Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Vỗ đầu mình một cái, Tề Nhạc thầm mắng mình hồ đồ, tuy Kỳ Lân Ẩn không
thể mang theo quan tài cùng tàng hình, nhưng mình vẫn có Kỳ Lân Châu ah! Chỉ cần thu quan tài vào trong Kỳ Lân Châu, không phải cũng có thể mang về được sao? Từ khi hắn mạnh lên, tuy quan tài hơi lớn một chút, nhưng
đưa vào trong Kỳ Lân Châu lại không thành vấn đề gì.

Nhưng
mà, đã đi xa như vậy, cũng nên thả Hứa Tình ra trước rồi nói sau. Hiện
tại Tề Nhạc rất sốt ruột muốn biết tình huống của Hứa Tình ra sao. Nghĩ
liền làm, Tề Nhạc cẩn thận thăm dò quan tài, hai tay có chút dùng sức,
đẩy nắp quan tài ra.

Quan tài vừa mở ra, Tề Nhạc lập tức nhìn thấy Hứa Tình. Không có biến hóa trong tưởng tượng của hắn, Hứa Tình
nằm thẳng trong quan tài và trước kia không có gì khác nhau, nhưng trên
gương mặt nhỏ nhắn mang theo vài phần huyết sắc. Không biết vì cái gì,
tướng mạo của Hứa Tình không có biến đổi rõ ràng, nhưng mà cảm giác,
dường như nàng đẹp hơn trước kia. Váy dài màu đen bao phủ thân thể động
lòng người của nàng, mái tóc dài đỏ sậm như trước kia, nhưng mái tóc dài của nàng hiện giờ sáng bóng hơn trước kia.

Bố trí trong quan tài phi thường tinh xảo, có nệm êm dày đặc, vừa mở ra, chẳng những
không có mùi huyết tinh như trong tưởng tượng, ngược lại còn có hương
khí trang nhã, ngửi vào mũi khiến tâm thần của người ta hưng phấn.

Tề Nhạc không có do dự nhiều, kéo bàn tay nhỏ của Hứa Tình, cẩn thận
dùng vân lực dò xét thân thể Hứa Tình. Thân thể Hứa Tình không có bất cứ vấn đề gì, vân lực Tề Nhạc tiến vào thân thể của nàng, lập tức phát
hiện kỳ kinh bát mạch của nàng đều thông suốt, một cổ năng lượng hắc ám
thuần khiết đang vận chuyển trong kinh mạch, cường độ năng lượng rất
cao, năng lượng tinh khiết như vậy, tuy là hắc ám thuộc tính, nhưng nếu
như biết cách sử dụng, tu luyện sẽ mang lại chỗ tốt thật lớn. Xem ra,
Klinsmann đối xử với nàng không tệ.

Vừa nghĩ, vân lực Tề Nhạc tiếp tục thăm dò, thời điểm tiến vào trong não của Hứa Tình, lập tức
phát hiện nguyên nhân Hứa Tình hôn mê. Tinh thần lực của Hứa Tình bị một cổ năng lượng tập trung lại, lúc này mới khiến nàng lâm ngủ say, dưới
tác dụng vân lực Kỳ Lân, phong ấn của Klinsmann hiển nhiên không là cái
gì, hào quang nhàn nhạt hiện lên, Hứa Tình ưm một tiếng, chậm rãi từ
trong hôn mê tỉnh táo lại.

- Ah! Tôi đã hôn mê bao lâu rồi! Anh là đồ bại hoại, thả tôi trở về, tôi không phải em gái của anh, tôi phải về nhà.

Con mắt còn chưa mở ra, Hứa Tình cũng có chút kinh hoảng hô to lên.

- Tình Nhi, cô tỉnh táo lại đi, là tôi, tôi là Tề Nhạc ah!

Tề Nhạc liền đưa một đạo thủy vân lực vào trong người Hứa Tình, vừa ổn
định lại nàng đã tức giận, nhưng dùng giọng điệu ôn nhu nói chuyện.

Hứa Tình có chút mờ mịt mở hai mắt ra, thời điểm nàng nhìn thấy Tề Nhạc, còn xoa xoa con mắt của mình.

- Tề Nhạc, thật sự là anh ao? Tôi không có nằm mơ chứ?

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Nằm mơ có rõ ràng như vậy sao? Tình Nhi, tôi tới cứu cô, hiện tại cô đã tự do.

Đột nhiên Hứa Tình vươn tay, dùng sức véo cánh tay của Tề Nhạc, Tề Nhạc bị đau, hô to một tiếng đau đớn.

- Cô làm gì đó? Không cảm tạ ân cứu mạng còn chưa tính, sao cô véo tôi.

Hứa Tình ngượng ngùng nói:

- Tôi muốn nhìn xem mình có phải đang nằm mơ hay không mà thôi, anh biết đau, chứng tỏ tôi không có nằm mơ.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Đại tiểu thư, vậy cô nên véo chính mình mới phải chứ?

Hứa Tình lườm hắn một cái, nói:

- Vấn đề ngu như vậy cũng hỏi, véo mình là đau rồi! Tôi là người sợ đau a.

Tề Nhạc nhìn nàng liền im lặng một hồi, cô sợ đau, chẳng lẽ tôi không
sợ sao? Không may, thật sự là không may ah! Tiểu ma nữ này đã hồi phục
nét hoạt bát trước kia rồi.

Hứa Tình liếc mắt nhìn, sắc mặt trở nên cổ quan tài của mình chút tái nhợt.

- Cái kia, đám Hấp Huyết Quỷ kia đâu rồi?

Tề Nhạc nói:

- Bị tôi bắt lại. Đến đây đi, cô đi ra trước. Nằm trong quan tài cũng không phải chuyện thoải mái gì đâu.

Vừa nói, hắn vịn Hứa Tình từ trong quan tài đi ra.

- Cảm ơn anh, rốt cục tự do. Tề Nhạc, Hấp Huyết Quỷ hình như rất lợi hại a, chẳng lẽ hắn ta không đánh lại anh sao?

Hứa Tình có chút kinh ngạc hỏi.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Có lẽ cô đã sớm nhìn ra tôi không phải người bình thường. Tuy Hấp
Huyết Quỷ rất mạnh, nhưng so ra còn kém tôi. Đương nhiên không phải đối
thủ của tôi.

Hứa Tình hừ một tiếng, nói:

- Anh là rắm thí. Nhưng mà, bất luận nói như thế nào, tôi đều muốn cảm ơn anh.

Tề Nhạc có chút quái dị nhìn Hứa Tình, thử thăm dò:

- Tình Nhi, cô không biết tình huống bây giờ của mình sao?

Hứa Tình mỉm cười, nói:

- Anh chỉ cái gì? Biến thành Hấp Huyết Quỷ sao? Đương nhiên tôi biết rõ.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nói:

- Vậy cô không sợ hãi sao?

Hứa Tình nói:

- Bắt đầu thì có sợ hãi, nhưng Hấp Huyết Quỷ cũng không phải rất đáng
sợ, hơn nữa hắn rất tốt với tôi. Nghe hắn mỗi ngày giải thích, hiện tại
tôi cảm thấy trở thành một Hấp Huyết Quỷ cũng là chuyện không tệ. Chỉ có uống máu là buồn nôn thôi.

- Ah! Đầu óc của cô bị hư mất sao.

Tề Nhạc bị Hứa Tình nói làm giật mình, vội vàng sờ sờ trán của nàng.
Cái trán của Hứa Tình lạnh như băng, nhưng nhìn bộ dáng của nàng thì
thần trí rất thanh tỉnh.

- Chán ghét, đầu óc của anh mới hư
rồi ấy. Tôi nói là sự thật! Anh nghĩ lại, sau khi trở thành Hấp Huyết
Quỷ đầu tiên là không chết. Hơn nữa tên kia nói, tôi có được cái gì Hồng Kim Nguyên Huyết của hắn, trực tiếp trở thành Hấp Huyết Quỷ cao cấp,
không cần sợ ánh mặt trời, cũng có thể sinh hoạt như người bình thường.
Hơn nữa, trọng yếu nhất hắn cam đoan với tôi, cho dù thời gian sau này
là bao lâu, tôi sẽ không già. Luôn bảo trì bộ dáng xinh đẹp thế này. Anh nghĩ, qua vài chục năm sau, anh biến thành một lão đầu, tôi còn thanh
xuân tịnh lệ như vậy, là chuyện mỹ diệu cỡ nào!

Tề Nhạc nuốt nước miếng. Cười khổ nói:

- Xem ra, cô trở thành Hấp Huyết Quỷ lại là chuyện vui vẻ a.

Hứa Tình nhìn Tề Nhạc le lưỡi. Nói:

- Không vui thì lo trở thành Hấp Huyết Quỷ sao? Tên kia nói với tôi,
tôi trở thành Hấp Huyết Quỷ đã là sự thật, bất luận kẻ nào cũng không
thể cải biến, đã như vầy, tôi có thống khổ thì làm được cái gì, còn
không bằng tiếp nhận sự thật này. Mọi việc nên nhìn về phía trước a, tôi luôn là như vậy. Đời này, tôi chỉ có một việc hối hận thôi.

Vừa nói, ánh mắt nàng nhìn qua Tề Nhạc có một tia áy náy.

Tề Nhạc thở dài một hơi, nói:

- Cô có thể nghĩ như vậy đúng là chuyện tốt, ít nhất cô có thể sống sót thật khoái hoạt. Chuyện xảy ra trước kia thì bỏ qua đi. Nhưng mà, Tôi
nói Tình Nhi, tôi có nhiều điểm tôi cần phải cứu cô. Không lẽ cô yêu mến Hấp Huyết Quỷ Thân Vương kia chứ. Tuy hắn anh tuấn, nhưng nói như thế
nào cũng có mấy ngàn tuổi, cô chọn hắn không bằng chọn tôi đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui