Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần


- Tề Nhạc, chúc mừng anh.

Âm thanh mừng rỡ vang lên trong đầu của Tề Nhạc. Tề Nhạc nhận ra đây là Ấn Linh của Không Động Ấn.

- Ấn Linh tiền bối.

Tề Nhạc mỉm cười, trong lòng trao đổi với Ấn Linh. Lúc này đột nhiên hắn cảm thấy mình không cần Ấn Linh mời cũng có thể dễ dàng tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành của Ấn Linh. Hơn nữa hắn trao đổi với Ấn Linh đã đạt tới cấp bậc trao đổi linh hồn.

- Tề Nhạc anh biết không, anh hiện giờ mới có tư cách nắm giữ thần khí chúng tôi. Lực lượng của anh đã đạt tới cấp bậc linh hồn, hoặc là nói đã vượt quá cấp độ của chúng tôi rồi. Rốt cuộc anh cũng lĩnh ngộ ảo diệu của linh hồn. Linh hồn là tự do, giống như gió nó có thể mặc cho con thoi đưa nó đi nơi nào. Thời điểm linh hồn của anh đủ cường đại thậm chí có thể ngao du trong vũ trụ, giống như hai vị thần thủy hỏa kia. Hiểu được linh hồn thì anh sau này có thể trở thành cường giả vũ trụ, Tề Nhạc, từ giờ trở đi anh đã là chủ nhân chính thức của tôi, tôi nguyện ý làm tùy tùng vĩnh viễn không rời của anh. Rốt cục tôi cũng tìm được chủ nhân thích hợp rồi. Từ khi tôi được sáng tạo ra thì tôi mới có loại cảm giác cảm giác này, cám ơn anh Tề Nhạc, anh đã hoàn toàn tìm cho tôi cảm giác mới, mà năng lực của tôi cũng vì anh mà tăng lên, Không Động Ấn hiện tại mới thật sự khôi phục hiệu quả Tử Thần Ấn.

Tề Nhạc vui vẻ nói:

- Ấn Linh tiền bối phận, nói cảm ơn phải là tôi mới đúng, nếu như không có sự tồn tại của ngài thì tôi đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Có thể làm việc cho ngài là vinh hạnh của tôi.


- Tiểu tử ngốc, anh bây giờ còn gọi tôi là tiền bối sao? Anh xưng hô tên của tôi như tên Hiên Viên hồn đi, tôi như vậy mới cảm thấy thích hợp. Anh cũng không để tội gọi là chủ nhân chứ.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Ấn Linh đại ca, tôi vừa xưng hô thế này cảm thấy có chút đường đột..

Nói tới đây thì cảm xúc của hắn lại ảm đạm,

- Đáng tiếc, Hiên Viên đại ca không ở đây, nêu không càng trở nên hoàn mỹ hơn. Nếu như anh ta nhìn thấy tôi tiến bộ thì sẽ cao hứng hơn đấy. Rốt cuộc tôi cũng sử dụng toàn bộ năng lực của anh ta.

Ấn Linh an ủi:

- Anh không cần lo lắng cái gì, Hiên Viên tên kia cũng giống như anh, chính là con gián không chết. Tôi tin tưởng anh nhất định có thể làm cho hắn trở lại bên cạnh anh, không phải sao? Anh đã hai lần làm được chuyện không thể làm. Chuyện này chứng minh tiềm lực của anh, trong tối tăm đều có thiên ý, Kỳ Lân cường đại chân chính rốt cục đã sinh ra đời. Tôi rất may mắn vì có thể thấy được một mày này, điểm này tôi đã vượt lên trước rồi đấy, tôi có thể vượt qua tên Hiên Viên kia rồi! Ha ha ha ha.

Âm thanh của Ấn Linh dần dần biến mất, nhưng mà cảm xúc vui mừng không ngừng lan truyền trong tâm của Tề Nhạc, nội tâm của hắn ấm áp làm hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Cảm giác cường đại thật tốt, ít nhất Tề Nhạc càng ngày càng có cảm giác nắm giữ vận mệnh của mình. Mà loại cảm giác này đều là kết quả do hắn nổ lực không ngừng mà có được. Thông qua cố gắng hoàn thành các rắc rối mà hưởng, không thể nghi ngờ là tuyệt vời nhất.

Quá trình vượt qua không gian vẫn còn tiếp tục, Tề Nhạc đã không cần phải thúc dục năng lượng bảo vệ thân thể của mình nữa, hắn có thể dễ dàng xuyên qua không gian mà không bị tổn thương gì. Hắn biết rõ tính huống bây giờ là do phong lôi vân lực tăng lên. Lực lượng của hắn đã đạt tới đỉnh phong mới.

Sau khi âm thanh trầm thấp của Ấn Linh biến mất thì trong đầu của Tề Nhạc vang lên âm thanh mới.

- Tề Nhạc, không biết tôi nên chúc mừng hay đả kích anh đây. Nhưng ít nhất hiện tại tôi có cảm giác nguy cơ xuất hiện trên người của anh rồi.

Là Ngưu Ma Vương, âm thanh này chỉ thuộc về lão Ngưu.


Tề Nhạc không có lên tiếng chỉ nghe Ngưu Ma Vương nói chuyện, hắn biết rõ thực lực của hắn tăng lên đại biểu cho việc Ngưu Ma Vương càng không thể thoát khỏi thân thể của mình. Tuy hắn vẫn không rõ lai lịch chân chính của lão Ngưu nhưng mà lão Ngưu đã sinh ra cảm giác nguy cơ, vậy có nghĩa thực lực Tề Nhạc tăng lên thì nguy cơ của lão Ngưu tăng lên.

- Lĩnh ngộ linh hồn lực có thể giúp anh tiến vào thế giới cường giả chính thức. Mà từ giờ trở đi anh cũng đã trở thành địch nhân chính thức của tôi rồi. Tuy còn chưa phải đối thủ đồng cấp bậc nhưng mà anh lại khiến tôi cảm thấy uy hiếp cường đại. Mà uy hiếp này không phải thực lực của anh, uy hiếp chính là tiềm lực.

Lão Ngưu nói ra lời lẽ chân thành chưa từng có. Ít nhất Tề Nhạc cảm giác là như vậy, hắn phát hiện cảm xúc lão Ngưu hôm nay hình như không đúng. Nhưng mà từ khi lão Ngưu nói ra lời này Tề Nhạc hiểu ra nhiều thứ.

- Lão Ngưu, anh có thể cho tôi biết hay không, có phải anh sớm đạt tầng thứ này?

Tề Nhạc trầm giọng hỏi.

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Anh nghĩ thử xem? Kỳ thật trước kia tôi chưa từng xem anh là đối thủ xứng tầm. Hoặc là nói lúc trước khi anh thi triển lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử thì theo ý nào đó là tôi cố ý mà thôi. Nếu không anh cho rằng thực lực đó của anh có thể dùng Hiên Viên kiếm xúc phạm thân thể của tôi sao?

Tề Nhạc sững sờ một chút, hắn cũng không cho rằng Ngưu Ma Vương nói như vậy là vì che dấu thất bại của mình. Lão Ngưu hiện tại chân thành làm cho hắn cảm giác những lời này là sự thật, mừng rỡ trong nội tâm dần dần biến mất. Một loại cảm giác sợ hãi nhàn nhạt xuất hiện trong lòng Tề Nhạc.


- Lão Ngưu, anh có thể nói cho tôi biết hay không, anh có thể tùy thời phá giải lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử, cho nên lúc trước anh mới cho tôi thu làm sai khiến, đối với anh mà nói đây là mục đích gì.

Ngưu Ma Vương nói:

- Không, anh sai rồi. Luân Hồi quả là một trong ba đại thần vương quả. Đây là đồ vật không phải thế giới nhân gian nên tồn tại. Cho dù lấy lực lượng của tôi cũng không thể nào phá giải lĩnh vực mà thần vương giả chỉ thi triển một lần. Lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử tôi không cách nào bài trừ.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc hỏi:

- Đã như vậy sao anh còn cho tôi bắt anh thu làm sai khiến chứ. Chẳng lẽ anh không sợ tôi chết thì anh tùy thời bị hủy diệt sao?

Ngưu Ma Vương lạnh nhạt nói:

- Tuy tôi không cách nào phá giải Luân Hồi quả nhưng muốn hủy diệt tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu. Từ khi đi tới thế giới này thì tôi vẫn theo đuổi lực lượng đỉnh phong, theo đuổi lực lượng vượt qua thần, hoặc là nói đang truy tìm bước chân của hai vị thần thủy hỏa. Mà muốn đạt tới mức độ này thì vô cùng khó khăn. Lực lượng của tôi đã đạt tới mức độ anh không tưởng tượng nổi đâu. Ngay cả lúc trước tôi không cách nào tăng thực lực của mình trên địa cầu, anh có thể tượng tượng lực lượng của tôi muốn tăng lên là bao nhiêu khó khăn. Cho dù tôi vô địch trên địa cầu cũng không cách nào thỏa mãn mong ước của tôi, hai vị đại thần thủy hỏa mới là mục tiêu của tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận