Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần


Dùng biệt thự Long Vực làm trung tâm và phạm vi mấy trăm ki-lô-mét vuông tất cả phần tử năng lượng như bạo động. Điên cuồng hướng về Tề Nhạc mà ngưng tụ lại, nhưng bởi vì tốc độ hấp thu của Tề Nhạc quá nhanh cho nên chung quanh thân thể của hắn thường xuyên xuất hiện trạng thái chân không.

Năng lượng tăng lên càng ngày càng kịch liệt, văn tự chung quanh người cũng bắt đầu vặn vẹo, sắc mặt của Kính Trung Tiên lúc này phi thường bình tĩnh giống như không có chút quan hệ nào với những chuyện này, tiếng ngâm xướng trong miệng của nàng càng ngày càng rõ ràng hơn. Sâu trong mắt của nàng nhiều hơn vài phần hưng phấn.

Đúng a! Với tư cách một trong thập đại thần khí thì nàng đã có không biết bao nhiêu thời gian không tận lực phát huy năng lực của mình, mà giờ này khắc này Tề Nhạc đã giao cho nàng năng lực này! Loại cảm giác tràn ngập năng lượng đem uy lực thần khí Côn Lôn kính phát huy ra ngoài, cảm giác mỹ diệu như vậy làm cho nàng cảm thấy Tề Nhạc thằng này hình như không có chán ghét như vậy, ít nhất hắn có thực lực khiến mình thỏa mãn.

Kính Trung Tiên thậm chí suy nghĩ nếu như lúc trước nàng lựa chọn Tề Nhạc làm chủ nhân thì có phải càng thêm chính xác hơn không? Nhưng mà nàng nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ này, tên côn đồ này làm sao có thể so sánh với Tuyết Nữ băng thanh ngọc khiết cơ chứ. Tuy Tuyết Nữ cũng bị hắn hấp dẫn...

Rốt cục khi vòng xoáy màu xanh kia mở rộng tới phạm vi ba mét thì tiếng ngâm xướng của Kính Trung Tiên dừng lại, tất cả năng lượng chấn động cũng dừng lại, ngay cả năng lượng màu xanh biết ở chung quanh vòng xoáy cũng dừng lại. Tất cả màu xanh biếc đều biến mất, mà sau một khắc này Kính Trung Tiên đã dung nhập vào trong bản thể Côn Lôn kính, trong quá trình dung nhập thì thân thể Tuyết Nữ bị năng lượng của nàng và Tề Nhạc đưa vào người, hai người chính diện ôm nhau thì khí tức năng lượng tăng lên nhiều. Bích quang lóe lên như sợi tơ vậy. Thân thể bọn họ bị hút vào trong vòng xoáy, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.

Tinh thần lực của Tề Nhạc lúc này luôn bảo trì cảnh giác cao độ, thời điểm Kính Trung Tiên hoàn thành ngâm xướng thì khí tức năng lượng hoàn toàn cứng lại, mà năng lượng tự nhiên của hắn phát ra cũng dừng lại, sau một khắc bọn họ bắt đầu quá trình vượt qua không gian.

Khác với những lúc đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú. Trong sát na ngưng tụ năng lượng khổng lồ kia thì Tề Nhạc cảm giác rõ ràng có một loại năng lượng kỳ dị bao phủ hắn và Tuyết Nữ vào trong, quá trình xuyên qua không gian diễn ra nhanh chóng, mà bắt đầu quá trình này Tề Nhạc lại phát hiện thân thể của mình và Tuyết Nữ đột nhiên xuất hiện gợn sóng nhu hòa, mà chung quanh cũng biến thành thế giới màu xanh biếc.


Cảm giác này hình như không phải xuyên qua thời không lúc trước a! Bởi vì cảm giác năng lượng không giống, cũng không phải quá trình thực hiện bước nhảy không gian. Mà quá trình này chậm chạp giống như đang bơi lội trong nước. Khí tức năng lượng nhàn nhạt mỗi một lần chấn động đều sinh ra hiệu quả rõ ràng, hào quang không ngừng xoẹt qua người của hắn. Mà những hào quang này không có chính thức tiếp xúc thân thể của Tề Nhạc, hào quang như đang quay chung quanh thân thể của hắn vậy.

Cảm thụ được khí tức đang biến hóa thì Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện năng lượng của mình và Tuyết Nữ truyền vào trong Côn Lôn kính bị tiêu hao đã nhanh chóng khôi phục lại. Mình có thể khôi phục cũng không kỳ quái, dù sao chỉ cần địa phương nào có năng lượng thì Tự Nhiên Chi Nguyên có thể dễ dàng hấp thu và chuyển hóa, nhưng tình huống trên người của Tuyết Nữ làm cho hắn cảm thấy kỳ quái a. Bản thân hắn không còn truyền năng lượng cho nàng nữa, chỉ dùng năng lượng bảo hộ bản thân của nàng, nhưng năng lượng của nàng cũng đã khôi phục lại. Tuy không biết có chuyện gì nhưng dù sao đây là chuyện tốt nên Tề Nhạc tin tưởng cũng tăng cường vài phần.

Bích lục sắc quang mang rất nhu hòa làm Tề Nhạc thoải mái như đang bơi trong nước, trong không gian này khái niệm thời gian rất mơ hồ, ít nhất hiện tại Tề Nhạc không cảm thấy thời gian tồn tại, hào quang nhàn nhạt không ngừng lóe lên. Tuyết Nữ bị Tề Nhạc ôm vào trong lồng ngực nàng không có lo lắng cái gì, trong lúc bất tri bất giác nàng đã ngủ trong ngực của Tề Nhạc.

Thời điểm Tề Nhạc suy đoán Đông Hoàng Chung đang ở nơi nào thì âm thanh của Kính Trung Tiên lại vang lên trong đầu của hắn.

- Tề Nhạc. Tôi có lời cần nói với anh. Tôi đã đem Tuyết Nữ thôi miên rồi, tôi nghĩ hiện giờ chúng ta nên nói chuyện.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Tiền bối, có lời gì mời nói.

Kính Trung Tiên nói:

- Chỗ của Đông Hoàng Chung là một nơi nguy hiểm cực độ. Muốn gặp được nó anh phải đi qua một khảo nghiệm.

Nghe nàng nói như vậy trên mặt của Tề Nhạc sinh ra nụ cười khổ.

- Lại là khảo nghiệm ah! Lần trước tôi đạt được Hiên Viên kiếm cùng Không Động Ấn cũng phải tiếp nhận khảo nghiệm, ah, đúng rồi, còn có ngài là Côn Lôn kính nữa, đây chẳng phải là hình thức của thần khí sao?

Kính Trung Tiên nói:


- Đúng, phong ấn thập đại thần khí quyết định bằng khảo nghiệm. Nhưng mà có một điểm tôi phải nói trước. Với tư cách đứng đầu thập đại thần khí nên Đông Hoàng Chung là không thể nào nhận chủ. Thời điểm anh nhìn thấy tên Đông Hoàng kia thì không nên có suy nghĩ ngấp nghé cái gì, nếu không anh sẽ chết rất thảm, hắn cũng không dễ nói chuyện như tôi đâu.

Ngươi rất dễ nói chuyện sao? Trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, nhưng lúc này tự nhiên không thể nói như vậy, gật đầu nói:

- Điểm ấy thỉnh tiền bối yên tâm, tôi vốn không có ý định đạt được Đông Hoàng Chung, chỉ hy vọng có thể được sự trợ giúp của hắn tiến vào Thần Giới mà thôi. Lần này đúng là làm phiền tiền bối rồi.

Kính Trung Tiên nói:

- Tôi cũng không phải đang trợ giúp anh, chỉ là trợ giúp Tuyết Nữ mà thôi, ai bảo nha đầu yêu mến tiểu tử như anh cơ chứ. Khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung chỉ có một mình anh là thông qua khảo nghiệm mà thôi, khi đó anh có thể nhìn thấy nó. Về phần nó có chịu giúp anh hay không còn phải xem bổn sự của anh, tôi nghĩ anh nên thuyết phục được nó đi, nếu không anh chẳng có khả năng quay về đâu. Đến lúc đó tôi sẽ không ra mặt đâu, sau khi anh nhìn thấy Đông Hoàng thì không nên nhắc tới sự tồn tại của tôi, điểm này thỉnh anh ghi nhớ. Nếu không sau này tôi không gặp mặt anh nữa đâu.

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:

- Tiền bối, ngài có phải đã từng có gì đó với Đông Hoàng Chung hay không?

Kính Trung Tiên trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Anh không cần quản, anh chỉ cần làm theo lời tôi nói là được. Khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung cũng không phải quá khó đâu, chỉ khảo nghiệm thực lực của anh mà thôi, không phức tạp và hư huyễn như Côn Lôn kính tôi đâu.


Tề Nhạc hiếu kỳ hỏi:

- Rốt cuộc khảo nghiệm của Đông Hoàng Chung là cái gì thế?

Kính Trung Tiên thản nhiên nói:

- Giết và đánh bại mười vạn thiên binh thiên tướng thì anh sẽ vượt qua kiểm tra.

- À? Cái này còn không phải rất khó?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói ra,

- Những thiên binh này thiên tướng cùng quân đoàn Nhiên Thiêu của địa ngục so sánh thế nào?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận