Cảm nhận được năng lượng ba động cường đại trên người Xi Vưu, Tề Nhạc không khỏi có loại cảm giác kiến liệp tâm hỉ (thấy cái mình thích là thèm)[email protected]@
- Vì sao ta không thể ở nơi này? Ta còn muốn hỏi ngươi, vì sao ngươi đến hiện đại. Có phải là do năng lượng cửu tinh liên châu đã đưa ngươi tới nơi này không?
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn Xi Vưu, Vân Lực trên người chậm rãi tăng lên. Hai mắt nhìn chằm chằm Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu, thần khí có được lực công kích cường đại tùy thời cũng có thể tạo thành tổn thương chính thức cho hắn, dù cho Tề Nhạc đối với chính mình mười phần tự tin, nhưng chắc chắn sẽ không dám chủ quan.
Thần sắc ngốc trệ của Xi Vưu chậm rãi khôi phục, vẻ dữ tợn trên khuôn mặt âm tình bất định , thanh âm của hắn nghe có chút cổ quái:
- Xem ra, ngươi cũng bị cỗ lực lượng kia truyền tống đến thời đại này. Có phải là do Hiên Viên Kiếm đưa ngươi tới không?
Tề Nhạc nhíu nhíu mày, hắn tuy rằng không có khả năng hoàn toàn biết rõ tình huống của Xi Vưu, nhưng nghe ý của hắn, tựa hồ là bị Bàn Cổ Phủ đưa đến thời đại này.
- Xi Vưu, ta vốn chính là thuộc về cái thế giới này. Ngươi đã đi tới thế giới của ta, cũng không cần ta về thời kì Viễn Cổ Cự Thú tìm ngươi. Hôm nay, ở chỗ này chính là tử kỳ của ngươi.
Ánh mắt Xi Vưu chớp liên tục:
- Nhân loại, ngươi luôn âm hồn bất tán mà quấn quít lấy ta làm gì, chẳng lẽ giữa chúng ta có cừu hận gì sao?
Thẳng thắn mà nói thì hắn thật sự không muốn cùng Tề Nhạc chiến đấu, càng xác thực mà nói là sợ hãi không muốn chiến đấu với Ngưu Ma Vương tùy thời có thể xuất hiện. Phải biết, lúc trước cho dù hắn đã có được Bàn Cổ Phủ trước mặt Ngưu Ma Vương thậm chí ngay cả một chút lực lượng hoàn thủ đều không có ah! Gặp lại cường giả như vậy, hắn thực không biết mình còn có thể còn sống lúc này rời đi hay không.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Rất đơn giản, thì bởi vì ngươi là Xi Vưu, vì thế chúng ta tất nhiên là địch nhân. Ngươi không phải đã sớm biết sao? Hoàng Đế bệ hạ là sư phụ của ta, ngươi nói đi, ta có phải nên đối địch với ngươi không?
Xi Vưu nhìn Tề Nhạc. Trong mắt hiện lên một đạo lửa giận, nhưng hắn vẫn không có tức giận:
- Nhân loại, không bằng chúng ta thương lượng một chút như thế nào? Thời đại này, khí tức năng lượng ít hơn thời đại kia của chúng ta rất nhiều. Mà bất luận là ngươi hay là ta, năng lượng đều đã đạt đến trạng thái bình cảnh, kết hợp lực lượng hai người chúng ta muốn thống trị thời đại này thật sự là rất dễ dàng.
- Hắc ám khí tức tại nơi này rất nồng đậm, ta thậm chí sau khi thống trị có thể tặng cho ngươi một nửa lãnh địa cùng nô lệ. Ở thời đại này, căn bản không lực lượng gì có thể chống lại chúng ta. Chẳng lẽ ngươi không hy vọng có thể trở thành vương giả một phương sao? Đến lúc đó, chúng ta nước giếng không phạm nước sông. Ta cam đoan, sau này tuyệt không mang lại cho ngươi bất cứ phiền phức gì, như thế nào?
Lúc này, của tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn dần dần xuất hiện ở chung quanh, trong bọn họ đại đa số người tự nhiên đều là nhận thức Tề Nhạc. Từ khi Xi Vưu xuất hiện đến nay, đám người mặc dù miễn cưỡng chống cự, nhưng trong nội tâm bọn hắn cũng tràn đầy sợ hãi.
Các loại thủ đoạn công kích đám người đều thử qua rồi, nhưng mà không cách nào tạo ra thương tổn cho Xi Vưu. Xi Vưu lại như mèo vờn chuột đồng dạng trêu đùa hí lộng bọn hắn, mỗi một lần xuất thủ đều lấy đi một tánh mạng. Đối với Ma Thần này, chống cự trong lòng mọi người đã hạ xuống mức thấp nhất, nếu như không phải là vì thủ hộ Kinh Thành, chỉ sợ bọn họ đã sớm chạy trối chết rồi.
Nhưng mà giờ này khắc này, Tề Nhạc đột nhiên xuất hiện lại đem trọn chiến cuộc hoàn toàn thay đổi, thời điểm cự nhân đối mặt với Tề Nhạc tràn ngập sợ hãi lại có chút ít cầu khẩn, không khỏi là cho cường giả tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn rất là giật mình. Nhất là tộc trưởng của tứ đại gia tộc, bọn họ tuy rằng cũng biết Tề Nhạc phi thường cường đại, nhưng mà lại không nghĩ rằng hắn đã cường đại đến trình độ như thế.
Khi Tề Nhạc kêu tên của Xi Vưu thì sau lưng tất cả mọi người đều toát ra mồ hôi lạnh, Xi Vưu, dĩ nhiên là Viêm Hoàng Ma Thần đáng sợ nhất trong truyền thuyết Viêm Hoàng. Đám người đang đối kháng cùng Ma Thần, nếu như không phải Tề Nhạc xuất hiện, chỉ sợ kết quả cuối cùng sẽ là toàn quân bị diệt, mà không có bất kỳ khả năng khác.
Tề Nhạc tự nhiên không biết những người khác đang suy nghĩ gì, nhìn Xi Vưu, trong mắt của hắn toát ra một tia khinh thường:
- Xi Vưu ngươi xứng hợp tác cùng ta sao? Ta nói hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi. Nếu như bản thân ngươi tự sát thì ta sẽ cho ngươi toàn thây, đáng tiếc chính là linh hồn của ngươi cùng tinh thần lạc ấn ta phải hủy diệt. Để tránh ngươi lại tử hôi phục nhiên (tro tàn lại cháy - ý nói hồi sinh) . Những người khác lúc này rời đi thôi, nơi đây không cần các người nữa.
Vừa nói dứt lời, một vòng quang hồ màu xanh từ trên người Tề Nhạc phóng thích ra, các cường giả tứ đại gia tộc cùng Viêm Hoàng Hồn chung quanh chỉ cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, thân thể đã bay bổng về phương xa. Phải biết, đây chỉ là năng lượng Tề Nhạc tiện tay vung lên. Bọn họ minh bạch, trận chiến đấu này không thể nào là đám người có khả năng tham dự, cho dù là một số người trong đó có thực lực tương đối mạnh cũng không dám lại lưu lại xem cuộc chiến, một lát sau, những cường giả Đông Phương này đều rút lui.
Xi Vưu âm tình bất định nhìn Tề Nhạc, nguyên bản một tay nắm chặt Bàn Cổ Phủ lúc này đã đổi thành hai tay, hắn lạnh giọng nói:
- Nói như vậy, nhân loại, ngươi rốt cuộc muốn đối nghịch với ta?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Thật sự không có ý tứ, ai bảo thanh danh của ngươi kém như vậy? Xi Vưu, xin lỗi, hôm nay ngươi nhất định phải lưu lại tánh mạng của mình, ta không muốn lại đi khắp nơi tìm ngươi.
Thanh sắc quang mang dần dần lan tràn, dùng Xi Vưu cùng Tề Nhạc làm trung tâm, từng vòng gió lốc màu xanh dần dần xuất hiện chung quanh. Chúng không phải là gió bình thường, tựa như Tề Nhạc ban đầu ở thần giới Thần Phong cốc, lúc này do người chế tạo nên sức gió khí tức linh hồn tràn đầy. Năng lượng ba động khổng lồ không ngừng đề thăng, mỗi một lần tăng lên sẽ khiến cho ánh sáng màu xanh chung quanh trở nên càng cường liệt vài phần, đem chiến trường của Tề Nhạc cùng Xi Vưu chiếu sáng.
Xi Vưu không có đi nhìn những cơn lốc gió này, ánh mắt của hắn thủy chung rơi vào trên người Tề Nhạc. Vừa rồi hắn cũng là bởi vì không cẩn thận mới bị Tề Nhạc lợi dụng bất tử lĩnh vực trọng thương, mà giờ này khắc này, hắn tuyệt đối không thể để cho sự tình đồng dạng phát sinh.
- Nhân loại, tốc độ tiến bộ thực lực của ngươi nhanh hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều.
Xi Vưu nhìn Tề Nhạc, vẻ dè chừng và sợ hãi trong mắt trở nên sâu hơn.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngươi cũng không tệ, ta cảm giác năng lượng của ngươi cũng trở nên càng thêm tinh thuần so trước kia. Thậm chí là tinh thần lực của ta đều không thể tìm kiếm năng lượng tồn tại của ngươi. Xi Vưu, ngươi có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì không?