Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Ở chỗ này, tùy thời có thể gặp được hung thú và thần thú. Đừng tưởng rằng anh là Kỳ Lân là ngon, thực lực của anh bây giờ, chỉ cần gặp được một con hung thú hơi mạnh một chút, chỉ sợ lập tức mất mạng. Trong thời kỳ viễn cổ cự thú, cường giả sinh tồn, kẻ yếu tiêu vong, là quy
luật tự nhiên. Chuyện này không cần tôi dạy anh a.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Đến cũng đã đến rồi, anh nói những chuyện này làm gì. Nhưng mà, tôi
rất kỳ quái, chắc hẳn con Lục Lân Liệt Thụ Tích biết rõ đặc tính của
Luân Hồi quả a, vì sao nó không sợ truyền tống tới đây? Vì cái gì còn
sinh tồn chung quanh Luân Hồi quả, hình như nó bảo hộ Luân Hồi quả a.

Thâm Hải Minh Xà nói:

- Chuyện gì cũng không phải tuyệt đối, Luân Hồi quả tuy là trái cấm,
nhưng chỉ cần không ăn tươi hoặc phá hư nó, như vậy. Chung quanh nó có
thể sinh ra một loại năng lượng tinh khiết. Cho nên tất cả hung thú và
thần thú đều tu luyện chung quanh các thần thụ. Nếu như tôi gặp được
Luân Hồi quả, chỉ sợ đã sớm tiến vào cảnh giới vạn năm rồi.

- Các người nhìn thấy con Lục Lân Liệt Thụ Tích kia, kỳ thật tu vi chính
thức của nó là chín ngàn năm, nhưng mà, Lục Lân Liệt Thụ Tích chỉ là
chủng tộc hung thú bình thường nhất, công kích tuy không kém. Nhưng cũng chỉ có một điểm này. Mà các người gặp được, loại hung thú bình thường
nhất đó lại biết được một trong ba đại cấm pháp là Ngân Long Tráo.
Chuyện này đương nhiên là công hiệu của Luân Hồi quả. Cho nên, các người không trông coi bảo bối này sao?

Văn Đình nói:

- Hiện tại tôi muốn biết hơn, chúng ta làm thế nào mới quay về thế giới ban đầu đây?

Tề Nhạc gật gật đầu, vội vàng nói:

- Đây cũng là chuyện tôi muốn biết.


Thâm Hải Minh Xà phủ phục trên mặt đất, tràn ngập bi ai nói:

- Từ góc độ của tôi mà nói, đây là chuyện không thể nào. Cho dù các
người tìm được một khỏa Luân Hồi quả nữa cũng vô dụng. Nhiều lắm chỉ đi
tới một thời đại khác trong thời kỳ viễn cổ cự thú mà thôi.

Tề Nhạc nhíu mày, hắn cũng không muốn ở lâu trong thời kỳ tràn ngập hung thú, phải biết rằng, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cần hắn. Có thời
đại thuộc về mình. Còn có nữ nhân yêu mến và bạn hắn. Huống chi, có thể
hưởng thụ sinh hoạt hiện đại. Ai nguyện ý trở lại thế giới nguyên thủy
chứ? Hắn cũng không nhận ra việc mình có thể cải biến thế giới a.

- Minh Xà tiền bối, vừa rồi ngài nói, không có chuyện gì là tuyệt đối, hiện tại sao khẳng định như vậy?

Quang ảnh lóe lên, năng lượng hình thái Giải Trĩ trống rỗng xuất hiện, hạ xuống bên cạnh Thâm Hải Minh Xà.

Trong mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:

- Giải Trĩ đại ca, nói vậy anh có biện pháp ao?

Giải Trĩ xấu hổ ho khan một tiếng, nói:

- Theo trên lý luận mà nói, có phương pháp quay về, chỉ có điều tương đối khó khăn mà thôi.

Tề Nhạc vội vàng truy vấn:

- Đó là phương pháp gì? Có còn hơn không.

Giải Trĩ nói:

- Tuy tôi không giống Minh Xà tiền bối, ngay cả thần quả trong truyền
thuyết có hình dạng gì cũng không rõ, nhưng mà, tôi cũng có hiểu biết về thời kỳ chúng thần. Vào thời kỳ chúng thần, có mười thần khí mạnh mẽ
nhất. Mà trong thập đại thần khí này, có một kiện có thể xuyên việt
thời không.

- Thập đại thần khí? Giải Trĩ đại ca, sao tôi càng nghe càng mơ hồ?

Tề Nhạc gãi gãi đầu, nhìn qua quang ảnh Giải Trĩ.

Giải Trĩ nói:

- Đã thần quả tồn tại, như vậy, thập đại thần khí cũng có khả năng tồn tại. Đã như vầy, chúng ta có khả năng trở về.

Thâm Hải Minh Xà khinh thường nói:

- Anh đang nói chuyện hoang đường sao. Thập đại thần khí dễ tìm như
vậy? Anh còn không biết, vào thời kỳ viễn cổ cự thú, không biết bao
nhiêu thần thú cùng hung thú đang tìm kiếm những thần khí này. Tôi đoán
chừng, thần khí đã sớm bị Thiên Đế thu hồi, mang đi. Còn đi nơi nào tìm?

Giải Trĩ biện nói:

- Vậy cũng không nhất định, anh là hung thú, tôi là thần thú. Kinh
nghiệm truyền thừa của chúng ta không giống nhau. Lúc trước Thiên Đế tuy mang chúng thần rời khỏi thế giới này, nhưng vẫn lưu thập đại thần khí
lại. Đều nằm ở nơi bí ẩn, có kết giới đặc thù hoặc thần thú trấn giữ.
Giống như Định Hải Thần Châm. Một khi thế giới chúng ta xuất hiện nguy

hiểm gì, rất có thể Thiên Đế trong tối tăm sẽ chỉ dẫn một anh hùng tìm
được những thần khí này.

Thâm Hải Minh Xà khinh thường nói:

- Anh đang biên truyện đấy à? Nếu là như vậy, sao tôi không biết?

Giải Trĩ cười hắc hắc, nói:

- Không phải tôi vừa mới nói, bởi vì anh là hung thú ah! Hung thú đại
bộ phận đều phi thường tham lam. Nếu như Thiên Đế truyền tin tức này cho các người biết, như vậy, thời kỳ viễn cổ cự thú có thể yên tĩnh sao?
Bởi vậy, chuyện này chỉ có vương tộc trong thần thú mới biết mà thôi,
chính là Kỳ Lân nhất tộc. Tổ tiên Giải Trĩ chúng tôi là người hầu trung
thành nhất của Kỳ Lân Vương, ít nhiều gì cũng hiểu một chút. Nhưng tình
huống cụ thể, cũng chỉ có tộc trưởng Kỳ Lân nhất tộc mới biết được vị
trí chuẩn xác thôi.

Nghe đến đó, Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Giải Trĩ đại ca, ý của anh là, chúng ta muốn trở lại thế giới của
mình, nhất định phải tìm được tộc trưởng Kỳ Lân nhất tộc đương nhiệm,
hơn nữa còn phải được tín nhiệm của hắn, từ chỗ của hắn biết được vị trí cụ thể mà thôi, từ đó tìm ra kiện có thể xuyên việt hư không, chỉ vậy
mới được sao?

Giải Trĩ gật gật đầu, nói:

- Đúng
vậy, tôi có ý này. Thập đại thần khí, không cái nào không phải thứ quý
giá nhất thiên địa. Chỉ cần đạt được một kiện, cơ hồ có thể có được lực
lượng của thần minh thời kỳ chúng thần.

Tề Nhạc nói:

- Thập đại thần khí rốt cuộc là cái gì?

Giải Trĩ mỉm cười, nói:

- Anh phải xem người hỏi là ai. Đổi người khác, chỉ sợ còn không hoàn toàn biết rõ đâu.


Vừa nói, hắn có chút đắc ý nhìn qua Thâm Hải Minh Xà.

Minh Xà bất mãn nói:

- Có cái rắm thí gì chứ, còn không phải thời kỳ thần minh chấm dứt,
Thiên Đế có chút thiên vị cho đám thần thú các ngươi sao? Nếu như không
phải số lượng hung thú nhiều hơn thần thú, chỉ sợ đã sớm đã bị đám thần
thú các ngươi hủy diệt rồi.

Giải Trĩ cũng không quan tâm tới
Thâm Hải Minh Xà, nhìn qua ánh mắt bức thiết của Tề Nhạc cùng Văn Đình,
trong mắt toát ra vẻ sùng kính, chậm rãi nói ra:

- Thượng cổ
thập đại thần khí bao gồm: chung, kiếm, búa, hũ, tháp, cầm, đỉnh, ấn,
kính, thạch, chính là mười kiện. Trong đó, chung chính là Đông Hoàng
Chung, được xưng thiên giới chi môn, cụ thể lực lượng không rõ. Nghe đồn nó chính là cửa thiên giới, nhưng từ văn tự ghi trong hang đá ở Thiên
Sơn về thời kỳ chúng thần thế này: Đông Hoàng Chung chính là thần khí có lực lượng đứng đầu trong thập đại thần binh, đủ để hủy thiên diệt địa,
thôn phệ Chư Thiên.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nói:

- Hủy thiên diệt địa, thôn phệ Chư Thiên. Ta kháo, thật là đáng sợ a.
Nếu ai có đồ vật này, không phải tương đương với thống trị thiên địa
sao?

Giải Trĩ bất đắc dĩ nói:

- Uy lực cụ thể mạnh như thế nào tôi không rõ ràng, tôi chỉ nói rõ những chuyện mà mình biết thôi. Những chuyện này chỉ là truyền thuyết mà thôi. Theo tôi đoán
chừng, tuy thập đại thần khí nhất định có được năng lượng phi thường
khổng lồ. Nhưng khẳng định không có uy lực khủng bố như vậy đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận