Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Cái khác, chính là Bàn Cổ Phủ đại biểu cho Sáng Thế. Chỉ có hai kiện thần khí này mới thích hợp với hắn nhất. Nhưng hắn đồng thời cũng biết, Hiên Viên kiếm chỉ có thể do nhân loại sử dụng, nó sẽ không tán thành hung thú, mà Bàn Cổ Phủ lại căn bản không nơi hạ lac, lúc này nghe Tề Nhạc nói như vậy, khí diễm của hắn lập tức hạ thấp rất nhiều, cảm thấy hứng thú nói:

- Ngươi nguyện ý giao Hiên Viên kiếm cho ta? Tốt, chỉ cần ngươi chịu đưa nó cho ta, khiến ta có thể sử dụng, trở thành chủ nhân mới của nó, ta có thể thả mấy người các ngươi rời khỏi chỗ này. Ít nhất trong một thời gian ngắn, không đuổi theo giết các ngươi.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, giá trị của Hiên Viên kiếm chẳng lẽ chỉ là tính mạng của bốn người chúng ta sao? Giao dịch tôi làm với ông cũng không đơn giản như vậy.

Ngưu Ma Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu tử, ngươi không nên được một tấc lại muốn tiến một thước. Hiên Viên kiếm tuy rằng ta nghĩ đến, nhưng là, cũng cũng không phải tuyệt đối. Trên thế giới này, chỉ bằng vào thực lực đã không còn bất cứ sinh vật nào là đối thủ của ta nữa. Ta chỉ muốn hủy diệt ngươi, lúc đó uy hiếp của Hiên Viên kiếm đối với ta tự nhiên sẽ biến mất, sau đó ta lại nhận được Côn Luân Kính, cũng có thể xưng bá thôi.

Tề Nhạc mỉm cười, lúc này, lòng tin của hắn đã dần dần khôi phục vài phần.

- Tôi cũng không phải được một tấc lại muốn tiến một thước, chỉ là muốn theo nhu cầu của ông thôi. Ông muốn Hiên Viên kiếm, tôi có thể cho ông, nhưng tôi có hai điều kiện. Cái thứ nhất, chính là ông phải phải trợ giúp chúng tôi đạt được Côn Luân Kính, thứ hai, sau khi chúng tôi đạt được Côn Luân Kính, ông nhất định phải thả chúng tôi ly khai, thề không thể tổn thương hại chúng tôi.

- Tề Nhạc, anh điên rồi sao? Với gia hỏa đó, lời thề cũng có thể tin tưởng sao?

Văn Đình lo lắng mà nói.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Không, anh tin tưởng lời thề của hắn ta, với tư cách Vương của Hung Thú, anh nghĩ, đối mặt với những tiểu bối chúng ta, hắn sẽ không tùy tiện khi dễ đâu. Huống chi, sau khi nhận được Hiên Viên kiếm, sự hiện hữu của chúng ta đã không cách nào sinh ra bất cứ uy hiếp nào cho hắn nữa rồi, hắn cần gì phải bội bạc chứ?

Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng, nói:

- Xem phân lượng những lời này của ngươi, ta tạm tha cho ngươi không chết. Không sai, nếu có Hiên Viên kiếm thì Côn Luân Kính tự nhiên không có tác dụng gì với ta nữa, ta có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, nhưng nhất định phải giao Hiên Viên kiếm cho ta.

Tề Nhạc nói:

- Không có khả năng, trước khi đạt được Côn Luân Kính, chúng tôi không thể nào giao Hiên Viên kiếm cho ông được. Bằng không mà nói, nếu ông không giúp chúng tôi tìm kiếm Côn Luân Kính, tôi có biện pháp nào? Huống chi, ông cũng biết, thực lực của tôi cũng không mạnh lắm, hiện giờ còn cần Hiên Viên kiếm hộ thể.

Ngưu Ma Vương lạnh lùng nói:

- Ta dựa vào gì mà tin các ngươi chứ?

Tề Nhạc nói:

- Hiện giờ Nguyệt Dạ trong tay ông làm con tin, nàng là đồng bọn của chúng tôi, chúng tôi căn bản không thể bỏ nàng được. Huống chi, nếu như sau khi đạt được Côn Luân Kính, chúng tôi không giao Hiên Viên kiếm cho ông, chẳng lẽ có thể đào thoát sao?

Ngưu Ma Vương nhìn xem Tề Nhạc, tựa như đang tự hỏi cái gì, hắn đột nhiên nở nụ cười:

- Tiểu tử, ta thiếu chút nữa đã đáp ứng ngươi rồi. Nhưng tiếc, ngươi vẫn lộ ra sơ hở.

Tề Nhạc trong nội tâm rùng mình, miễn cưỡng nói:

- Ngưu Ma Vương, ông không phải muốn lật lọng chứ.

Ngưu Ma Vương lắc đầu, nói:

- Tiểu tử, ngươi vẫn quá ngây thơ rồi, lời của ngươi xác thực rất hấp dẫn ta, Hiên Viên kiếm cũng xác thực là thứ ta muốn. Nhưng có một điểm ngươi lại không để ý đến. Hiên Viên kiếm chỉ có thể do nhân loại sử dụng, hơn nữa, lấy linh tính của Hiên Viên kiếm và khí tức vương giả của bản thân nó, căn bản không có khả năng phụ thuộc vào ta được, đó

cũng không phải ngươi khống chế được.

- Lời ngươi nói đều là nói nhảm. Tuy rằng ta không biết trong lòng ngươi có âm mưu gì, nhưng ta vẫn sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào. Tiểu tử, có thể chết trong tay ta, cũng coi như là vận may của các ngươi rồi, chôn xương trong Đống Tuyền này đi.

Ngưu Ma Vương đột nhiên cải biến chủ ý, nhất thời khiến Tề Nhạc có chút cảm giác trở tay không kịp, ám lam sắc quang mang vốn đang bao phủ chung quanh thân thể Ngưu Ma Vương lập tức mở rộng, mảnh băng hồ này rộng lớn như thế, hào quang tản mát ra trên người hắn rõ ràng có thể hoàn toàn chiếu sáng không gian rộng lớn này, áp lực cũng không chỉ theo chính diện mà đến, mà từ bốn phương tám hướng hướng bao phủ về phía ba người Tề Nhạc. Tuy rằng thân thể Ngưu Ma Vương hiện giờ chỉ cao chừng 2m nhưng lực áp bách hắn mang lại cũng không kém lúc hắn thân cao trăm mét chút nào.

Nguyệt Dạ bị Ngưu Ma Vương kẹp ở dưới nách trong mắt toát ra bi thương mãnh liệt, Tề Nhạc thấy rõ ràng, toàn thân nàng đã tản ra hào quang màu xanh lá, hào quang rất nhạt, cũng không tán phát ra chung quanh, lực chú ý của Ngưu Ma Vương đặt cả lên người ba người Tề Nhạc nên cũng không chú ý tới biến hóa của Nguyệt Dạ.

Ngưu Ma Vương tay kia giơ lên, ám lam sắc hào quang ngưng kết thành hình bàn tay trước người hắn, bàn tay cực lớn kia chậm rãi khép lại, mỗi khép lại một phần, chung quanh thân thể ba người Tề Nhạc áp lực sẽ tăng lên một phần.

Lúc này, đã đến sinh tử tồn vong trước mắt, nhưng biểu lộ của Tề Nhạc lại bình tĩnh như vậy, tựa hồ như hắn đang đợi gì đó.

Kỳ Lân Châu, tản ra hào quang màu đỏ sậm, Kỳ Lân xích dần dần bị hắn thu hồi vào cơ thể, đối mặt với áp lực khổng lồ này, Tề Nhạc phóng xuất ra khí tức Kỳ Lân trong người, hắc, ngân lưỡng sắc quang mang vây quanh xoay tròn quanh thân thể của hắn, khí tức khổng lồ tứ tán, dùng lực lượng một người chống lại áp lực Ngưu Ma Vương mang đến cho bọn hắn.

Sương mù đen trên mặt biến mất, Ngưu Ma Vương lộ ra tướng mạo sẵn có của mình, ánh mắt của hắn đã biến thành màu đỏ như máu, khoảng cách 20m, hắn phóng xuất ra bàn tay khổng lồ cách ba người Tề Nhạc chỉ có năm mét, khí tức khổng lồ chậm rãi bức đến, trong mắt Ngưu Ma Vương lộ ra vẻ hung tàn, hắn cũng không vội vã động thủ, tựa hồ đang chờ đợi gì đó.

Thực lực của Tề Nhạc ở trước mặt Ngưu Ma Vương quả thật không đủ nhìn, nhưng Ngưu Ma Vương cũng có tính toán của mình. Hiên Viên kiếm, dù sao cũng là thần khí có lực công kích cường đại nhất, nếu như Tề Nhạc thật sự dốc sức liều mạng dùng Chung Cực Kỳ Lân Tí đến thúc dục thì cũng sẽ mang đến cho bản thân hắn chút tổn thương nhất định, cho nên, hắn ở một bên dùng năng lượng khổng lồ bản thân sinh ra áp lực, áp bách lấy ba người Tề Nhạc, một bên tề tụ năng lượng của mình lại... để phòng ngừa Tề Nhạc đột nhiên phát động dốc sức liều mạng một kích.

Tề Nhạc phiêu phù không động, hắc ngân lưỡng sắc quang mang chung quanh thân thể hắn bị năng lượng của Ngưu Ma Vương phát ra đè xuống ngày càng yếu ớt, hắc ngân quang mang dưới áp lực đã bắt đầu vặn vẹo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui