Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Văn Đình lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói:

- Không có, nếu như tại đây thật sự có hung thú hoặc thần thú qua lại mà nói thì tinh
thần lực của Tuyết Nữ so với tưởng tượng của chúng ta còn cường đại hơn
nhiều lắm.

Tề Nhạc nói:

- Mặc kệ, Tuyết Nữ dẫn
đường, chúng ta đi nhìn xem. Bất quá hai người các em nhất định không
được rời xa anh. Có chuyện gì cũng có thể chiếu cố nhau.

Đã có kinh nghiệm với Kim Sí Đại Bằng lúc trước, hiện giờ Tề Nhạc đặc biệt cẩn thận.

Ba người chậm rãi leo lên, Tuyết Nữ đi tuốt ở đằng trước, Tề Nhạc ở
giữa, Văn Đình đi theo sau Tề Nhạc. Tuy đã mất đi năng lượng nhưng lúc
trước Tề Nhạc đã trải qua rèn luyện tại sa mạc Tháp Khắc Lạp Mã Can,
thân thể rất tốt. Đối với hắn mà nói thì leo núi cũng không có gì khó
khăn. Tuyết Nữ vừa đi, trong đôi mắt màu xanh đậm toát ra hào quang
nghiêm túc, bước chân nàng tiến lên cơ hồ không chút do dự, đi thẳng về
hướng ngọn núi kia.

Tề Nhạc mấy lần hướng Văn Đình hỏi thăm nhưng Văn Đình vẫn như cũ không phát hiện bất kỳ khí tức năng lượng nào.

Lúc ba người đang đi đường vòng trong rừng núi rậm rạp, Tuyết nữ đột nhiên ngừng lại, chỉ về hướng đỉnh núi, nói:

- Cha, mẹ, ở đó đó. Hình như có hai cỗ năng lượng, có một cỗ trước kia
con cảm nhận được, cỗ kia thì phi thường tương tự. Vừa rồi ở chân núi
con mới phân biệt được đó là hai cỗ năng lượng bất đồng.


Tề
Nhạc và Văn Đình nhìn theo phương hướng kia, vách núi phía trên hoàn
toàn đứng thẳng, căn bản không có bất luận con đường nào. Mà bên bờ vực
đỉnh núi bên cạnh thì có một gốc gây đại thụ tráng kiện từ vách núi
hướng ra ngoài, mà cái cây đó chính là vật Tuyết Nữ chỉ.

Tề Nhạc nói:

- Con gái bảo bối, con xác định chưa?

Tuyết Nữ nói:

- Đương nhiên xác định rồi, cha, nếu không con tiến lên phía trước xem một chút.

Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:

- Hay là chúng ta cùng tiến lên, một mình con cha rất lo lắng.

Vừa nói, hắn vừa nhẹ gật đầu với Văn Đình ở bên người.

Văn Đình mỉm cười với Tuyết Nữ, nói:

- Không phải sợ, mẹ muốn dùng một chút hỏa năng.

Ngay chính Tuyết Nữ cũng không nhớ rõ từ lúc nào mình đã hoàn toàn tiếp nhận người mẹ này.

Tề Nhạc ra ý bảo Tuyết Nữ thối lui lại một chút, hỏa hồng sắc quang
mang trên người Văn Đình dần dần bắt đầu trở nên cường thịnh. Khí lưu
nóng rực khiến gương mặt đẹp của Tuyết Nữ toát ra một tia hào quang
thống khổ, dẫn đầu mọi người nhẹ nhàng mà lên, chờ đợi trên không trung.

Tề Nhạc thu liễm tâm thần, dựa vào cảm giác quen thuộc kinh mạch của
mình và Văn Đình điều chỉnh đến tình huống tốt nhất, tinh thần lực hoàn
toàn cảm thụ được năng lượng thuộc tính hỏa Văn Đình phát ra. Quang ảnh
lóe lên, Văn Đình đã phiêu nhiên áp vào bên cạnh hắn, trong khoảnh khắc
Văn Đình biến ảo quang đoàn hỏa diễm, Tề Nhạc tiếp thu năng lượng khởi
động Kỳ Lân Châu, thu thập quần áo mình và Văn Đình vào trong.

Năng lượng bành trướng bỗng nhiên bắn ra, cánh tay hỏa hồng sắc lại đột nhiên xuất hiện. Hai màu đen và bạc vây quanh thân thể của Tề Nhạc.
Trong lúc quang mang lóe lên, Kỳ lân giáp thản nhiên hiện ra. Bởi vì sau lưng có cặp cánh màu vàng, xuyên thẳng vào Kỳ Lân ẩn nên lần này Tề
Nhạc cũng không triệu hoán Kỳ Lân Ẩn từ trong Kỳ Lân Châu ra.

Trải qua mấy ngày nay tu luyện, hắn và Văn Đình tâm ý tương thông, đã không cần Kỳ Lân Ẩn chỉ dẫn năng lượng rồi.

Đôi cánh màu vàng nhẹ nhàng vỗ, năng lực phi hành mạnh mẽ trong nháy mắt đã mang Tề Nhạc đến bên cạnh Tuyết Nữ.

Cảm thụ được chấn động năng lượng cường hãn trên người Tề Nhạc, Tuyết
Nữ vốn toát ra một tia sợ hãi, nhưng lúc nàng nhìn rõ tướng mạo Tề Nhạc
thì chút sợ hãi đó đã biến mất, thò tay chỉ về cây đại thụ kia, nói:


- Cha, chính là chỗ đó.

Sau khi hợp thể với Văn Đình, Tề Nhạc đã có năng lượng Kỳ Lân cấp bậc
năm vân, tinh thần lực nhanh chóng lan tràn, hình thành một cái lưới lớn bao phủ theo hướng Tuyết Nữ chỉ. Lúc tinh thần chấn động của hắn vừa
lan tràn đến, lập tức cảm nhận được năng lượng như lời Tuyết Nữ nói.

Xác thực là có hai cỗ năng lượng, bất đồng chính là hai cỗ năng lượng
này tựa hồ không phải tới từ hung thú hay ma thú mà là năng lượng rất
tinh khiết, hơn nữa còn dao động rất nhỏ. Trong đó có một cỗ năng lượng
tương đối tinh khiết hơn một chút, mà cỗ năng lượng còn lại thì sinh ra
chấn động rất nhanh khi tinh thần lực của Tề Nhạc dò xét.

- Đi, chúng ta qua xem.

Đã có năng lượng Kỳ Lân khổng lồ làm hậu thuẫn, Tề Nhạc căn bản không
lo lắng gặp phải cái gì. Thân hình lóe lên, thu liễm cánh màu vàng sau
lưng, đi tới cây đại thụ bên vách núi.

Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện cây đại thụ này hắn chưa từng nhìn thấy qua, thân cây phi thường
tráng kiện, mà tất cả nhánh cây đều như đinh ốc, nhìn bên ngoài thập
phần quái dị. Theo tinh thần lực chỉ dẫn, hắn lập tức tìm được một trong hai cỗ năng lượng.

Trong một nhánh cây hình dáng đinh ốc,
một trái cây màu xanh lớn chừng ngón cái bị vây quanh trong đó. Nếu như
không phải ở gần thì thật đúng là vô cùng khó phát hiện sự hiện hữu của
nó. Tề Nhạc kinh ngạc cảm giác năng lượng vững vàng tinh khiết phát ra
từ trái cây này. Lúc này hắn không khỏi đoán chừng tinh thần lực của
Tuyết Nữ còn cao hơn.

Phải biết rằng, vì chấn động năng lượng do thực vật phát ra phi thường gần với tự nhiên nên phi thường khó có
thể phát hiện. Mà Tuyết Nữ có thể cảm giác được ở bên ngoài hơn 10km
khiến Tề Nhạc không khỏi âm thầm khâm phục tinh thần lực cường đại của
nàng trong nội tâm. Đồng thời hắn cũng dần dần xác định lời Văn Đình nói lúc trước rất có thể Tuyết Nữ là thực vật tu luyện thành. Chính vì như
thế nên cảm giác của nàng đối với năng lượng thực vật lại nhạy cảm như
vậy.


- Cha, trái cây thật là đáng yêu. Mẹ nói thân thể người
không tốt, con có thể cảm giác được năng lượng trong trái cây này rất
tinh khiết, cha ăn đi, nhất định có lợi với thân thể đấy.

Tề
Nhạc không vội vã động thủ, hắn tự nhiên biết được năng lượng bao hàm
trong trái cây kia rất có lợi với mình nhưng chỗ này còn một cỗ năng
lượng khác. Hắn đã từng nghe Trát Cách Lỗ đại sư nói qua, bất luận thực
vật nào mà có thể dùng từ thiên tài địa bảo để hình dung thì bên cạnh nó tất nhiên có thứ gì đó thủ hộ.

Đang lúc Tề Nhạc phóng đại
tinh thần lực của mình, tìm kiếm phương vị cỗ năng lượng khác thì một
tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên, một đạo hào quang màu xanh sẫm
đâm về hướng Tề Nhạc như thiểm điện.

Sau lưng Tề Nhạc là
Tuyết Nữ nên hắn không thể tránh né. Tuy thực lực Tuyết Nữ không kém
nhưng mình đã nhập vai vào nhân vật cha thì Tề Nhạc sao có thể khiến suy nghĩ để con gái bị tổn thương xuất hiện trong nội tâm?

Hàn
mang lóe lên trong mắt, tay trái đặt ngang ngực, nhanh chóng vận chuyển
Kỳ lân vân lực trong cơ thể, một khỏa quang cầu trống rỗng màu xanh da
trời xuất hiện trong lòng bàn tay Tề Nhạc, trực tiếp ngăn cản hào quang
đang tập kích đến kia.

- Tề Nhạc, coi chừng.

Văn Đình kịp thời lên tiếng cảnh báo hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận