Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Tề Thiên Lỗi lúc này đã trong lúc khiếp sợ tỉnh ngộ lại, hắn hiện tại chỉ có một cảm giác chính là tự hào. Vì con của mình mà tự hào, hắn đứng ở bên cạnh Tề Nhạc hoàn lễ với tám vị Thượng tướng nói:

- Các vị tướng quân không cần như thế. Kỳ thật, ta cùng Tiểu Điệp tuy rằng sinh hạ Tề Nhạc, nhưng mà chúng ta lại chưa từng nuôi nó lấy một ngày. Ta nghe Tề Nhạc đã từng nói nó lớn lên ở cô nhi viện, nếu như không có quốc gia thì cũng sẽ không có nó ngày hôm nay. Tuy rằng hắn vì quốc gia làm một ít việc, nhưng đó đều là chuyện phải làm. Hơn nữa, ta tin tưởng Tề Nhạc cũng không hy vọng có quá nhiều trói buộc cùng đặc quyền, nó chỉ là một công dân của quốc gia, bảo vệ quốc gia là quyền lợi và nghĩa vụ của mỗi công dân.

Bên cạnh Cơ Trường Minh là một thượng tướng thân cao lớn hơi béo cười ha ha nói:

- Lão Cơ, đúng là dấu diếm thật kỹ nha. Nguyên lai tiểu tử này là bạn trai của con gái ông. Ai dà! Vì sao ta lại không có một đứa con gái nào đẹp cơ chứ? Có một đứa con rể như thế, ta chỉ cần đi theo cũng được thơm lây.

Cơ Trường Minh tức giận trừng mắt liếc hắn một cái:

- Đó chính là vấn đề của ngươi.

Lúc này, trên mặt hắn lại toát ra vài phần đắc ý. Vừa nói dứt lời, tám vị thượng tướng rốt cục cũng bỏ tay xuống.

Tề Thiên Lỗi ho khan một tiếng, nháy mắt với Ứng Tiểu Điệp nói:

- Nhanh gọi thư ký vào châm trà cho các vị thủ trưởng.


Ứng Tiểu Điệp này mới tỉnh ngộ lại. Vừa rồi nàng cùng ngũ nữ vẫn còn đang ríu rít nên không nghe hai cha con Tề Nhạc nói cái gì. Nàng có hơi quái dị nhìn con trai rồi lúc này mới đi ra cửa.

Cơ Trường Minh ho khan một tiếng, nói:

- Không cần phải phiền thế đâu. Tề tiên sinh, ah, không, ông thông gia. Hiện tại tôi có thể gọi vậy đúng không, con trai ông cũng đã bắt con gái tôi đi rất lâu rồi đó.

Vừa nói dứt lời, ánh mắt của hắn đã rơi vào trên người bốn nữ nhân con lại.

Tề Thiên Lỗi cười khổ nhìn Tề Nhạc, trong lòng thầm nghĩ, ngươi tiểu tử thúi này, bị cha của người ta bắt được, xem con giải thích như thế nào. Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng hắn lại nói:

- Đương nhiên có thể, đây là vinh hạnh của tôi.

Cơ Trường Minh nói:

- Lần này Tề Nhạc làm những chuyện này, chẳng những cứu vớt thế giới, đồng thời chính là bởi vì nguyên nhân do hắn khiến cho lời nói của quốc gia chúng ta có trọng lượng hơn một bậc với toàn thế giới. Hiện tại đã ẩn ẩn cùng nước Mỹ đặt song song rồi. Quân đội nước Mỹ có thể nói là bội phục cúi đầu rạp xuống đất với Tề Nhạc.

- Những cống hiến của hắn bên ngoài khó có thể dùng từ khen ngợi để hình dung. Ít nhất, nước Mỹ đã quyết định rút những căn cứ quân sự đang đóng ở châu Á chúng ta trở về. Lý do của bọn hắn rất đơn giản: có lực lượng của nước cộng hòa Viêm Hoàng Có chúng ta, căn bản là không cần đám người dùng vũ lực quan sự bảo hộ hay làm gì khác.

Tề Nhạc gãi gãi đầu, nói:

- Còn có hiệu quả như vậy? Cháu đúng là không nghĩ tới.

Cơ Trường Minh nhìn hắn một cái rồi nói tiếp:

- Tuy rằng quốc gia dân chúng không biết sự hiện hữu của cháu, nhưng mà trong mắt cao tầng quốc gia hiện giờ cháu chính là bảo bối lớn nhất. Hơn nữa, cháu còn lập được công lao lớn như vậy, ngay cả chủ tịch cũng không biết dùng phương pháp gì khen ngợi cháu.

- Cho nên mới để tám người chúng ta chạy tới đây trước, đầu tiên là biểu đạt kính ý của quốc gia với cháu. Đồng thời cũng tuyên bố vài chuyện có thể hi vọng, thứ nhất là bởi vì cống hiến đặc thù của cháu đối với quốc gia mà chủ tịch đã quyết định đặc phêm cháu không cần thi hành chế độ một vợ một chồng của quốc gia, lúc nào muốn kết hôn, để cho bộ ngoại giao trực tiếp phê chuẩn đăng kí có trong hồ sơ là được.


- Sao?

Kinh ngạc không chỉ là Tề Nhạc, đồng dạng còn có Tề Thiên Lỗi và Ứng Tiểu Điệp vừa mới đi vào cửa. Như vậy cũng được? Chủ tịch đặc phê được lấy nhiều vợ, vậy cũng được sao?

Trong mắt của các nàng Minh Minh đồng thời toát ra hào quang hưng phấn. Tuy rằng các nàng cũng có thể yêu Tề Nhạc mà buông tha cho hết thảy, nhưng ai cũng là nữ nhân. Ai không hy vọng có thể chính thức gả cho nam nhân mình yêu đây? Mà giờ này khắc này, quốc gia thừa nhận triệt để chinh phục lòng của các nàng, phảng phất trước đó vì đối phó với tiểu hành tinh mà lo lắng hãi hùng đều là đáng giá đấy.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn Cơ Trường Minh:

- Như vậy cũng được? Này, đây không phải hư mất quy củ sao? Chính sách của quốc gia có thể ưu đãi như vậy sao?

Cơ Trường Minh tức giận nói:

- Là một người cha, ta thực sự khó mà tiếp nhận tính cách hoa tâm của cháu. Nhưng mà làm một quân nhân của quốc qua, ta cho rằng nhân tài xuất sắc giống như cháu, vì toàn thế giới lập nhiều công lao hãn mã thì có đãi ngộ như thế cũng không tính là quá mức. Từ góc độ di truyền mà xem thì dùng sự ưu tú của cháu, sau này con của cháu cũng sẽ là nhân tài ưu tú nhất.

- Lão bà nhiều, thì ý nghĩa tương lai số lượng con của cháu cũng sẽ nhiều. Chủ tịch hiện tại ước gì hiện giờ cháu lấy nhiều vợ hơn cũng được, lúc đó sẽ tăng thêm cho quốc gia một số nhân tài nữa. Bất quá, hết thảy những điều này đều là đang bí mật tiến hành, tốt nhất là cháu không nên lan truyền ra ngoài tránh cho dư luận đả kích.

Tề Nhạc lúc này mới xác nhận đây là thật đấy, lập tức trong lòng cuồng hỉ, cho dù là đãi ngộ chủ tịch quân ủy đối với hắn cũng chỉ là mây bay, nhưng quốc gia thừa nhận mình có thể lấy nhiều lão bà khiến hắn mừng rỡ như điên.

- Thật tốt quá, vấn đề lớn nhất rốt cục giải quyết. Bác trai, cám ơn bác. À. Cám ơn chủ tịch nước. Ngài yên tâm đi, cháu vĩnh viễn là công dân của Trung Quốc. Bất luận ở thời điểm nào cũng đều thủ hộ Trung Quốc cho tới khi ta không còn lực lượng nữa.


Tề Thiên Lỗi lầm bầm tự nhủ:

- Như vậy cũng được, bất quá biện pháp giải quyết này đúng là tốt nhất. Ta còn đang tính cho nó gia nhập một cái tôn giáo nào lấy được nhiều vợ, xem ra bây giờ là không cần.

Cơ Trường Minh nhìn Tề Thiên Lỗi nghĩ thầm. Thật sự là cha nào con nấy. Ngay cả biện pháp như vậy đều nghĩ ra được, khó trách con trai hắn hoa tâm như thế.

- Tề Nhạc. Ta không thể ở lại đây quá lâu, chúng ta phải đi về rồi. Bất quá, nếu cháu có rảnh hãy tới nơi ở của ta một chuyến. Ta nói chính là tổng bộ của Viêm Hoàng Hồn, còn có chút tin tức cần cháu tới xác nhận một chút.

Trong lòng Tề Nhạc khẽ động, nói:

- Bác trai, bác đang nói tới quân đoàn Cơ Giáp của quân Mỹ sao? Xác thực, đám người rất cường đại. Quốc gia của ta ở phương diện này có nghiên cứu không?

Sắc mặt Cơ Trường Minh hơi đổi, hướng Tề Nhạc làm ra một cái thủ thế ý bảo đừng nói nữa:

- Chờ đến tổng bộ Viêm Hoàng Hồn chúng ta bàn luận vấn đề này. Không ảnh hưởng người một nhà các cháu đoàn tụ nữa. Tiểu nha đầu Minh Minh kia bảo nó lúc nào rảnh phải về nhà một chút, lúc nào cũng ở bên ngoài chạy tới chạy lui còn hình tượng gì nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận