Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Thân thể cao lớn phiêu phù ở giữa không
trung, trên mặt bị hắc sắc quang mang bao phủ không cách nào chứng kiến
tướng mạo, nhưng hình dạng của hắn rõ ràng chính là hình thái nhân loại. mà ở sau lưng của hắn còn có ba người, tướng mạo đều rất anh tuấn, chỉ
có điều lớn tuổi một ít, lúc này cung kính đứng ở sau lưng của hắn.

Những quái thú cực lớn phía dưới đang điên cuồng hủy diệt Tộc Nguyệt
lãnh địa chung quanh Nguyệt Lượng Hồ. Toàn bộ gia viên của Tộc Nguyệt bị năng lượng khổng lồ của chúng dần dần biến thành tro tàn, lửa cháy mạnh bay lên trời, chung quanh hết thảy đều rất nhanh biến mất.

Những chiến sĩ Tộc Nguyệt căn bản không thể chống lại, bị năng lượng
khổng lồ đó đánh trúng không bị đánh tan xác thì cũng trở thành thịt
băm, toàn bộ Tộc Nguyệt sau khi bị quái thú xuất hiện thì đã bị gần như
xóa sổ chỉ trong mấy phút.

Ngắn ngủi ngốc trệ trong chốc lát, nước mắt trong khoảnh khắc bao trùm trên gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Dạ:

- Thả ta xuống dưới, tiểu bạch thả ta xuống dưới, ta muốn đồng sanh
cộng tử cùng tộc nhân của mình. Mau thả ta xuống dưới ah! Tại đây là nhà của chúng ta, nó đã bị chúng hủy diệt, ta làm thế nào đối mặt với lời
dặn dò của mẫu thân.

Mắt nhìn các tộc nhân bị hung thú tàn
sát, lòng của nàng đau như đao cắt. Một màn trước mắt nàng chưa bao giờ
thấy qua, từ nhỏ nàng đã là Tộc Nguyệt công chúa sống an nhàn sung
sướng, lúc này hoảng sợ gần như sụp đổ.


Ngưu Ma Vương phiêu phù ở giữa không trung, thỏa mãn nhìn kiệt tác từ tay thủ hạ của mình.

Hắn lên tiếng:

- Giết cho ta, một tên cũng không để lại. Hừ, nhân loại lại muốn liên
hợp cùng một chỗ sao? Vậy thì tốt, ta liền cho các ngươi mất đi nhà
của mình, ta xem các ngươi còn thế nào để đối kháng Tộc Cửu Lê. Thần thú gần đây không phải có những động tác rất lớn sao? Ta để cho bọn họ nhìn xem, cái gì gọi là chính thức hủy diệt.

Hỗn Độn Vương nịnh nọt nói:

- Đương nhiên, những thần thú làm sao có thể so sánh với ngài anh minh
như thế, trí tuệ của ngài tựa như hải dương mênh mông, vô biên vô hạn.

Từ lần trước cùng Tề Nhạc lúc chiến đấu, thấy được thực lực chân chính
của Vương của Hung Thú, hiện tại ba đầu siêu cấp cường giả hung thú đối
với Ngưu Ma Vương còn sùng bái nhiều hơn, ngay cả nghĩ cũng không dám
nghĩ tới việc từ trong tay Ngưu Ma Vương lấy được bảo tọa Vương của
Hung Thú.

Dù sao Vương của Hung Thú thật sự là quá mạnh mẽ.
Mà ở bên trong ngắn ngủn gần hai tháng này, Vương của Hung Thú đã hoàn toàn khôi phục vết thương nhẹ ngày đó, đồng thời, hắn cũng từ tình
huống giao thủ ngày đó cảm ứng Hiên Viên Kiếm trong tay Y Nhược là giả.

Nguyên bản Ngưu Ma Vương là chuẩn bị dẫn đầu đám hung thú đi tổng bộ
Tộc Thổ hủy diệt trước, sau đó mới lại đi tìm thần thú phiền toái đấy,
nhưng đúng vào lúc này, Tộc Cửu Lê hướng Tộc Bạch công kích đột nhiên
toàn quân bị diệt. Mấy đầu hung thú may mắn trốn thoát nói chuyện tình
Hiên Viên Kiếm xuất hiện chính thức nói cho hắn. Phát hiện này không
khỏi làm trong lòng Ngưu Ma Vương sinh ra cảnh giác, tạm thời bỏ đi ý
niệm hủy diệt tổng bộ Tộc Thổ. Dù sao chỗ đó không chỉ có một Kỳ Lân,
đồng thời còn có Tề Nhạc là Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân có được Hiên Viên
Kiếm chính thức.

Tuy rằng Ngưu Ma Vương cũng không lo lắng
thần thú từ nay về sau quật khởi, nhưng đối với Hiên Viên Kiếm thần khí
bài danh thứ hai trong thập đại thần khí, trong lòng của hắn vẫn có vài
phần kiêng kị. Bởi vậy, hắn cải biến sách lược, cùng Tộc Cửu Lê liên hệ
xong lập tức quyết định trước trợ giúp Tộc Cửu Lê tiêu diệt nhân loại,
từng bước xâm chiếm cái thế giới này, đồng thời, Hiên Viên Kiếm xuất
hiện cũng mang đến cho hắn sự cảnh giác thật lớn.


Hắn cũng đã bắt đầu tìm kiếm thần khí, Ngưu Ma Vương tự tin, chỉ cần mình cũng có
thể có được một kiện thần khí thì chính mình tất nhiên có thể thành chúa tể tuyệt đối của cái thế giới này. Thập đại thần khí cũng không phải
tất cả đều bài xích hung thú, trong đó ví dụ như Hiên Viên Kiếm là Vương Giả Chi Kiếm, hung thú không cách nào nắm giữ, mà Luyện Yêu hũ là nhằm
vào hung thú.

Bọn hắn cũng không thể nào đụng chạm. Ngoại trừ hai kiện này ra, trong thập đại thần khí chỉ có Nữ Oa thạch nhất định
phải do nhân loại đại biểu chính nghĩa mới có thể sử dụng thì những thần khí còn lại đều tùy vào cơ duyên và thực lực, bất luận kẻ nào cũng có
thể lấy được.

Vì thế, Ngưu Ma Vương một bên điều động chút ít hung thú cấp thấp thú ủng hộ Tộc Cửu Lê đối với nhân loại dần dần triển khai tiến công toàn diện, một bên lại điều động thủ hạ của mình đi
tìm kiếm tung tích hạ lạc của thần khí khắp nơi. Gần đây vừa vặn đã nhận được một ít tin tức, vì thế hắn liền mang theo hung thú tam vương, cùng với một ít thủ hạ hung thú cấp thấp tiến về phía tây.

Đi
ngang qua lãnh địa Tộc Nguyệt, dùng tính cách của hắn vốn là khinh
thường xuất thủ công kích, nhưng nghĩ đến muốn phối hợp Tộc Cửu Lê tạo
nên đả kích mãnh liệt cho nhân loại và kiềm chế thần thú thì phải buông
tư thái, sau đó hắn mệnh lệnh cho thủ hạ mình tự do phát huy. Vì thế
tổng bộ Tộc Nguyệt đã bị ít nhất là hung thú sáu ngàn năm cường hoành
công kích, trong khoảnh khắc đã bị hoàn toàn hủy diệt.

Tổng
bộ Tộc Nguyệt nguyên bản bao gồm hơn mười vạn người Tộc Nguyệt, mà lúc
này bởi vì nam nữ chiến sĩ Tộc Nguyệt cũng đã ra ngoài. Chỉ còn lại ba
bốn vạn lão nhân và hài tử, ngay cả một chiến sĩ cường đại có Cự Thú
đồng bọn đều không có, nên đám người này làm sao có thể chống lại đám
hung thú cường hãn kia được.


Máu tươi nhuộm hồng cả bùn đất
của rừng rậm, mà hỏa diễm đã cắn nuốt hết thảy những gì tại đây. Chúa tể thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú dù sao vẫn là đám cự thú, mấy vạn đầu hung thú
công kích, rừng rậm bị cháy thành từng mảng lớn, chỉ trong mấy phút ngắn ngủn đã bị mấy chục đầu hung thú hoàn toàn cắn nuốt. Có thể trốn khỏi
hiện trường lúc này chỉ có một người Nguyệt Dạ mà thôi, nàng cũng nhờ
bạch hổ phản ứng nhạy cảm mới có thể tránh được kiếp nạn lúc này đây.

Con mắt của Nguyệt Dạ đã trở nên mơ hồ, hết thảy trước mắt tựa hồ trở thành hư ảo.

Tiếng kêu thảm thiết ngập trời như là sóng biển không ngừng đập vào trong tai của mình.

Tuy rằng nàng đã trốn thoát nhưng mà tinh thần vẫn nhận lấy đả kích
trầm trọng. Nhìn lửa cháy mạnh ngập trời dần dần rời xa, nàng hiện tại
đã muốn khóc mà không khóc nổi.

Cảm giác của Bạch hổ xác thực rất nhạy cảm. Vừa vừa phát hiện khí tức cường đại của hung thú, lập tức làm ra lựa chọn nhanh nhất. Khi đó người Tộc Nguyệt đã không có khả
năng thoát đi rồi, nó chỉ có thể mang theo đồng bọn của mình dùng tốc
độ nhanh nhất ly khai chỗ đó.

Lúc này, nó dốc sức liều mạng
mà chạy trước, trong lòng nó thì đang suy nghĩ tới khí tức Kỳ Lân trên
người Tề Nhạc tản mát ra cách đó không xa. Trong lòng thần thú thì Kỳ
Lân đều là chí cao vô thượng, là thống soái của thần thú, là vương giả
của tất cả thần thú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận