Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần


Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Cô lo lắng giống như Giáo Đình lo lắng. Nhưng mà sau khi đi vào vũ trụ thì phải đồng tâm với nhau, chẳng lẽ các người không thể thu liễm cừu hận của mình được sao? Ngay cả tôi cũng tạm thời không báo thù Giáo Đình và Vũ Mâu, vì cái gì các người không làm được chứ?

Lãnh Nhi nói:

- Tề Nhạc, anh phải đi tới Hắc Ám Quốc Hội với tôi a. Anh trước tiên phải thuyết phục được những người kia đã, khi đó chúng ta mới tiếp tục bàn được.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Được rồi. Nếu như bọn họ thật sự không đáp ứng thì ngày địa cầu bị hủy diệt bọn họ tự nhận là không may đi.

Tuy không muốn đi Thành Địa Ngục nhưng Lãnh Nhi đã nói vậy hắn tuyệt đối không có khả năng lùi bước. Hắc Ám Quốc Hội thực lực không kém. Giáo Đình có thể mang mấy trăm quả bom hạt nhân thì Hắc Ám Quốc Hội tuyệt đối không kém hơn bọn họ, huống chi Hắc Ám Quốc Hội còn có siêu cấp cường giả như Lucifer đấy, có hắn gia nhập thì tất cả dễ dàng hơn rất nhiều.

Đi trên đường cái Berlin hô hấp của Tề Nhạc hít không khí mới mẻ, nói:

- Lãnh Nhi, cô có thể tìm tôi nhanh như vậy chẳng lẽ cô rất nhạy cảm với khí tức của tôi sao?

Lãnh Nhi tức giận nói:

- Ai nhạy cảm với khí tức của anh chứ. Chẳng qua là bọn thủ hạ cảm nhận được khí tức nguy hiểm cho nên mới báo cáo lại, bọn họ nhớ kỹ hình dáng của anh nên tôi cũng biết anh tới, chẳng qua tôi còn có chút không dám tin đấy. Bởi vì trong trí nhớ của tôi không nghĩ ra lý do anh tới đây. Nhưng mà thật sự là anh đấy.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Có phải là cảm giác vui vẻ hay không?

- Xấu muôn chết. Có gì mà vui vẻ chứ, lần trước các người đánh Lucifer thúc thúc trọng thương thẳng đến mấy ngày nay hắn mới miễn cưỡng khôi phục lại, tôi có thể nói cho anh biết Lucifer thúc thúc hiện tại hận anh tới ngứa răng, nếu như không phải anh có thể triệu hoán siêu cấp cường giả kia ra chiến đấu nói không chừng hắn đã đi tìm anh báo thù rồi. Lần này anh tới nói chuyện hợp tác thì có lẽ anh cũng nghĩ tới lực cản lớn nhất không phải là tôi, cũng không phải Hắc Ám Quốc Hội mà là Lucifer thúc thúc, tuy trên danh nghĩ hắn là thiên sứ thủ hộ của tôi, nhưng mà địa vị ở địa ngục của hắn cao hơn tôi không ít đâu. Đến lúc đó tôi cũng không chắc giữ được anh. Hiện tại hối hận còn kịp nha.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Cô cảm thấy tôi là người hối hận sao?

Lãnh Nhi nhìn Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Tôi lại hy vọng anh hối hận đấy.

Đương nhiên Tề Nhạc biết rõ nàng chỉ cái gì, thở dài nói:

- Xem ra chúng ta chỉ có thể đợi kiếp sau rồi.

Lãnh Nhi cười thần bí, nói:

- Vậy cũng chưa hẳn nha.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Lãnh Nhi, nhưng hắn cũng không nói thêm cái gì, cảm thụ được tình huống thân thể của mình một chút, tổn thất máu tươi đã bổ sung đầy đủ rồi. Chuyện sắp đối mặt chính là khiêu chiến mạnh mẽ, đồng thời cũng là khảo nghiệm trí tuệ của hắn. Thuyết phục Đọa Lạc Thiên Sứ lần trước bị Ngưu Ma Vương xé nát ba cánh, độ khó có thể nghĩ.

Nhưng mà Tề Nhạc cũng không có vì chuyện này mà nhụt trí, thật sự không được thì không dựa vào lực lượng Hắc Ám Quốc Hội là được. Huống chi hắn tin tưởng cho dù Lucifer cừu hận mình sâu hơn nữa hắn cũng không dám đen cừu hận đặt lên trên lợi ích và quyền lợi.

Cùng đi với Tề Nhạc Lãnh Nhi lộ ra rất điềm tĩnh, ánh mắt cũng khôi phục ôn nhu như trước, sâu trong đôi mát màu hồng phấn kia hình như đang suy tư cái gì đó. Hào quang nhàn nhạt lập loè, hai tay đặt ở trước người không chú ý Tề Nhạc.

- Lãnh Nhi tiểu thư, chúng ta dùng phương pháp gì tiến vào Hắc Ám Quốc Hội đây? Đi như vậy chỉ sợ tới khi trời tối cũng chưa tới đâu.

Tề Nhạc hỏi dò. Đối với Lãnh Nhi trong lòng của hắn tràn ngập hảo cảm, ít nhất hắn cũng xem thiếu nữ trước mặt đối đãi như người bạn.

Lãnh Nhi lườm Tề Nhạc, nhìn qua bộ dáng ngu ngơ không hiểu phong tình của Tề Nhạc.

- Vậy anh muốn đi như thế nào? Gần đây thân thể của người ta không thoải mái cũng không thể bay nha.

Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng: cô không thể bay? Không thể bay sao cô chạy tới đây nhanh như vậy, chẳng lẽ bản thân cô đang ở trong Berlin sao? Trong nội tâm tuy nghĩ như vậy nhưng hiển nhiên hắn không nói vậy rồi, đành phải hỏi:

- Chúng ta phải đi như thế nào? Nếu không chúng ta ngồi xe?

Lãnh Nhi tức giận nói:

- Dùng thân phận của tôi anh cảm thấy tôi sẽ ngồi xe sao? Tôi không thể bay, chẳng lẽ anh không thể mang tôi bay sao! Thật sự là keo kiệt, người ta cũng không có nặng a.

Tề Nhạc liếc mắt nhìn thân thể mềm mại yểu điệu của Lãnh Nhi, cười khổ nói:

- Vậy được rồi, tôi sẽ mang cô bay.

Vừa nói hắn nhìn qua chung quanh tìm nơi hẻo lãnh, hắn muốn dùng hiệu quả Kỳ Lân Ẩn.

Lãnh Nhi nói:

- Anh mang theo tôi bay cũng được nhưng không thể dùng dây năng lượng kéo tôi a, nếu không vạn nhất năng lượng của anh không đủ đem tôi té xuống làm sao bây giờ?

Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:

- Không thể nào, trừ phi gặp đạn hạt nhân oanh kích nếu không dùng thực lực của tôi anh cũng biết.

Lãnh Nhi gắt giọng:

- Anh không thể dùng dây năng lượng kéo tôi bay a, cảm giác ngăn cách tôi không thích.

Hai người vừa nói liền chạy tới khe hở sau một cánh cửa, không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng Lãnh Nhi đã áp lên người hắn, hai tay ôm cổ của hắn, cười hì hì nói:

- Cứ như vậy đi.

Cảm thụ được thân thể mềm mại của nàng, nếu như nói không động tâm thì Tề Nhạc cũng không phải là nam nhân, xấu hổ nhìn qua Lãnh Nhi, Lãnh Nhi dùng ánh mắt kiên trì nhìn qua hắn. Rơi vào đường cùng Tề Nhạc đành phải phát động Kỳ Lân Ẩn đem hai người bao phủ vào bên trong, thân thể nhẹ nhàng bay lên bay theo phương vị Hắc Ám Quốc Hội trong trí nhớ.

- Anh là người chết à! Cũng không biết ôm người ta một chút được sao, vạn nhất tôi rơi ra làm sao bây giờ?

Lãnh Nhi bất mãn nói.

- Cái này... được rồi.

Đã như vậy Tề Nhạc dứt khoát thỏa hiệp, nhưng mà hai tay của hắn vờn quanh vòng eo tràn ngập co giãn kéo sát vào, thân thể hai người tiếp xúc gần sát với nhau. Chuyện này mỹ diệu không thể dùng lời lẽ nói được, thậm chí làm cho Tề Nhạc ngay cả vấn đề Hắc Ám Quốc Hội đều quên mất.

Hương khí nhàn nhạt trên người của Lãnh Nhi thoảng qua, cũng không phải mùi vị nước hoa, đây là một loại hương khí vô cùng kỳ lạ, nhìn qua dung nhan yêu kiều kia gần trong gang tấc Tề Nhạc cảm giác được tim đập nhanh hơn trước kia nhiều.

Nằm trong ngực Tề Nhạc hai tay Lãnh Nhi ôm cổ của hắn thật chặt, thân thể của nàng dán sát vào người của Tề Nhạc tựa đầu vài vai của hắn, bộ dáng của nàng rất hưởng thụ. Bộ ngực đẩy đà của Lãnh Nhi dán sát vào người. Từng đợt cảm giác khác thường không ngừng xâm nhập vào thể xác và tinh thần của mình.

- Lãnh Nhi tiểu thư, cô có thể đừng dán sát vào người của tôi được không?

- Như thế nào? Chẳng lẽ anh là xử nam sao? Không phải thân thể của tôi lúc trước bị anh nhìn sạch rồi sao, tôi không cảm thấy gì thì anh giả bộ làm gì? Đúng rồi, lần trước tôi đi Viêm Hoàng hình như nghe ở kinh thành của các người là cái gì giả bộ trang B. Hình như là bộ dáng của anh hiện giờ đấy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui