Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Tề Nhạc nhẹ nhàng đáp xuống tới trước cửa biệt thự, Minh Minh tiến lên một bước, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói:

- Bọn họ đã tới một ngày rồi, một mực chờ anh. Chúng em cũng vừa trở về
không lâu, em đang chuẩn bị điện thoại cho anh. Đám người làm sao lại
tới đây nhỉ?

Tề Nhạc không có trả lời Minh Minh mà chuyển hướng Giáo hoàng Martti nói:

- Giáo hoàng bệ hạ, chẳng lẽ vấn đề của Địa Ngục cùng Minh Giới đã giải quyết xong rồi sao? Các ngươi làm sao lại tới Phương Đông chúng tôi?

Martti có chút xấu hổ nhìn Vũ Mâu bên cạnh rồi mới lên tiếng:

- Tề tiên sinh, bởi vì ngài cùng Sinh Tiếu Quân Đoàn rời khỏi. Liên quân
Địa Ngục cùng Minh Giới trùng kích hạ chiến hào. Vì bảo tồn lực lượng có thể cùng bọn họ tiếp tục chiến đấu, chúng tôi không thể không tạm thời
buông tha phòng tuyến của mình, lại tới đây hướng ngài trưng cầu viện
trợ. Nếu như tôi không sai thì vấn đề bên này của ngài có lẽ đã giải
quyết, ngài xem có nên trở lai Phương Tây không? Hàng tỷ dân chúng
Phương Tây đang chờ ngài cứu viện.

Ánh mắt Tề Nhạc đảo qua trên
mặt Vũ Mâu cùng Martti, Vũ Mâu hơi khẽ cúi đầu, không tiếp xúc cũng
không nói chuyện với Tề Nhạc, tựa hồ hết thảy đều dường như không quan
hệ cùng nàng, khí tức của nàng lộ ra rất bình tĩnh.

- Giáo
hoàng bệ hạ, ai nói cho ngài vấn đề của chúng tôi bên này đã giải
quyết? Có lẽ các người không cách nào tưởng tượng, Phương Đông chúng tôi gặp phải mới là tai nạn lớn nhất trên toàn bộ thế giới. Không có ý tứ.
Tôi không cách nào đáp ứng các người rời khỏi Phương Đông, tôi còn có
rất nhiều chuyện phải làm. Các người có thể đi được rồi.

Không
chút khách khí lệnh đuổi khách, kỳ thật Tề Nhạc vốn không muốn nói như
vậy, nhưng không biết vì sao, vừa nhìn thấy Vũ Mâu, trong lòng của hắn
lại thấy lạnh cả người. Thân ảnh Văn Đình lóe ra trước mặt khiến hắn vô ý thức nói ra lời cự tuyệt.

Sắc mặt Martti biến đổi, bốn gã Hồng y đại giáo chủ sau lưng của hắn muốn phát tác, lại bị hắn ngăn lại:

- Tề tiên sinh, nếu quả thật theo như lời ngài nói thì không biết chúng
tôi có thể giúp đỡ ngài cái gì hay không? Ngài xem chúng tôi trợ giúp
ngài giải quyết vấn đề Phương Đông rồi sau đó mới phiền ngài đi cứu
Phương Tây chúng ta được không?

Đây là chiến lược hắn và Vũ Mâu đã sớm thương lượng. Ít nhất từ biểu hiện ra thì Tề Nhạc đã không có lý do cự tuyệt.

Tề Nhạc nhíu mày nhìn Martti, nói:

- Nhưng mà Giáo hoàng bệ hạ. Ngay cả tôi hiện tại cũng không biết gia
hỏa uy hiếp được tồn vong của Đông Phương lúc nào sẽ tới. Tôi chỉ có thể ở chỗ này chờ hắn. Chẳng lẽ, Phương Tây các người bây giờ cũng có thể
chờ? Tôi thấy các người mau trở về đi, nói không chừng có thể là chậm
bước tiến của đám người Ma Vương lại một ít. Nếu như chuyện bên này của
tôi chấm dứt thì tôi tự nhiên sẽ đi qua giúp các ngươi. Dù là nể mặt của dân chúng Phương Tây.

Martti còn không có mở miệng, sau lưng của hắn Hồng y đại giáo chủ Ginobili đã nhịn không được:

- Tề tiên sinh, ngươi không nên quá phận. Đông Phương các ngươi rõ ràng
không có vấn đề gì, vì sao ngươi muốn gạt chúng tôi? Cho dù lúc trước
chúng tôi từng làm chuyện có lỗi với ngươi, đã từng giết chết Klinsmann. Nhưng mà ngài cũng không cần đối phó chúng tôi như vậy. Nếu đã như vậy
thì nếu như ngài có thể giải quyết nguy cơ của Phương Tây chúng tôi, tôi nguyện ý dâng tánh mạng của mình đền cho Klinsmann.

- Một mình ngươi không đủ.

Âm thanh lạnh như băng từ bên cạnh vang lên, Kristy cũng từ gia tộc trở
lại. Nàng đã sớm thấy được những người giáo đình này, nếu như không phải bởi vì nguyên nhân có Tề Nhạc thì nàng đã sớm phát tác, lúc này nghe
Ginobili rõ ràng dám khiêu chiến Tề Nhạc thì lập tức khí nóng bốc đầu đi thẳng ra.

Khí tức lạnh như băng tràn tới, năng lượng hắc ám bành trướng chấn động
khiến cho Vũ Mâu cũng vô ý thức ngẩng đầu lên. Thực lực của Kristy đã
vượt xa Klinsmann lúc trước, nữ hoàng thứ nhất trong lịch sử Huyết tộc
không phải đùa giỡn.

Đồng tử của Ginobili co rút lại một chút:

- Ngươi. Ngươi là. . .

Âm thanh của Kristy lạnh lùng vang lên:

- Đúng vậy, ta chính là nữ tử Huyết tộc lúc trước. Ca ca chính là vì cứu
tôi mới bị chết ở ánh sáng thần thánh của các ngươi. Cừu hận này, ta sớm muộn cũng tới đòi các ngươi. Chỉ có điều còn không phải hiện tại. Thù
ta sẽ báo, nhưng mà ta quyết không cho phép các ngươi hoài nghi lời nói
của Tề Nhạc. Chẳng lẽ các ngươi cho là người phương Đông chúng ta cũng
sẽ hèn hạ như các ngươi vậy sao? Chỉ biết nói dối để lừa bịp?

- Quyết không cho phép!

Lúc này đây tất cả mọi người của Sinh Tiếu Quân Đoàn gầm lên, tiếng gầm
cuồn cuộn mang theo năng lượng ba động bành trướng nhất thời làm giáo
đình cùng tất cả thủ hộ giả Hy Lạp hoàn toàn bị chế trụ.

Martti vội vàng hoà giải nói:

- Không, không, chúng tôi đương nhiên là tin lời của Tề Nhạc tiên sinh,
xin các vị không nên hiểu lầm. Tề tiên sinh, ngài đã nói như thế thì
chúng tôi đây cũng không có bất kỳ biện pháp nào. Bất quá hiện tại chúng tôi có trở về Phương Tây cũng không có bất kỳ tác dụng. Phương Đông sắp gặp phải tai nạn, chúng tôi nguyện ý lưu lại trợ giúp ngài tiêu diệt
bọn chúng. Chúng tôi ngay ở chỗ này cùng ngài chờ một thời gian.

Rời khỏi Phương Tây, tư tưởng của Martti trở nên càng ngày càng rõ ràng.
Hắn phát hiện đề nghị của Vũ Mâu vô cùng chính xác, thân là Giáo
hoàng, tuy rằng hắn không phải là một kẻ tham sống sợ chết, nhưng mà ở
lại Phương Tây cũng chẳng qua là hy sinh vô ích mà thôi.

Dùng
chính mình và những người này có thể đủ ngăn cản bước chân của Nhiên
Thiêu Quân Đoàn sao? Lúc trước thần thánh quân đoàn thời kỳ toàn thịnh
kỳ đều làm không được, chớ nói chi là hiện tại. Chẳng bằng trước ở lại
Đông Phương giải quyết xong chuyện bên này lại lôi kéo Tề Nhạc cùng một
chỗ trở về, chỉ có như vậy mới có thể có phần thắng, hiện tại tình huống ở Phương Tây, hắn cũng bất chấp rồi.

Tề Nhạc nhíu nhíu mày, nói:

- Cái này là ý tứ của Giáo hoàng bệ hạ cùng Vũ Mâu tiểu thư sao? Các
ngươi nguyện ý lưu lại, tôi cũng không ngăn trở. Các người đi ra bên kia ở lại đi.

Vừa nói, Tề Nhạc tiện tay chỉ một cái góc nhỏ biệt viện, chỗ đó trống rỗng không có cái gì.

Lúc này đây, liền Martti đều có chút nhịn không được:

- Tề tiên sinh, xin ngài đừng quá mức, đây là làm bẩn tôn nghiêm của thiên thần.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Dù cho thiên thần đứng ở chỗ này cũng sẽ không nói chuyện cùng với tôi
như ngài, nếu không muốn lưu lại thì các người có thể đi. Bằng không mà
nói cũng chỉ có chỗ đó khoản đãi các người, có nhìn thấy chỗ ở của tôi
cũng rất chật chội.

- Tốt, chúng tôi sẽ ngụ ở chỗ đó a.

Vũ Mâu một mực không có mở miệng rốt cục nói chuyện.

Martti nghi hoặc nhìn Vũ Mâu, Vũ Mâu lại hướng hắn gật nhẹ đầu, mang theo Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của mình đi tới góc nhỏ trong biệt viện, sinh tiếu chiến sĩ mở ra một cái thông lộ cho bọn hắn.

Rơi vào đường cùng, Martti chỉ phải thở dài một tiếng, mang theo người của giáo đình đi theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui