Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Ách... , ngay cả trang B cô cũng biết?

Lãnh Nhi cười hì hì, nói:

- Như thế nào? Tôi có thể không biết sao? Ý của trang B chính là vô cùng muốn nhưng lại giả vờ như không muốn cái gì đó cả.

- Cái này...

Tề Nhạc thật sự là im lặng hận không thể dịch chuyển tức thời tới Hắc Ám
Quốc Hội mới tốt. Nhưng mà hắn mang theo Lãnh Nhi bay thẳng tới cánh cửa không gian vào Hắc Ám Quốc Hội trên ngọn núi nhỏ, đột nhiên cảm giác
trong lòng có vài phần thất lạc, hình như quá trình này chậm hơn quá
nhiều a. Xem ra Lãnh Nhi nói đúng, hình như mình quá giả vờ rồi...

Không bỏ hai tay ra nhìn qua bộ dáng ngốc núc ních của Tề Nhạc thì Lãnh Nhi buột miệng cười, nói:

- Như thế nào? Không buông tay ra được sao! Nếu không anh mang tôi trở về Viêm Hoàng được không?

Tề Nhạc đã giật mình, vội vàng buông hai tay đang ôm chặt nàng ra, lúng túng nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư, tự chủ của nam nhân luôn có hạn, huống chi cô cũng
biết tình huống của chúng ta, nếu cô không sợ cha của cô tiêu diệt thì
tôi cũng không sao cả.

Lãnh Nhi sâu kín nhìn qua Tề Nhạc, nói:


- Chuyện này là lo lắng duy nhất của anh sao?

Tề Nhạc sững sờ một chút. Không biết nàng sẽ trả lời thế nào.

Lãnh Nhi quay người đi vào hư không trước mặt, hào quang màu hồng phấn nhàn
nhạt hiện ra trước mặt, tay phải điểm nhẹ vào hư không trước mặt, một
cánh cửa màu đen hiện ra chung quanh. Quay đầu lại nhìn qua Tề Nhạc,
nói:

- Đi thôi.

Tề Nhạc quay người đi theo cùng Lãnh Nhi đi vào cánh cửa màu đen này.

Đây là lần thứ hai hắn đi vào Hắc Ám Quốc Hội, lập tức xuất hiện năng lượng hắc ám mang tới cảm giác áp bách cho Tề Nhạc rất lớn. Hắn vô ý thức thu liễm tâm thần của mình, tinh thần lực hỗn hợp có mang theo năng lượng
Tự Nhiên Chi Nguyên hình thành một tầng phòng hộ ngăn cản năng lượng hắc ám ở bên ngoài.

Lần này đi theo Lãnh Nhi vào trong Hắc Ám Quốc
Hội nên Tề Nhạc không cần che dấu thân thể của mình nữa, vừa mới đi
vào không gian bọn họ lập tức bị hắc ám võ sĩ phát hiện. Lập tức một
tên võ sĩ ngực khảm nạm hồng bảo thạch và một đám vây quanh quỳ gối
xuống mặt đất, dùng tiếng Đức nói vài lời với Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi
đối mặt với hắc ám võ sĩ không có ôn nhu như với Tề Nhạc. Chỉ Ân một
tiếng liền nhìn cũng không nhìn đám thủ hạ cấp thấp này, nàng mang Tề
Nhạc bay vào bên trong, đi thẳng tới Địa Ngục Thành. Nàng hiện tại không còn nói mình không thể bay.

Hai người dưới hào quang màu tím
chiếu rọi bay qua một tường thành màu xám có con sông bảo vệ nước đỏ như máu trực tiếp tiến vào trong Địa Ngục Thành. Vừa mới đi vào phạm vi
Địa Ngục Thành thì vài tên Hắc Ám Vu Yêu đẳng cấp cao bay lên dẫn đường ở phía trước, bọn họ chỉ dám dẫn đường chứ thậm chí ngay cả nhìn cũng
không dám nhìn Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi dùng tiếng Đức nói vài câu gì
đó với Hắc Ám Vu Yêu, bọn họ lập tức phân ra một người gia tốc bay vào
trong thành. Mà Lãnh Nhi thì mang theo Tề Nhạc tới kiến trúc cao nhất
trên thành mới dừng lại.

- Tôi đã bảo bọn họ đi gọi Hắc Ám Chủ
Tịch và Hắc Ám Hoàng Đế tới rồi. Trong thế giới hắc ám này chỉ cần trưng cầu ý kiến bọn họ là đủ rồi, nếu như không phải tôi không cách nào
khẳng định ý của Lucifer thúc thúc thì cũng không cần gọi bọn họ tới làm gì.

Đương nhiên Tề Nhạc cũng hiểu được quyền uy công chúa Địa Ngục này, nhưng vẫn hỏi:


- Tôi nghe nói Hắc Ám Quốc Hội tổng cộng có mười ba vị nghị viên ah! Chẳng lẽ bọn họ ngay cả quyền biểu quyết cũng không có.

Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng. Nói:

- Cái gì quyền biểu quyết? Đây là thế giới hắc ám. Cũng không phải là
Giáo Đình. Chỉ cần anh có thực lực tuyệt đối như vậy anh có được quyền
nói chuyện tuyệt đối, điểm này tôi nghĩ anh không rõ. Ở chỗ này trừ tôi
cùng Lucifer thúc thúc ra thì chỉ còn lại ba gia hỏa có thể triệu hội
Khủng Bố Ma Vương là được nói đôi chút. Những người khác sao, trừ phi là muốn chết, nếu không anh cho rằng bọn chúng dám nói cái gì?

Lãnh Nhi ngừng nói nhưng trong lòng Tề Nhạc phát lạnh, đúng thế, cho dù Lãnh Nhi đối với mình thế nào thì dù sao nàng cũng xuất thân từ Địa Ngục, có rất nhiều thứ không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.

- Lãnh Nhi,
cô còn nhớ rõ gia tộc Dracula không? Chính là gia tộc Dracula lần trước
bị Giáo Đình hủy đấy, hiện tại bọn họ như thế nào?

Lãnh Nhi quay đầu nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Gia tộc Dracula bây giờ đang trong quá trình trùng kiến, nói như thế
nào lần trước bọn họ tổn thất quá thảm trọng, còn làm chết không ít cao
thủ của Giáo Đình. Đương nhiên tôi biết rõ những việc này là anh làm,
nhưng xem trên mặt mũi của anh nên tính công lao cho bọn họ. Sau khi anh rời đi tôi phái tới một ít Hắc Ám Vu Yêu tới trợ giúp Gia tộc Dracula
khôi phục lĩnh vực che dấu của lâu đài cổ, đợi lúc nào bọn họ khôi phục
nguyên khí thì tôi cũng không biết. Hiện tại gia chủ Gia tộc Dracula hẳn là em gái của Klinsmann a. Hình như là cô gái phương đông.

Nghe
Lãnh Nhi vừa nói như vậy Tề Nhạc cũng bớt lo rồi, chỉ cần Gia tộc
Dracula vẫn tồn tại thì Kristy cũng không có chuyện gì. Đối với cái chết của Klinsmann thì trong nội tâm Tề Nhạc tràn ngập áy náy, mà cảm giác
áy náy này khiến hắn hắn hiện tại chỉ có thể hồi báo trên người Kristy,
cái khác không nói, chỉ việc Hứa Tình chính là Kristy cũng đã là bạn của hắn rồi!


Hai người đi vào trong kiến trúc đỉnh nhọn cao nhất,
nơi này không phải là nơi cư trú của hắc ám chủ tịch như tưởng tượng của Tề Nhạc, đây là một đại sảnh phi thường trống trải. Trong đại sảnh có
thờ pho tượng cực lớn. Cả pho tượng này bao phủ trong khói đen chỉ có
thể nhìn thấy mơ hồ, pho tượng kia có tới mười hai cánh chim màu đen,
không cần hỏi Tề Nhạc cũng biết vị đại biểu cho pho tượng kia chính là
cha của Lãnh Nhi, chưởng khống giả của thế giới Địa Ngục Đại Ma Vương
Tát Đán.

Trong đại sảnh có đặt một cái bàn theo kiểu dáng của
Châu Âu, cái bàn rất lớn. Chung quanh cái bàn có mười ba cái ghế sô pha, ngay cả ghế sô pha cũng dùng da màu đen bọc bên ngoài, trong cả tòa đại ảnh này đều tỏa ra cảm giác âm u. Chính giữa đại ảnh có giắt một khỏa
thủy tinh cầu màu tím, nhìn vào phía trên thấy thủy tinh cầu có năng
lượng mãnh liệt. Màu tím này như không co quan hệ gì với màu đen chung
quanh nên mang lại hào quang màu tím yếu ớt cho gian phòng.

Lãnh Nhi thấy Tề Nhạc nhìn chăm chú vào thủy tinh cầu màu tím. Mỉm cười nói:

- Kỳ thật Thành Địa Ngục này là một nơi tương thông với Địa Ngục đấy,
cũng không sợ nói cho anh biết nơi này chính là lối ra của Địa Ngục,
chính vì đủ loại nguyên nhân nên Địa Ngục còn không có hàng lâm nhân
gian mà thôi. Nhưng mà thời gian này không quá dài. Anh cũng nhìn thấy
mặt trời màu tím ở ngoài rồi, chỉ là màu tím ngụy trang thôi, mặt trời
màu tím chính thức chỉ có ở Địa Ngục. Đó cũng là nơi phát ra năng lượng
cung cấp cho Địa Ngục. Chỉ khi màu tím này phủ xuống thì bất luận là hắc ám sinh vật hay là hắc ám thực vật mới có thể sinh trưởng rất tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận