Chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, trước khi tới trường, Hải Như Nguyệt đã nạp điện vào máy của hắn, hiện tại Tề Nhạc mới tính toán chính thức có được điện thoại, nhìn dãy số trên điện thoại, Tề Nhạc thầm nghĩ, thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến ah!
- Phách Vương Long, vừa mới tách ra đã điện thoại cho tôi, chẳng lẽ cô đã yêu mến tôi rồi?
Điện thoại vừa thông, Tề Nhạc đã trêu tức Hải Như Nguyệt.
Tề Nhạc phán đoán rất chính xác, hiện tại Hải Như Nguyệt đúng là nổi trận lôi đình, âm thanh của nàng trong điện thoại vang lên, trong phạm vi mười mét đều nghe được rõ ràng.
- Tề Nhạc, anh là hỗn đản, ai bảo anh tuyển hệ triết học? Chẳng lẽ anh không biết triết học là ngành không có tiền đồ nhất sao? Anh cho rằng đại học Thanh Bắc là nhà trẻ sao? Tôi phí bao nhiêu tâm huyết mới có thể đưa anh vào, anh vào tốt rồi, nhưng dám chọn ngành triết học.
Tề Nhạc tức giận nói:
- Này này, cô nói nhỏ một chút đi, tôi cũng không phải kẻ điếc, tôi nghe thấy. Hệ triết học thì thế nào? Chẳng phải cô bảo tôi tới đại học Thanh Bắc học tập một ít đạo lý làm người sao? Triết học có gì không tốt? Có cái gì không được? Cô cũng biết, tôi là người chưa tốt nghiệp cấp hai, không học vấn không nghề nghiệp, cô bảo tôi chọn ngành gì bây giờ? Chẳng lẽ cô bảo tôi đi nghe thiên thư sao? Đi, chọn đã chọn rồi, cứ như vậy đi. Ah, đúng rồi, Hải tổng, tôi còn có vấn đề, cô đã thành chị tôi bao giờ thế? Tôi thật sự có được người chị Phách Vương Long như cô, chỉ sợ tôi không sống được lâu đâu, oa ha ha.
Nói xong cuối cùng một câu tràn ngập châm chọc lời nói, Tề Nhạc lập tức tắt điện thoại, trong nội tâm tràn ngập khoái ý. Rốt cục ly khai Hải Như Nguyệt bên người, hiện tại nàng cũng không thể tìm đến mình phiền toái a. Hắn luôn luôn là thích ứng trong mọi tình cảnh người, về sau Hải Như Nguyệt sẽ như thế nào, đó cũng là về sau sự tình.
Mang theo khoái ý trên mặt, dựa theo chỉ điểm của hiệu trưởng, hắn đi lĩnh sách của mình, sau đó nghe ngóng một chút, đi thẳng tới ký túc xá của mình.
Đại học Thanh Bắc không hổ là đại học danh tiếng, trong sân trường có các loại phương tiện rất hoàn mỹ, Tề Nhạc vô cùng hài lòng với hoàn cảnh nơi đây, nhưng mà, những thứ hắn kỳ vọng lại không được thỏa mãn. Trừ vừa mới tiến vào trường đã gặp được mỹ nữ cấp xúc động ra, hắn một đường đi tới, đều gặp nữ nhân cấp hoảng sợ, khiến cho cặp mắt háo sắc kia biến thành nghiêm nghị thành thật, thành thật hỏi thăm đường đi tới ký túc xá.
Ký túc xá của đại học Thanh Bắc không thể nói là xa hoa, nhưng có cảm giác nhẹ nhàng thoải mái, cho dù là mặt đất hay vách tường, trần nhà cũng không có hạt bụi, cửa sổ thì sáng sủa, xem xét đã biết được người ta quét dọn cẩn thận. Ký túc xá có tới mười tám tầng, ký túc xá của Tề Nhạc ở tầng sáu, hiện tại tuy là thời gian lên lớp, nhưng vẫn có không ít học sinh đang đi qua lại trong ký túc xá.
Nhân lúc ký túc xá đi lên tầng sáu, Tề Nhạc đi tới trước cửa ký túc xá, xác nhận phòng 603, lúc này cầm lấy chìa khóa hiệu trưởng đưa cho mở cửa phòng.
Vừa vào cửa, Tề Nhạc đã nghe được âm thanh không tầm thường.
- Ân... , ân... , ngươi nhẹ... Chút, ah... , nhanh một chút, nhanh một chút...
Đối với người từng xem qua cả ngàn bộ phim heo, là lưu manh có được kinh nghiệm tưởng tượng phong phú, loại âm thanh này quá mức quen thuộc.
Trời ạ! Chẳng lẽ mình đang ở hiện trường đóng phim heo JAV sao? Tề Nhạc cẩn thận đặt hành lý xuống đất, lặng lẽ nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Ký túc xá đúng như lời hiệu trưởng nói, là bốn người một phòng, có hai phòng vệ sinh và một phòng bếp, mà âm thanh này từ trong phòng ngủ truyền ra, Tề Nhạc cẩn thận đi tới trước cửa phòng ngủ, nhìn qua khe hở khép hờ. Lập tức nhìn thấy một tràng diện khiến người ta phun máu.
Cũng không phải bí sự nam nữ như trong tưởng tượng của hắn, Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy, hai nữ tử toàn thân trần trụi đang dỗ dành cho nhau, tướng mạo các nàng cực đẹp, đều có mái tóc dài tuyệt trần, một người tóc đen, một người khác nhuộm tóc thành màu đỏ.
Phim heo trần truồng Tề Nhạc xem nhiều, nhưng có thể nhìn thấy hai nữ tử toàn thân trần truồng khoảng cách gần thì mới lần đầu, cái mũi của hắn ấm áp, suýt nữa máu tươi phun ra ngoài.
Đùi ngọc thon dài trắng nõn, lưng không tỳ vết, bờ mông căng tròn khả nhân, đều hấp dẫn thú tính trong nội tâm Tề Nhạc sôi trào. Nghe được âm thanh nữ nhân rên rỉ, vuốt ve lẫn nhau căn bản không chú ý tới ánh mắt sáng quắc của sắc lang bên ngoài.
Không được, không được, ta phải chết. Tề Nhạc cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, hắn hy vọng mình lập tức vọt lên làm diễn viên chính, chơi trò nhất long hí song phượng! Nhưng hắn vẫn phát hiện, hai chân của mình như mọc rễ dưới đất, trong nội tâm tuy khát vọng, nhưng nói cái gì cũng không cách nào bước lên được vài bước.
Máu đang chạy rần rần trong người, làm cho Tề Nhạc cảm giác được có một lực lượng vô hình đang chảy trong huyết mạch, sau khi ngủ say trăm ngày, tỉnh lại lần nữa, hắn dần dần phát hiện, thời điểm mỗi khi mình xúc động, đồ án Kỳ Lân trên người sẽ tự động xuất hiện, mà hiện ra vào lúc này, nó sẽ hiện thân không cachcs nghi ngờ.
Trong phòng bởi vì hai nữ nhân đang biến đôi tư thế, da thịt trắng nõn trên người biến thành màu hồng, tốc độ vuốt ve nhanh hơn, Tề Nhạc không biết thời gian qua bao lâu, rốt cục, hai âm thanh hưng phấn đồng thời vang lên, trong âm thanh run rẩy, động tác của các nàng dừng lại.
Tiếng thở dốc kịch liệt không ngừng vang lên, hai nữ nhân dường như mệt mỏi, ôm nhau nằm ở trên giường, vẻ mặt và bộ dáng vô cùng hạnh phúc.
Tề Nhạc nuốt một ngụm nước miếng, hắn biết rõ, mình không thể nhìn nữa, vội vàng rón ra rón rén đi ra cửa ký túc xá, có lẽ bởi vì có tật giật mình, cũng có lẽ là đứng quá lâu, cho nên bước đi cứng ngắt, Tề Nhạc mới vừa đi ra ba bước, đột nhiên hai chân vấp vào nhau, bước chân lảo đảo, lập tức đụng vào cái bàn, phát ra âm thanh chói tai.
- Là ai?
Âm thanh hoảng sợ từ trong phòng truyền tới, âm thanh mặc quần áo sột soạt không ngừng vang lên, phản ứng của Tề Nhạc không thể nói là không nhanh, vội vàng đi ra trước cửa ký túc xá, gõ cửa vài cái, giả bộ như không có việc gì.
- Có người không?
Ai nói nữ nhân mặc quần áo chậm, Tề Nhạc vừa gõ vài cái, thì nữ tử tóc đỏ đã đi ra ngoài mở cửa rồi, mái tóc dài vuốt thành hình đuôi ngựa hơi hỗn loãn, hạ thân mặc một cái quần cụt, trên người mặc cái áo thun rộng thùng thình, hiển nhiên bởi vì thời gian vội vàng, cho nên trong quần áo không có đồ lót, thậm chí Tề Nhạc có thể nhìn thấy hai nụ hoa đang căng cứng của nàng. Trên mặt đẹp của nàng có má lúng đồng tiền, tuy nàng kiệt lực bảo trì thanh tỉnh, nhưng kinh hoảng trong mắt ngươi sáng suốt có thể nhận ra.
- Anh, anh sao tiến vào đây, mà anh là ai?
Nữ nhân này lộ ra thần sắc khẩn trương, trở tay cầm lấy một bình thủy tinh trên bàn.
Tề Nhạc đã giật mình, hắn cũng có chút chột dạ, chặn lại nói:
- Xin chào, tôi là học sinh mới, tôi hẳn là ở chỗ này.
Vừa nói, hắn lắc lắc chìa khóa trong tay.