Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

- Trong chuyện này chỉ sợ có sự sắp đặt đen tối nào đó. Tuy rằng lực lượng của anh tăng lên rất nhiều, nhưng xưa nay vẫn chưa từng có Tứ tường vân Mặc Kỳ Lân như anh xuất hiện. Thực lực có tăng lên, chỉ sợ rằng chúng ta lại càng phải đối mặt với kẻ thù lại càng mạnh mẽ hơn mà thôi!

Như Nguyệt nhẹ gật đầu nói:

- Anh nói rất đúng, rất có thể sẽ là như vậy, thế anh chuẩn bị làm gì nữa đây? Hơn nữa, chúng ta cũng không biết uy hiếp tiềm ẩn ở địa phương nào. Vừa rồi, anh nói sẽ khiến Vương của Hung Thú trở thành Sai Khiến của anh, cho dù có giống như lời anh nói chính là dùng chuyện đồng sinh cộng tử để khống chế, chỉ sợ cũng sẽ có nguy hiểm, tốt nhất anh vẫn phải xử lý vấn đề này sớm một chút.

Tề Nhạc thở dài một tiếng nói:

- Anh cũng biết Ngưu Ma Vương ở trong thân thể của anh sớm muộn gì cũng sẽ gây phiền phức, nhưng thế lực của hắn thực sự quá mạnh, đừng nói là hiện tại, cho dù anh đạt đến thực lực Cửu Vân, lại thêm Hiên Viên Kiếm cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Cho nên tạm thời chỉ có thể không nhắc tới chuyện này.

- Trước khi trở về trong lòng anh đã có ý định rồi, có chút là vì chính mình, có chút là vì chúng ta - Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đến đây, tất cả mọi thứ đều phải đợi trở về thương lượng. Bây giờ đã là tháng sáu rồi, sắp tới ngày đính ước với Vũ Mâu, hiện giờ thực lực của anh đã khôi phục, đợi vài ngày nữa anh sẽ tới Hy Lạp chính thức thăm hỏi.

- Tuy nhiên văn hóa Đông Tây có sự xung khắc rõ rệt, nhưng dù sao bọn chúng cũng là người bảo vệ của thế giới này, Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân với nữ thần trí tuệ và chiến tranh Athena đồng thời xuất hiện ở một thời đại, có liên quan gì sao?

Như Nguyệt kinh ngạc nhìn hắn hỏi:

- Ý của anh là, tương lai có khả năng chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ mang tính thế giới sao?

Tề Nhạc nói:

- Đây chỉ là suy nghĩ của anh mà thôi. Anh cũng không muốn làm cái gì mà chúa cứu thế, cũng tự nghĩ mình không có năng lực đó. Phương Tây như thế nào anh không can thiệp vào, nhưng lại không thể để cho phương Tây ảnh hưởng đến Phương Đông chúng ta. À đúng rồi Như Nguyệt, em biết không? Lần này đến thời đại Viễn Cổ Cự Thú, anh đã gặp Cain, chính là thủy tổ của tộc Hấp Huyết Quỷ. Thật không ngờ, thủy tổ của Hấp Huyết Quỷ lại là người Phương Đông chúng ta, nói ra thì thật là buồn cười.

- Tề Nhạc, em mặc kệ, cho dù thế nào, anh phải đưa em đi đến thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, em muốn đi xem thế nào.

Như Nguyệt nũng nịu Tề Nhạc.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề. Coi như chúng ta đi du lịch tuần trăng mật thôi.

Vừa nói hắn vừa mở cửa xe bước xuống, sau đó thấy Như Nguyệt cũng mở cửa xe bước xuống theo sau.

Nhà hàng Shangrila, nhà hàng năm sao cao cấp nhất kinh thành. Vừa vào cửa, Nhu Nguyệt đã nói rõ ý của mình. Nhân viên phục vụ dẫn hai người tới sảnh lớn ở tầng hai.

Bên trong hội trường truyền đến âm thanh hỗn loạn, có vẻ như bữa tiệc của các nữ doanh nhân trẻ tuổi đã bắt đầu rồi.

Như Nguyệt đưa thiếp mời cho nhân viên phục vụ ở bên ngoài hội trường, lập tức có nhân viên phục vụ thông báo lớn vào trong hội trường:

- Tổng giám đốc tập đoàn Long Vực - Nguyệt tiểu thư và bạn trai đến.

Như Nguyệt kéo cánh tay của Nhạc Tề đi vào trong hội trường, lúc này nàng đã trở lại bộ dạng xinh đẹp ngày thường.

Vào cửa, Tề Nhạc đã cảm nhận được sự cao quý, toàn bộ căn phòng đều được dát vàng lộng lẫy, có một vài cây cảnh trang trí. Không lộ ra vẻ tục khí, chính giữa hội trường có một cái bàn lớn, khăn trải bàn có màu đỏ lông nhung thiên nga, trên mặt bàn đặt một miếng băng điêu khắc, hình phượng hoàng, trông rất sống động, tượng trưng cho tất cả các nữ doanh nghiệp trẻ ở đây.

Nhìn quanh, nơi này đủ sức chứa sáu trăm người trở lên. Lúc này đã có khoảng ba trăm người. Trông họ đều khoảng ba lăm tuổi trở xuống, có người đang nói chuyện phiếm bên ly rượu, có những người thì đang nhảy múa rất vui vẻ bên bạn nhảy.

- Như Nguyệt, em đến hơi muộn đó.

Một giọng nói vang lên, thu hút sự chú ý của Tề Nhạc. Một người phụ nữ tuổi chừng hai bảy hai tám tuổi, đang đi về phía Tề Nhạc. Cô gái này trang sức nhã nhặn, mặc một bộ váy dạ hội màu tím, khí chất cao quý, da dẻ trắng trẻo, nụ cười ấm áp. Tuy nhiên trông có vẻ nhiều tuổi hơn Như Nguyệt, nhưng rất dễ khiến cho người ta nảy sinh cảm giác thân thiết.

Như Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng toát lên một nụ cười thản nhiên.

- Chị Nguyệt Quan, đã lâu không gặp.

Cô gái Như Nguyệt gọi là Nguyệt Quan mỉm cười, ra vẻ u oán nói:

- Đúng thế, đã lâu không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp, còn chị thì càng ngày càng già đi.

Như Nguyệt bật cười nói:

- Chị hơn em có ba, bốn tuổi thôi. Chị nói mình già, hay là đang muốn ám chỉ sang em đây?

Nguyệt Quan thở dài một tiếng nói:

- Ba bốn tuổi quả thật là sự chênh lệch quá lớn. Em không nghe người ta nói phụ nữ qua ba mươi tuổi như cặn bã trà sao, chị đã ba mươi tuổi rồi. không giới thiệu bạn trai cho chị sao? Tổng giám đốc tập đoàn Long Vực lúc nào cũng có bạn trai. Thật khiến người ta ngạc nhiên.

Vừa nói ánh mắt của cô ta vừa nhìn sang Tề nhạc, đột nhiên nhìn đi nhìn lại, trông dung mạo của Tề Nhạc bình thường khiến cô ta không khỏi có chút thất vọng. Nhưng ở đây đông phụ nữ, vì vậy đã nhận ra sự khác biệt của Tề Nhạc, dáng người cao lớn, trông có khí chất, không kiêu căng, tuy nhiên cũng không giống những cậu thư sinh mặt trắng dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của các cô gái, nhưng lại có một lực hấp dẫn đặc biệt.

Như Nguyệt lườm Tề Nhạc, buột miệng cười nói:

- Anh ấy à, anh ấy là vệ sĩ của em.

Nguyệt Quan cười nói:

- Đúng là như thế sao? Thế thì chị không khách khí nữa, em nhường lại vệ sĩ cho chị đi.

Lúc này đã thấy mấy người phụ nữ đi tới, các cô khiến cho Tề Nhạc rất chú ý. Nhưng có Như Nguyệt ở đây, các cô gái đó không khỏi bị mờ nhạt đi, trong lúc nhất thời mọi người liền tập trung vào người mới bước vào là Như Nguyệt.

- Nguyệt Quan, chị muốn cướp vệ sĩ của Như Nguyệt sao? Hay là em giới thiệu cho chị một người tốt hơn, trông vóc dáng không thể thể hiện năng lực của vệ sĩ đâu, ai biết anh ta có phải tay súng dởm hay không?

Một phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi, trang điểm đậm, khiến cho mọi người xung quanh không khỏi cười phá lên.

Tề Nhạc nhận ra, những người đàn ông đi theo người phụ nữ tới dự tiệc ở đây chỉ là phụ thuộc mà thôi. Mấy người phụ nữ tụ tập cùng nhau nói chuyện trên trời dưới bể, bọn họ thì lẳng lặng chờ đợi. Cảnh tượng này khiến cho hắn không khỏi có chút không quen. Như Nguyệt lườm người phụ nữ trang điểm đậm kia, trong đáy mắt hiện ra một chút không kiên nhẫn, khuôn mặt lạnh lùng nói:

- Tổng giám đốc Vương nói đùa rồi, tập đoàn Long Vực chúng tôi chỉ là tập đoàn nhỏ thôi, sao có thể so sánh được với tập đoàn Hằng Nguyên của chị?

Nguyệt Quan đương nhiên là có thể ngửi được mùi thuốc súng trong giọng nói của Như Nguyệt, vội vàng hòa giải nói:

- Như Nguyệt, đây là lỗi của em, tiệc rượu đúng là yêu cầu mang bạn trai hoặc là chồng tới mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui