Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Trát Cách Lỗ nói:

- Tất cả đã nhất định rồi, anh là người có được huyết mạch Kỳ Lân thì đời này của anh đã không bình thường, cho dù tôi không xuất hiện thì anh cũng là Kỳ Lân vương giả. Tề Nhạc, anh đã làm rất tốt rồi, kế tiếp là kiếp nạn trùng điệp nên đây là khảo nghiệm cực lớn với anh, không nên vì gánh nặng quá nhiều mà lo lắng, chỉ cần nỗ lực hết sức là được.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Ngài yên tâm đi, tôi không có bao nhiêu gánh nặng. Kỳ thật mục đích của tôi chỉ có một thôi, chỉ cần có thể bảo vệ tốt thân nhân và bạn bè của mình là đủ rồi, về phần chuyện khác tôi không suy nghĩ nhiều. Thẳng thắn mà nói nếu như không phải lần này tiểu hành tinh va chạm sẽ hủy diệt địa cầu thì ngài cho rằng tôi nguyện ý chịu nguy hiểm sao?

Trát Cách Lỗ cười nói:

- Anh đấy! Không nên nói thật như vậy chứ, nếu như bị người khác nghe thấy là không tốt.

Tuy trong miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng phi thường ưa thích bộ dạng thẳng thắn của Tề Nhạc lúc này. Không có hiên ngang lẫm liệt gì đó, cũng không khoác lác cái gì vì nước vì dân, nhưng mà những chuyện hắn làm chính là chuyện đàn ông cần làm!

Trong mắt Tề Nhạc chợt lóe sáng, nói:

- Đại sư, đột nhiên tôi nghĩ tới vấn đề. Ngài vừa nói thế giới của chúng ta có phong ấn tồn tại, nếu như phong ấn này hạn chế lực lượng của nhân loại đạt tới đỉnh phong, như vậy Ma Vương Tát Đán của địa ngục có phải không cách nào đi vào thế giới của chúng ta đúng không? Thế nhưng mà lần trước tôi đã gặp được công chúa địa ngục, nàng hình như rất nắm chắc cha của mình sẽ hàng lâm đấy? Dùng thực lực của Tát Đán có bị phong ấn hạn chế hay không?

Trong mắt Trát Cách Lỗ xuất hiện hào quang suy tư, sau một lúc lâu mới nói:

- Tát Đán với tư cách Đại Ma Vương thì thực lực của hắn đã so sánh được với thần cao nhất của phương tây rồi, lực lượng nhất định vượt qua phong ấn kia rồi. Về phần vì cái gì hắn có khả năng hàng lâm nhân gian thì chỉ có một khả năng, chính là dưới tình huống đặc thù phong ấn mất đi hiệu lực thì hắn đi vào nhân gian mà không bị ảnh hưởng tới thực lực. Về phần loại tình huống này có thể duy trì bao lâu và hắn đi vào thế giới sẽ xảy ra chuyện gì tôi cũng không biết, chuyện này cũng có thể là một trong những nguy cơ của thế giới. Đương nhiên đây là nguy cơ của phương tây.

Tề Nhạc nói:

- Nhưng mà Tát Đán hàng lâm nhân gian đạt được điều kiện đặc thù gì, như vậy Ngưu Ma Vương phải nói thế nào? Lần trước tôi nhìn thấy hắn dễ dàng đánh bại Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer, căn cứ theo truyền thuyết Lucifer tại địa ngục là lực lượng gần với Tát Đán, Ngưu Ma Vương có thể dễ dàng hủy diệt hắn, vậy chứng minh thực lực Ngưu Ma Vương ít nhất cũng không dưới Tát Đán. Như vậy hắn chẳng phải vượt qua thần hay sao?

Trát Cách Lỗ bị Tề Nhạc hỏi sững sờ, đúng thế, dựa theo Tề Nhạc miêu tả mà nhìn thì Ngưu Ma Vương tuyệt đối sẽ vượt qua lực lượng của thần, nếu không cũng không xuất hiện biến cố lớn như vậy ở thời kỳ viễn cổ cự thú, thần thú bị hung thú hoàn toàn áp chế hơn vạn năm a. Thế nhưng mà nước hai vị đại thần thủy hỏa này là tồn tại chân thật! Nhưng vì sao không có hiệu quả với Ngưu Ma Vương chứ?

Nhìn thấy bộ dáng Trát Cách Lỗ im lặng không nói, Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại sư, hiện tại ngài không cần lo lắng cái gì. Cho nên nói chuyện này là tuyệt đối, tôi trước tiên cần phải vượt qua bình cảnh tám vân.

Trát Cách Lỗ cười khổ một tiếng, nói:

- Hy vọng vậy đi. Tề Nhạc, tôi có chút mệt mỏi.

Tề Nhạc nói:

- Vậy ngài nghỉ ngơi đi. Vừa rồi ngài nói tôi hiểu rõ, liên hợp tất cả lực lượng và chấp hành kế hoạch của liên quân và tăng thực lực của mình lên lớn nhất, như vậy mới có được nắm chắc vượt qua. Tôi cảm thấy chuyện này nên chuyển cáo cho cao tầng Viêm Hoàng. Tôi phải đi một chuyến tới nước Đức, không thể nói trước lần này phải lợi dụng lực lượng của Hắc Ám Quốc Hội.

Trát Cách Lỗ liếc nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, nói:

- Anh nhất định phải cẩn thận, lần này tiểu hành tinh mang tới nguy cơ thật lớn là không thể nghi ngờ, nhưng mà tôi chỉ có thể dự đoán một ít thôi, hình như...

Trát Cách Lỗ vừa nói tới chỗ này thì đột nhiên bầu trời bên ngoài tối sầm lại. Ngay sau đó một tiếng tiếng sấm vang lên, âm thanh ầm ầm không biết lúc nào đã vang vọng trên biệt thự Long Vực.

Tề Nhạc đi tới trước mặt của Trát Cách Lỗ che miệng của hắn lại, cười khổ nói:

- Đại sư, thiên cơ bất khả lộ ah!

Trát Cách Lỗ sững sờ một chút, nhìn qua Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Đã như vầy tất cả đều dựa vào lực lượng của mình a. Không phải anh muốn đi Đức sao? Vậy đi sớm về sớm a. Bên này tôi sẽ tận lực giúp anh.

Tề Nhạc đưa Trát Cách Lỗ vào trong một gian phòng nghỉ ngơi. Một lần nữa đi ra khỏi biệt thự. Nói cũng kỳ quái vừa rồi đột nhiên bầu trời lờ mờ đã trong xanh trở lại, Tề Nhạc phiền muộn không thôi, ông trời già, ông không cho đại sư Trát Cách Lỗ chỉ điểm tôi mà bày ra nhiều trò như vậy a. Thật sự là quá keo kiệt rồi, xem ra lần này phải dựa vào thực lực của mình rồi.

Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng đang đợi Tề Nhạc, đương nhiên bọn họ không hỏi vừa rồi Trát Cách Lỗ cùng Tề Nhạc nói cái gì, Vũ Mâu có chút lo lắng nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đại sư nói chí ít có bảy thành tin được, dùng phật lực tinh thâm của đại sư chắc chắn không nhìn sai được. Chúng ta nên làm sao bây giờ?

Tề Nhạc nói:

- Còn có thể làm sao? Các người nên thông tri với Mỹ Kiên Quốc đi, bảo bọn họ chuẩn bị nhiều hơn, cũng gia tăng số lượng vũ khí hạt nhân lên nữa, đến lúc đó tận khả năng mang thêm vào vũ trụ. Hơn nữa hỏi thăm số lượng cường giả là bao nhiêu. Nước cộng hòa Viêm Hoàng sẽ do tôi xử lý, liên hợp tu luyện của chúng ta dừng ở đây, nếu như các người nguyện ý lưu lại, tôi không có ý kiến. Nhưng mà tôi phải đi Đức. Lần này các ngươi người không nên phản đối tôi lợi dụng lực lượng của Hắc Ám Quốc Hội a.

Vũ Mâu vô ý thức gật gật đầu, nói:

- Nguy cơ thế giới hàng lâm, xem ra cũng chỉ có thể tin tưởng bọn họ một lần. Nhưng mà anh quả thật không cần tôi đi cùng sao? Giáo Hoàng bệ hạ vừa rồi còn nói với tôi trong Hắc Ám Quốc Hội có một cỗ lực lượng rất cường đại. Tôi thật sợ bọn họ gây bất lợi cho anh.

Tề Nhạc lườm Vũ Mâu, lạnh lùng nói:

- Không cần, cô không hại tôi thì tôi đã A Di Đà Phật rồi. Không có cô đi với tôi thì an toàn hơn nhiều.

Giáo Hoàng nhíu mày, nói:

- Tề tiên sinh. Lần này chúng ta hợp tác là thật tình, Vũ Mâu tiểu thư cũng chỉ quan tâm anh mới nói như vậy.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Không cần, nếu như là hợp tác thật tình thì cứ phối hợp với nhau. Những chuyện khác thì không cần. Rốt cuộc hai vị lưu lại hay rời đi?

Giáo Hoàng cùng Vũ Mâu nhìn vào trong mắt Vũ Mâu, hắn nhìn thấy trong đó ẩn chứa bi thương thấm thiết, nói:

- Nếu Tề tiên sinh muốn đi Đức, chủ nhân không ở thì chúng tôi lưu lại cũng không có ý nghĩa gì, không bằng cùng rời đi thôi, cũng thuận tiện đi về phương tây chuẩn bị công việc. Đến lúc đó trước khi hành động chúng ta sẽ gặp lại ở Mỹ Kiên Quốc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui