Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Ngừng, đừng nói tiếp. Tuy tôi không phải quân tử gì, nếu nghe anh nói chỗ tốt quá mê người, chỉ sợ tôi sẽ cải biến chủ ý. Dù sao bất luận chín hạt châu này làm được cái gì, tôi cũng trả lại Thâm Hải Minh Xà là được.

Tề Nhạc chen ngang lời của Giải Trĩ, tuy hắn nói trả Lam Hải Thần Châu cho Thâm Hải Minh Xà lời ngay lập tức, nhưng hắn không có chút hối hận nào, ngược lại cảm giác nội tâm phi thường thoải mái, tất cả cảnh vật trước mặt trong sáng hơn, áy náy vớiThâm Hải Minh Xà cũng biến mất.

- Tôi, tôi... , Tề Nhạc, tôi tán thành anh.

Rốt cuộc Thâm Hải Minh Xà cũng từ hôn mê tỉnh táo lại, âm thanh của nó còn yếu ớt hơn cả Giải Trĩ, chỉ nói mấy chữ ngắn gọn, nhưng không còn xưng hô ta ngươi như trước nữa, biến thành tôi anh thân thiết hơn.

- Minh Xà lão huynh, đừng nóng giận, hạt châu này tôi sẽ trả lại cho anh, không phải là tôi không cần. Anh nói đi, muốn tôi trả lại bừng cách nào?

Tề Nhạc hào phóng làm cho Giải Trĩ nói không ra lời.

Thâm Hải Minh Xà nức nở nghẹn ngào nói:

- Còn, còn cái rắm ah! Anh cho rằng tôi không muốn cầm về sao. Nếu như tôi có biện pháp, cũng không để nó bị hấp thu vào người của anh. Tôi là hung thú thủy thuộc tính, hiện tại Lam Hải Thần Châu của tôi tràn ngập lôi thuộc tính bá đạo, nếu kết hợp với năng lượng trong người của tôi, chỉ sợ tôi sẽ biến thành than. Chín khỏa Lam Hải Thần Châu, hiện tại có lẽ nên gọi là Lam Hải Lôi Châu mới đúng, trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ, cơ hồ là khó có thể tưởng tượng được. Cũng chỉ có Tứ Vân Kỳ Lân biến thái như anh mới không bị tổn thương thân thể. Tôi không rõ vì sao lại như thế!

Tề Nhạc đang lặng đi, ngay sau đó không khỏi có chút buồn cười, nói:

- Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải chuyện như vậy, Giải Trĩ đại ca, anh có biện pháp không?

Giải Trĩ bất đắc dĩ nói:

- Minh Xà tiền bối sinh tồn hơn chín ngàn năm, kinh nghiệm phong phú, anh ta không có cách nào, tôi còn có biện pháp nào chứ. Xem ra, thiên ý là như vậy! Nhưng mà, anh cho rằng chín khỏa Lam Hải Lôi Châu là bảo bối như thế, sau này anh tu luyện cẩn thận một chút, nếu lỗ mãng dẫn động năng lượng trong cơ thể, chỉ cần một khỏa lôi châu nổ tung, như vậy, anh sẽ chờ chết, Chỉ sợ so với đạn hạt nhân còn mạnh hơn.

Tề Nhạc hít sâu một hơi, nói:

- Tôi phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chín hạt châu này dùng bày trí trong cơ thể?

Giải Trĩ nói:

- Chuyện này cũng không phải. Hiện tại có chín khỏa Lam Hải Lôi Châu ẩn chứa lôi, thủy hai chủng năng lượng, mỗi khi vân lực của anh đề thăng một cấp, anh có thể lợi dụng năng lượng ẩn chứa trong Lam Hải Lôi Châu để tu luyện. Nói cách khác, sau này anh chỉ cần tu luyện hỏa, phong hai chủng vân lực. Một khi hai chủng vân lực này của anh đạt tới sơ vân, như vậy, có thể lập tức đen lôi, thủy tăng lên một cảnh giới. Lôi cùng thủy là hai chủng năng lượng hữu ích cho sau này, là phương pháp thiết thực nhất, không cần chuyên môn tu luyện chúng. Như vậy, lúc anh tu luyện Tứ Vân Kỳ Lân sẽ giảm được thời gian gấp đôi. Nhưng mà, về phần mấy vân mới có thể hấp thu hoàn toàn Lam Hải Lôi Châu, tôi cũng không biết. Năng lượng trong đó không cách nào tính toán được.

- Ha ha, quả nhiên là nhân họa đắc phúc ah! Nhân phẩm tốt, cái gì cũng tốt.

- Tự kỷ!

Giải Trĩ cùng Thâm Hải Minh Xà trăm miệng một lời khinh thường nói.

- Hai các ngươi là một cặp nha, dù sao chúng ta phẩm chất tốt.

Tề Nhạc trong nội tâm tràn ngập hưng phấn, có thể giảm bớt một nửa lúc tu luyện gian : ở giữa với hắn mà nói quả thực là quá mỹ diệu.

Đúng lúc này, âm thanh ù ù vang len, đột nhiên đèn trong buồng lái sáng lên, Tề Nhạc cả kinh, ngay sau đó có chút không thể chờ đợi được nhìn qua cửa sổ bên ngoài. Máy bay vẫn trượt xuống dưới không thay đổi, nhưng đà trượt biến thành song song, giống như đội bay đã tỉnh táo lại.

- Các vị lữ khách, các vị lữ khách chú ý. Tôi là cơ trưởng, thỉnh mọi người ngồi vào vị trí của mình không nên cử động. Báo cáo mọi người một tin tức tốt, sau khi vượt qua tầng mây, máy bay đã khôi phục lại hoàn toàn. Tất cả nhân viên phục vụ hoạt động trở lại bình thường, máy bay đã bình thường, chúng ta tiếp tục bay về thủ đô Thái Dương Quốc.

Âm thanh này giống như tiên nhạc truyền vào trong tai của mọi người, trong lúc nhất thời, trong cabin tràn ngập tiếng hoan hô. Tất cả mọi người hưng phấn kêu to, cảm xúc có chút không khống chế được.

Sau đó Cơ Đức trở lại vị trí của mình, nhìn thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Tề Nhạc, nghe được hắn lẩm bẩm:

- Nhân phẩm tốt, mọi chuyện đều tốt.

Cơ Đức im lặng đeo dây an toàn, mới cười hắc hắc nói:

- Sư phụ, tôi cảm thấy chúng ta có nhân phẩm tốt mới đúng.

Tề Nhạc liếc nhìn hắn, nói:

- Anh là đồ đệ, không thể đoạt với tôi.

Nói xong câu đó, hai người nhìn nhau cười ha hả, dù sao, tìm được đường sống trong chỗ chết với mỗi người mà nói, đây tuyệt đối là chuyện hưng phấn.

Thiên Hồn lặng lẽ đi về cabin, nhìn ra, đôi mắt của hắn khôi phục màu đen, trong mắt có hào quang vui vẻ, hắn nhìn Tề Nhạc với ánh mắt chào hỏi, sau đó trở lại vị trí của mình.

Thời gian tiếp tục trôi qua, máy bay lại cất cánh bay cao lần nữa, dưới ánh nắng chói chang, trời xanh mây trắng.

Cơ Đức nói:

- Sư phụ, tôi không được, toàn thân đều nhũn ra, tôi muốn ngủ một lát, ngài cũng nghỉ ngơi đi. Vừa rồi thật sự là nguy hiểm! Nhưng mà, ngươi tạo hình của ngài bây giờ không tệ lắm, so sánh với Thiên Hồn đại ca còn lưu manh hơn.

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Tạo hình gì?

Cơ Đức cười nói:

- Sờ sờ tóc của mình đi.

Tề Nhạc nghe xong lời này, vội vàng sờ soạng đỉnh đầu của mình, lúc hắn sờ lên, sắc mặt biến thành xấu hổ, mái tóc dài rủ xuống đã dựng đứng, nếu như dùng đồ vật gì để hình dung tóc của hắn hiện giờ, chỉ có gai nhím là thích hợp nhất.

- Đáng chết!

Lúc trước lôi điện kích phát mỗi tế bào trên người của hắn, đương nhiên tóc sẽ có phản ứng, cũng khó trách có bộ dáng như vậy, Tề Nhạc vội vàng dùng tay vuốt đầu của mình, nhưng hiệu quả của lôi điện không bình thường, trong lúc nhất thời, không thể rạp xuống được.

Cơ Đức cười trộm, Tề Nhạc tức giận nói:

- Cười cái gì mà cười, chưa thấy qua sao?

- Tôi, tôi ngủ...

Tóc không nghe lời, Tề Nhạc lại sợ độ cao, không dám đi lại trên máy bay, cũng không cách nào đi vào nhà vệ sinh chảy tóc, rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể nhịn.

Bởi vì tình huống trong cơ thể biến hóa, hắn rất tò mò trạng thái thân thể của mình, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng nằm trên ghế, tận lực thu liễm khí tức Kỳ Lân của mình, bắt đầu tu luyện Lúc này đây, hắn không có đem toàn bộ tinh thần đắm chìm vào trong tu luyện, mà là hết sức chăm chú phát giác biến hóa rất nhỏ trong cơ thể mình.

Bốn loại vân lực dưới sự khống chế của Tề Nhạc đồng thời vận chuyển, chín khỏa Lam Hải Lôi Châu đem lôi, thủy hấp thu từ chung quanh, phong vân lực cùng hỏa vân lực so sánh với chúng, rõ ràng yếu nhược hơn quá nhiều, bởi vì thủy vân lực đạt tới cảnh giới sơ vân, cảm giác còn không rõ ràng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui