Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Cô có biết không? Nàng là một hài nhi không cha không mẹ lại sinh ra từ thụ tinh trong ống nghiệm, so với cô nhi như tôi còn đáng thương hơn rất nhiều, chẳng lẽ nàng trời sinh đã nguyện ý để cho Hắc Ám Quốc Hội đem ra sử dụng sao? Nếu như đổi cô là nàng, chỉ sợ cô còn không bằng hiện tại đâu, trong lòng tôi, Báo nữ còn mạnh hơn cô rất nhiều. Ít nhất nàng sẽ không chán ghét giống như cô, cả ngày dùng cái mặt lạnh nhìn người khác, giống như ai cũng thiếu nợ cô vậy, đồng dạng là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tôi thậm chí là vương của cầm tinh, cô dựa vào cái gì quản tôi? Chẳng lẽ tôi là con nít ba tuổi sao?

Thân thể Hải Như Nguyệt hơi run lên, âm thanh của nàng run rẩy.

- Tại trong lòng anh, tôi còn không bằng nữ nhân Báo nữ sao? Cũng bởi vì anh thấy nàng đáng thương, cho nên anh mới lên giường với nàng? Chẳng lẽ anh quên đại sư từng nói, dùng tình huống của anh bây giờ nếu quan hệ với nàng sẽ tạo thành tổn thương sao?

Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng.

- Tôi nói, chuyện của tôi không cần cô xen vào, tôi cũng không biết vì sao cô thích quản tôi. Có câu chuyện cười chắc cô chưa từng nghe nói qua.

Trước đây thật lâu, một cặp vợ chồng già, con của bọn họ kết hôn, vào đêm tân hôn của con trai, vợ chồng già lo lắng con của mình không biết làm tình, vì vậy, lặng lẽ đi tới gần căn phòng, vụng trộm lắng nghe con dâu nói chuyện. Chỉ nghe con trai của bọn họ trêu chọc con dâu thế này: “Lão bà, em thật đẹp, cái phía dưới của em như tinh trí ngọc hoàn.” Con dâu lại nói với con trai: “Lão công, anh cũng không tệ! Phía dưới của anh như kim thương bất đảo.”

Đôi vợ chồng già ở ngoài phòng nghe con trai và con dâu bắt đầu làm tình, trong lòng có chút hưng phấn, hơn nữa trong phòng có tiếng rên rỉ, khó tránh khỏi tâm viên ý mãn.

Bà bà liền hỏi công công: “Lão đầu tử, ông có cảm thấy phía dưới của tôi như ngọc hoàn không?”

Công công khinh thường hừ một tiếng, nói: “Như cái rắm, bà đã sớm hoa tàn bướm nát, phía dưới của bà như cái nồi nát.”

Bà bà nghe xong giận dữ, nói: “Tốt, lão già kia, tôi là cái nồi nát, của anh là cái bàn chải.”

Cả hai châm chọc lẫn nhau, bọn hắn đã quên thân đang ở đâu, bắt đầu cãi lộn.

Con trai và con dâu trong phòng nghe tiếng động, con trai hô lên: “Uy, ai ở bên ngoài.”

Công công đang nổi nóng, lập tức trả lời một câu: “Bớt lo chuyện người, đem kim thương của ngươi đưa vào trong ngọc hoàn, không cho phép cái bàn chải của tao đưa vào cái nồi nát sao?”

Nghe câu chuyện cười này, Hải Như Nguyệt có chút sững sờ.

- Tề Nhạc, anh nói những lời này với tôi là cái ý gì?

Tề Nhạc cười lạnh một tiếng, nói:

- Không có ý gì. Tôi cảm thấy câu chuyện này hoàn toàn giống chuyện giữa cô và tôi, chỉ có điều là trái lại. Chỉ cho phép cô và Trương Thông Khiếu phó tổng giám đốc dùng bàn chải xoát nồi nát, chẳng lẽ không cho phép kim thương của tôi đưa vào ngọc hoàn của Báo nữ sao?

Cho dù Hải Như Nguyệt trì độn ở phương diện này cũng hiểu được ý của hắn, bỗng nhiên long lực chung quanh thân thể chấn động mạnh như sắp sụp đổ, trong miệng phát ra tiếng gào tức giận.

- Tề Nhạc, tôi muốn giết anh.

Trong tức giận cực điểm, công kích của nàng không còn kết cấu, long khí khổng lồ phô thiên cai địa đánh tới Tề Nhạc, nắm tay phải của Hải Như Nguyệt ngưng tụ quang cầu như quả bóng rổ, đánh thẳng vào ngực Tề Nhạc.

Tề Nhạc mỉa mai Hải Như Nguyệt, chỉ cảm thấy nội tâm vui vẻ thoải mái, mắt thấy Như Nguyệt bị mình chọc giận toàn lực công tới, hắn không có ý định lui về phía sau, khí tức Kỳ Lân chung quanh thân thể như thiên quân vạn mã lao tới, chống lại long khí của Hải Như Nguyệt, nắm tay phải của hắn chém ra, quang mang hai màu đen bạc nội liễm, cũng không có uy thế cường đại như Hải Như Nguyệt.

- Kỳ Lân Tí Hiện Phá Thương Khung.

Thân thể Tề Nhạc phi hành sát đất, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, phía sau tới trước, dùng một kích toàn lực tiếp công kích của Hải Như Nguyệt.

Long khí của Hải Như Nguyệt nếu so với với khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc thì mạnh hơn, hai cổ khí lưu vừa mới hình thành trụ cột, khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc vòng qua rồi quay về, nhưng mà, bản thân Tề Nhạc cũng không muốn thắng Hải Như Nguyệt bằng bề ngoài, hắn muốn, chính là bằng vào khí tức Kỳ Lân tranh thủ cơ hội đánh ra một quyền.

Dù sao, Kỳ Lân cường đại nhất, chính là cánh tay phải, Kỳ Lân Tí.

Hai người trong cơn tức giận, một kích này không nương tay, hai quyền chậm chạm va chạm với nhau, khoảng cách gần, cả hai đều cảm nhận tức giận của nhau, trong tiếng nổ vang ầm ầm, thân thể Tề Nhạc như căng lên, long khí khổng lồ không ngừng áp vào hắn từ bốn phương tám hướng, nhưng Kỳ Lân giáp của Tề Nhạc có năng lực phòng ngự siêu cường, bất luận long khí trùng kích thế nào, nó cũng ổn định bảo vệ Tề Nhạc không bị tổn thương. Nhưng trong chấn động kịch liệt, Tề Nhạc vẫn nhịn không phun máu tươi.

Thời điểm thân thể Tề Nhạc bị đánh bay, Hải Như Nguyệt cũng tuyệt không dễ chịu, cho dù nàng là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng nàng không có bao nhiêu lý giải về Kỳ Lân, cho dù là Trát Cách Lỗ, hiện tại cũng không biết năng lực của Tề Nhạc là thế nào.

Nắm tay phải của hai người va chạm, Hải Như Nguyệt cảm giác nắm tay của mình như đánh vào một khối kim cương, cả đầu cánh tay phải đau đớn muốn nứt ra, nắm tay phải bị chấn động kịch liệt, trong chấn động kịch liệt, tuy nhiên nàng quật cường không lui lại, nhưng không khỏi phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể Hải Như Nguyệt cũng không có khả năng cứng đối cứng như vậy, dùng mình ngắn tấn công địch dài, kết cục có thể nghĩ.

Thân thể Tề Nhạc bay ngược ra phía sau, trong lòng của hắn rất rõ ràng tình huống bây giờ, tuy Hải Như Nguyệt cũng bị một quyền kia chấn động ngũ tạng lục phủ, nhưng hắn vô cùng rõ ràng, Hải Như Nguyệt khẳng định bị thương nghiêm trọng hơn cả mình. Kỳ Lân Tí có danh xưng mạnh nhất không phải tùy tiện nói cho có, nương tựa vào bản thân Kỳ Lân Tí cường hoành, Tề Nhạc hóa giải nhiều lực trùng kích.

Huấn luyện cuối cùng trong sa mạc Takla Makan khiến cho Tề Nhạc hiểu đạo lý kia, bất luận dưới tình huống nào, tuyệt đối không cho địch nhân cơ hội thở dốc, cho dù lúc công kích mình bị tổn thương cũng vậy, cũng nhất định phải cho địch nhân đả kích hữu hiệu, nhất cổ tác khí đánh tan địch nhân.

Hai đạo quang mang đen bạc dưới thúc dục của Tề Nhạc đánh tới, mang theo bốn thuộc tính vân lực đánh Hải Như Nguyệt vào lúc long khí bị xua tan yếu ớt nhất, Tề Nhạc lộn ngược ra sau, vững vàng đứng ở giữa không trung. Hai mắt của hắn lúc này biến thành màu tím sậm, Kỳ Lân Châu trước ngực cũng biến thành màu sắc như vậy, từng đạo điện quang màu tím lập lòe trên người, vào đúng lúc Hải Như Nguyệt không phát hiện ra, vừa ổn định thân thể đã nghe Tề Nhạc hét lên một tiếng.

- Kỳ Lân Bách Lôi Thiểm.

Thời điểm một nữ nhân phát sinh quan hệ với mấy nam nhân, loại tình huống đó gọi là bắn chụm. Nhưng thời điểm mấy trăm đạo lôi điện tập trung vào một điểm, đồng dạng, cái này cũng có thể gọi là bắn chụm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui