của đối phương, Severus dùng biểu tình châm chọc quen thuộc trả lại một cái cười lạnh không tiếng động.
“Hình như ta không có nghĩa vụ phải trả lời vấn đề của ngươi. Hay là nói gia tộc Malfoy luôn chú trọng lễ nghi đã sa đọa đến mức muốn chỏ mỗm xoi mói riêng tư của người khác rồi à?” Công kích bằng ngôn ngữ không có khác biệt, thời điểm nào cũng giống nhau.
Thế nhưng có lẽ nhà bạch kim trời sinh đã có kháng thể đối với nọc độc của Xà Vương, Abraxas trừ khóe miệng hơi co rúm chút ít, biểu tình mang phong cách Malfoy cơ bản vẫn không hề có dấu hiệu đổ vỡ.
“Nga, không đâu thưa ngài, chúng ta đều cảm thấy, hiện tại… Không quá an tĩnh. ”
“Ha, không quá an tĩnh!” Lặp lại kỳ quái giống như không hiểu, kỳ thật là lời nói ám chỉ mười phần, trong lòng đại sư ma dược căm giận nghĩ – nếu ngươi không ở đây dài dòng thì thế giới liền an tĩnh!
Thân thể quý tộc bạch kim hơi xê dịch đến gần Severus một chút, dùng âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe thấy nhưng cực kỳ có lực xuyên thấu, phun khí ở bên tai đại sư ma dược. “Bo bo giữ mình chỉ là hành vi thông minh tầm thường, không có khả năng không đến xỉa đến, ngài nói đúng không, thưa ngài Prince?”
– Cái này xem như đang dụ dỗ sao?
Severus đem cơ thể càng dựa vào sau, cực lực tách ra khoảng cách giữa hai người. Xem ra không giống với thái độ khổng tước trước sau như một của Lucius, lão Malfoy càng có đầy đủ tiềm chất của một thúc thúc xấu xa.
– Chưa đạt mục đích không từ thủ đoạn, lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng. Thậm chí điều chỉnh không gian cùng khoảng cách mang đến cho người ta cảm giác áp bách. – Xem ra gia tộc bạch kim thật là thế hệ sau không bằng thế hệ trước!
Không nói tới tiểu hỗn đản Draco bị làm hư kia, ngay cả Lucius cũng không có khả năng vì ích lợi mà dùng loại thủ đoạn gần giống như là thôi miên này để đối phó đối thủ – người bạn hoa lệ của mình luôn bảo trì khoảng cách thích hợp với mọi người để bày ra hành vi khổng tước tự kỷ của mình. Hắn nhiều nhất cũng chỉ dùng cây gậy của mình để tiến hành một chút tứ chi tiếp xúc với người khác.
Dùng giọng mũi hừ một tiếng, Severus khô cằn nói, “Ta cho rằng ta có quyền quyết định hành vi của chính mình.”
“Như vậy không phải vừa lúc nãy ngài đã muốn cự tuyệt ta ngồi vào chỗ này à?” Quý tộc bạch kim rất hợp tác tách ra khoảng cách, ánh mắt chậm rãi đảo qua đại sư ma dược, “Nhưng ta vẫn ngồi ở chỗ này…Tiến hành một cuộc nói chuyện thân thiện tốt đẹp với ngài, không phải sao?”
“Tuy rằng ta không cho rằng gia tộc Malfoy có quan hệ họ hàng với quỷ khổng lồ nhưng sức phán đoán của ngươi làm ta có lý do hoài nghi tính khả năng của giả thiết này.” Severus triển khai toàn bộ hỏa lực, y đã hoàn toàn không muốn giữ lại chút mặt mũi nào cho sinh vật lấp lánh trước mặt này. Y không thích cảm giác bị người khống chế.
“Bất luận ngươi muốn nói cái gì hay muốn làm gì đều không có chút liên quan nào đến ta!”
“Slytherin trung thực với dục vọng cùng truy cầu của chính mình.” Không làm ra đánh giá gì đối với nọc độc của Xà Vương, tộc trưởng Malfoy cao ngạo nâng cằm lên, nháy mắt liền từ thúc thúc quỷ dị xấu xa tràn ngập tâm nhãn chuyển thành đại quý tộc tao nhã. “Mà tiên sinh, ngài, rất hiển nhiên là một Slytherin. – Ít nhất là có phẩm chất của Slytherin. Ta cũng là Slytherin tin tưởng ngài có thể đưa ra một lựa chọn chính xác, thưa ngài Prince.”
“Slytherin lựa chọn những gì mình muốn, nhưng bọn hắn đồng thời có thể nắm trong tay vận mệnh của chính bản thân mình!” Severus thẳng lưng, kiên định nói.
– Slytherin không thích bị người hiếp bức, càng không thích bị người khống chế!
– Nhưng hình như y quên mình bây giờ không xem như một Slytherin – y, không có thân phận…
Lúc hai bên đang quyết đấu thì dù chỉ một sơ hở nhỏ bé cũng có thể dẫn đến hậu quả trí mạng, Xà Vương cố chấp tinh thần của xà viện lại xem nhẹ tình cảnh hiện tại của mình. – Cho nên nói, cố chấp có đôi khi cũng thật đáng sợ.
“Ha ha!” Ngay lúc không khí giữa hai người gần như cô đọng lại, Abraxas đột nhiên nghiền ngẫm cười khẽ. Nhìn nam nhân đối diện nhíu chặt lông mày, quý tộc bạch kim giống như rất vui vẻ.
“Đúng rồi,” Mười ngón đặt lên trước người, tiếng nói hoa lệ thản nhiên tự thuật, “Ngay lúc nãy thủ hạ của ta báo cáo một chuyện rất thú vị.” Dùng ánh mắt ‘Người có bằng lòng nghe một chút không’ nhìn Severus, người kia trả lại cho biểu tình vẫn là không có gì gợn sóng.
“Bọn họ ở khu Muggle phát hiện một đứa bé… Tóc đen mắt đen, sắc mặt tái nhợt…” Cảm giác được biểu tình của người đối diện càng trống rỗng, “Cùng Prince tiên sinh…Rất giống!” Âm cuối kéo thật dài, tộc trưởng Malfoy không chút bất ngờ nhìn thấy sắc mặt vốn tái nhợt của nam nhân màu đen càng thêm trắng bệch, biểu tình trống rỗng, ánh mắt trống rỗng đã không ánh ra bất kỳ nội dung gì nữa.
– Khống chế cảm xúc hoàn mỹ… Nhưng mà, có đôi khi không có biểu tình gì cũng là một loại phản ứng a…
“Mà hình như ta nhớ, tiểu thư Prince gả ột Muggle. Có lẽ có cơ hội ta nên đi thăm hỏi một chút vị học muội đã lâu không gặp này?”
“Ta không biết việc đó có quan hệ gì với ta.” Thanh âm Severus trầm thấp mềm mại lại vô cùng yếu ớt.
“Đương nhiên, ta chỉ cảm thấy có chút tò mò mà thôi.” Abraxas lại khôi phục đáng ngồi tao nhã, chỉ là ngón tay vuốt ve đầu gậy hơi trở nên trắng, mà tiết tấu gõ tay vịn ghế cũng có chút hỗn độn.
Dưới lớp áo choàng đại sư ma dược hung hăng nắm chặt tay.
– Lão Malfoy này thật khó đối phó.
Nhìn như vô hại lại châm châm kiến huyết (nói chỗ nào cũng trúng điểm yếu), làm thủ hạ đắc lực nhất của Hắc Ma Vương thần trí còn thanh tỉnh, đối với nghệ thuật ngôn ngữ, Abraxas quả thật có tri thức hơn người.
Tuy rằng làm gián điệp hai mặt, đối với nắm chắc cảm xúc cùng phỏng đoán lòng người, Severus đều có trực giác rất mạnh, nhưng không thể nghi ngờ, đời trước y hoàn toàn không có chân chính học được thiện ý, cho dù chỉ là nói chuyện bình thường. Dù vô số tiểu động vật cùng lão già kia đều khuất phục trước cách nói chuyện sắc bén mang đầy châm chọc của y nhưng đối với người có thể không nhìn nộc độc Xà Vương cũng tự động chuyển hóa mấy câu nói phức tạp vặn vẹo – như gia tộc bạch kim – mà nói, ngôn ngữ đầy lực sát thương của y liền bị giảm đi tác dụng rất nhiều.
Abraxas Malfoy, là một lão hồ ly chính hiệu – có lẽ là xà tinh – đương nhiên không có khả năng để y bắt được lỗ hỏng nào trong lời nói. Mà đối với cách nói chuyện không thèm che giấu ý đồ cùng thái độ dụ dỗ trực tiếp càng làm Xa Vương mất đi rất nhiều cơ hội châm chọc.
Hơn nữa quan trọng là, giống như lão Malfoy ngay lúc đầu đã nhận ra, Severus hiện tại mới bắt đầu ý thức được một chút, y bản năng đối với gia tộc này, hoặc là nói người có diện mạo này có rất nhỏ cảm giác thả lỏng cùng tín nhiệm.
Slytherin tuyệt đối không dễ dàng cho tín nhiệm, cho nên đại sư ma dược, vẫn còn đang trong thời kỳ bị dò xét, lại lộ ra sơ hở tuy rất nhỏ, nhưng cũng là vết thương trí mạng làm cho y tại trận chiến tranh không có khói thuốc súng này từ đầu tới cuối đều không chiếm được ưu thế.
Vì vậy Xà Vương rất ít chịu thiệt về mặt ngôn ngữ, hiện tại lại đứng trong một hoàn cảnh vô cùng khó khăn.
– Ngay từ đầu lão Malfoy không phải là bạn của mình. Rốt cục nhận ra được sai lầm của mình, tiền giáo sư đại nhân đối với việc gì đều yêu cầu nghiêm khắc, đương nhiên sẽ không quên hung hăng khinh bỉ một chút sự ngây thơ của chính mình. Đương nhiên điểm này y sẽ không lại để cho Abraxas nhìn thấy được.
“Như vậy trọng điểm của ngươi ở chỗ nào?” Cách nói chuyện của quý tộc chính là như vậy, nhất định phải đem lời nói cong cong quẹo quẹo mấy vòng mới có thể tiến vào chủ đề. Làm viện trưởng mười mấy năm, Severus đối với loại hình thức này tràn đầy hiểu biết.
“Ta chỉ muốn biết, ngài có nguyện ý nhận lời mời đến trang viên Malfoy, tại buổi vũ hội tiếp theo?” Bạc quý giá tộc đã đạt được mục đích, không mất lễ tiết hơi khom người, làm ra một tư thế mời. Hắn tin tưởng đối phương sẽ không cự tuyệt .
– Sau khi hắn ám chỉ hắn đã nắm giữ điểm yếu của đối phương.
“Hành vi ngu xuẩn của ngươi làm ta cực độ hoài nghi thưởng thức của gia tộc Malfoy đang trên con đường suy thoái. Theo nhận thức nông cạn của ta thì gia tộc Malfoy chưa bao giờ tùy tiện mời một phù thủy hỗn huyết (phù thủy lai) tham dự yến hội của mình. Huống chi còn là một phù-thủy-bình-thường mới quen biết trên đường.”
Severus không phải đang giãy chết, làm như vậy không có ý nghĩa. Y chỉ muốn nói cho vị đại quý tộc huyết thống tối thượng trước mặt này, mình là một hỗn huyết. Mà bạch kim quý tộc rõ ràng là nhận lệnh từ Hắc Ma Vương, nhất định sẽ đem tin tức này bẩm báo lại.
– Y chỉ không muốn lại bước tiến vào Địa Ngục một lần nữa.
Lúc nghe được hai chữ ’Hỗn huyết’, mặt Abraxas rõ ràng có do dự trong nháy mắt, nhưng đối với người mà chủ nhân chú ý, hắn sẽ không dễ dàng biểu hiện khinh thường. Hơn nữa từ cuộc nói chuyện vừa rồi cho thấy, tuy mình hơn một chút, nhưng nam nhân này cũng không thể coi thường. Bởi vì vấn đề huyết thống mà bỏ qua đối thủ tiềm ẩn cũng không phải là việc làm của một Malfoy đủ tư cách.
– Malfoy coi trọng huyết thống, nhưng bọn họ càng tôn sùng ích lợi chí thượng !
“Không, khách nhân của gia tộc Malfoy do Malfoy quyết định, người khác không được can thiệp vào. Mà ngài, ngài Prince, là người mà tộc trưởng Malfoy chấp nhận, đương nhiên là có tư cách tham gia vũ hội ở trang viên Malfoy.” Liên tục mấy từ “Malfoy” cường điệu sự kiêu ngạo của gia tộc này, chuyện do bộ tộc bạch kim quyết định thì cho dù là quý tộc cũng không thể tùy tiện xen mồm.
Lạnh băng nhìn bạch kim quý tộc tự quyết định, Severus cũng không muốn cho đối phương câu trả lời thuyết phục gì. Tuy không phản đối kỳ thật chính là cam chịu, nhưng muốn cho y kích động nhận lời mời mang một nửa bắt buộc này, y-làm-không-được!
“Như vậy ta nghĩ ta có thể rất nhanh phát ra thư mời ngài, ngài Prince.” Tộc trưởng Malfoy thậm chí không hỏi địa chỉ của Severus – tuy rằng hỏi cũng vô dụng – kim điêu (đại bàng vàng) nhà hắn tuyệt đối có thể tìm được chỗ ở của người nhận thư. Điều này hắn không hề lo lắng.
“Hừ!” Đối với loại tự tiện chủ trương nhưng lại rõ ràng không thể cự tuyệt của đối phương này, đại sư ma dược chỉ dùng một cái giọng mũi đáp lại lời mời của đại quý tộc.
“Như vậy, trang viên Malfoy chờ mong ngài quang lâm.” Ý thức được đối phương hoàn toàn không muốn lại để ý đến hắn, Abraxas dứt khoát cáo từ. Đứng lên khẽ gật đầu, áo choàng xoay ra một cái đường cong hoa lệ, tóc dài bạch kim rối tung , đại quý tộc ngạo nghễ ly khai nhà ăn không thế nào hoa lệ này.
Severus nhìn chằm chằm vào thân ảnh lóng lánh, cho đến khi nó hoàn toàn biến mất trong tầm mắt. Tay bóp chặt ly cà phê, gần như có thể nghe được tiếng gốm sứ vỡ vụn.
Abraxas dứt khoát rời khỏi nơi không phù hợp với thưởng thức của hắn, trong lòng khó được có chút hưng phấn.
– Chờ mong sao? Chờ mong đi……