Long Giang nhìn Y Nhược nháy mắt, nói:
- Vậy được
rồi, chúng ta về trước đi. Có thể được Hoàng Đế chỉ điểm là vinh hạnh
của anh, chúng tôi sẽ mang vợ của anh cùng đi, cũng ở lại trong tộc chờ
tin tức từ anh.
Hoàng Đế bệ hạ, chúng ta cáo từ.
Hoàng Đế chỉ gật gật đầu, không nói thêm cái gì. Nhưng mà, ánh mắt của
hắn vẫn có thiện ý. Từ nội tâm của Hoàng Đế mà nói, hắn không có hảo cảm gì với cự thú, đây cũng là nguyên nhân hắn nói nhiều với Tề Nhạc. Hắn
quyết định lưu Tề Nhạc lại là có nguyên nhân.
Tuy Tề Nhạc có
huyết mạch Kỳ Lân, nhưng dù sao hắn cũng là nhân loại. Có thể nhìn thấy
hậu đại của mình xuất hiện cường giả. Tự nhiên Hoàng Đế rất nguyện ý.
Nếu như không phải Y Nhược cùng Long Giang một mực thủ hộ Thổ Tộc,
chuyện bọn họ tới mộ Hiên Viên nhiều lần như vậy, đã sớm đã bị Hoàng Đế
hủy diệt.
Tề Nhạc nhìn qua Văn Đình ở xa xa la lớn:
- Đình Đình, các người mau theo hai vị tiền bối trở về Thổ Tộc chờ anh. Sau khi chuyện ở nơi này kết thúc, anh sẽ đi tìm em.
Dưới tác dụng của năng lượng, âm thanh của hắn truyền di rất xa, khiến cho Văn Đình cùng Tuyết Nữ nghe rất rõ ràng.
Thời điểm Y Nhược, Long Giang cùng Tề Nhạc đi tới tới thì có kiếm hồn
ngăn cản, nhưng lúc rời đi kiếm hồn chẳng có phản ứng gì, với tu vi của
hai người, rất mau chóng quay về cánh cửa màu vàng.
Văn Đình
vốn không muốn rời đi, muốn ở lại chỗ này làm bạn với Tề Nhạc. Nhưng Y
Nhược nói cho nàng biết, nàng ở lại đây sẽ ảnh hưởng tới tâm tình của Tề Nhạc, mà Hoàng Đế chắc chắn không gây tổn thương cho Tề Nhạc. Lúc này
mới theo hai người rời đi. Dù sao mộ Hiên Viên vẫn tồn tại, bọn họ muốn
tới đây thăm Tề Nhạc cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Trong hào quang màu vàng lóng lánh này, Văn Đình, Tuyết Nữ không bỏ rời
đi. Trong mộ Hiên Viên này, hiện tại chỉ còn Tề Nhạc và Hoàng Đế mà
thôi.
Hoàng Đế cười nhạt một tiếng, nói:
- Anh có
thể tiếp tục được rồi. Tuy trí tuệ rất trọng yếu, nhưng mà, nếu như thực lực kém quá xa thì anh dựa vào cái gì thông qua khảo nghiệm. Có chuyện
ta cần nói cho anh biết. Kỳ thật, nếu như từ năng lượng bản thân mà
nhìn, kỳ thật ta còn không bằng anh. Nhưng mà bàn về kinh nghiệm thực
chiến, anh lại kém ta quá xa. Muốn chiến thắng ta, trước hết sử dụng tốt năng lượng bản thân anh đi, chỉ khi năng lực thực chiến đạt tới mức
nhất định, anh mới có thể thông qua khảo nghiệm này.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Nhưng còn có năm thành năng lực Hiên Viên kiếm, không phải sao?
Hoàng Đế nói:
- Không nên trông cậy vào việc ta sẽ dàn xếp với anh, nếu như anh ngay
cả cửa ải của ta cũng không thông qua, càng không khả năng thông qua
khảo nghiệm của Hiên Viên kiếm. Ta sẽ không phóng nước.
Đột nhiên Tề Nhạc nói:
- Phóng nước, ah, đúng rồi, nếu tôi muốn đi tiểu, nên làm cái gì bây giờ?
Hoàng Đế sững sờ, trong nội tâm có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười, thời điểm hắn đang định nói chuyện, đột nhiên Tề Nhạc có hành
động. Đồng dạng cự kiếm do Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành hiện ra trong tay
của hắn, chân đạp Kỳ Lân du, thân thể không ngừng lóe lên trên không
trung.
- Lâm, binh, đấu, nhân, giai, trận.
"Cửu Tự Chân Ngôn" nhanh chóng xuất hiện trong miệng Tề Nhạc, mỗi khi nói một
chữ, thân thể của hắn lại biến ảo phương vị, đồng thời, Kỳ Lân Huyễn
trong tay bổ một kiếm. Sáu chữ chấm dứt, sáu kiếm chém ra, mỗi một góc
độ của kiếm vô cùng xảo trá, những vị trí trảm nhất thời không thể né
tránh.
Đồng thời, Tề Nhạc chém ra sáu kiếm này thuộc tính đều không giống nhau, phát huy năng lượng tứ tường vân của mình tới cực
hạn, đồng thời, trong đó còn bao hàm hai kiếm ẩn chứa năng lực bổn
nguyên Kỳ Lân. Có Hoàng Đế chỉ điểm, lúc chém ra sáu kiếm, hào quang và
khí thế nhỏ yếu hơn trước rất nhiều. Nhưng mà, trong sáu kiếm có năng
lượng ngưng kết ngắn ngủi, mỗi một bóng kiếm đều mang theo năng lượng
bành trướng.
Sau khi đồng thời chém ra sáu kiếm, công kích
của Tề Nhạc còn chưa xong, Kỳ Lân kính trên tay trái biến mất, một
trường cung dài hai mét xuất hiện, tay phải kéo dây cung, cung như trăng rằm, một mũi tên mang theo tử, lam, hồng, thanh bốn sắc quang mang biến ảo thành mũi tên.
Kỳ Lân Huyễn không phải có thể tùy ý biến
ảo thành vũ khí sao? Đương nhiên cung tiễn là có thể. Vân lực của Tề
Nhạc không ngừng thông qua Kỳ Lân Tí áp súc vào trong cây cung, hào
quang trên mũi tên bắt đầu vặn vẹo, mà khí cơ hoàn toàn tập trung vào
người Hoàng Đế.
Sáu đạo kiếm quang đồng thời tới người, rốt
cuộc thân thể Hoàng Đế cũng động, Tề Nhạc chỉ thấy thân thể mặc áo giáp
màu vàng di động vài bước chân, mà Hiên Viên kiếm trong tay vô cùng linh xảo liên tục sử dụng các động tác đơn giản là: chọc, trảm, câu, bổ, mà
sáu bóng kiếm của Tề Nhạc trước mũi kiếm của Hoàng Đế, bộc phát năng
lượng khổng lồ.
Đinh, đinh, đinh, đinh, đinh, đinh, sáu âm
thanh nhẹ vang lên, công kích được "Cửu Tự Chân Ngôn" tăng phúc lập tức
tan thành bong bóng. Hiên Viên kiếm chẳng những hóa giải toàn bộ công
kích, đồng thời còn chém nát tất cả năng lượng bộc phát từ sáu kiếm mang theo.
Lúc này sắc mặt Hoàng Đế có chút ngưng trọng, hắn rõ
ràng cảm giác được áp lực từ chỗ Tề Nhạc mang lại cho mình, mà áp lực
này lại tới từ chính mũi tên đang nằm trên dây cung. Tuy hắn nhẹ nhõm
đánh tan sáu kiếm của Tề Nhạc, nhưng mà, hắn lập tức tập trung lên thân
thể đang di động của Tề Nhạc. Thời điểm thân hình của hắn lóe lên, thời
điểm hóa giải công kích ở phía trước, Tề Nhạc đã buông tay ra.
Mũi tên bắn theo quỹ đạo không cách nào bắt được vị trí, dây cung run
lên vù vù vù, mũi tên đã tới gần người, mà Hoàng Đế lúc này cũng làm
xong động tác cuối cùng, vừa mới hóa giải toàn bộ sáu kiếm của Tề Nhạc.
Tề Nhạc nắm chắc thời gian ở điểm này, đúng vào thời khắc Hoàng Đế yếu
nhất.
Tiếng dây cung bên này run lên, ánh mắt Hoàng Đế bên
kia đã co rút lại, thời điểm Tề Nhạc cho rằng công kích của mình đánh
trúng Hoàng Đế, Hiên Viên kiếm dùng xu thế không tưởng tượng được chặn
ngang trước người Hoàng Đế. Vừa vặn ngăn cản mũi tên bốn thuộc tính của
mình.
Hào quang từ một điểm mà bắn ra, năng lượng khổng lồ
lập tức bộc phát cùng một điểm, đầu tiên là vầng sáng nhàn nhạt tỏa ra
bốn phía, ngay sau đó, quang mang tán đi chung quanh, năng lượng này vô
cùng khổng lồ, cũng không có phát ra bất cứ âm thanh nào, thân thể Tề
Nhạc bị khí cơ dẫn dắt bay lên không trung, trong nguy cơ hắn phản ứng
thật nhanh, Kỳ Lân kính lập tức hoành ở trước người, đồng thời đem thân
thể của mình ẩn sau Kỳ Lân kính, mượn nhờ lực phản chấn này bắn lên
không trung.
Hắn không dám ngăn cản trực tiếp, tuy dọc theo
dư âm ảnh hưởng của vụ nổ thì sức ép nhỏ nhất, nhưng phía sau là Kiếm
Hồn Trận a! Tề Nhạc còn chưa muốn biến thành thành đích ngắm của toàn bộ kiếm hồn. Cả mộ Hiên Viên như rung động lên, năng lượng khổng lồ làm
rung rẩy lắc lư. Tất cả kiếm hồn tạm thời đình chỉ tuần tra lui tới,
phong, hỏa, lôi, thủy bốn loại năng lượng nguyên tố bộc phát từ từ bình
tĩnh lại.