Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Ôm thân thể Tề Nhạc, nàng cảm thấy có một cây bổng to lớn cứng rắn và nóng hổi ở trên bụng của mình, thân thể Tiểu Lâu run rẩy càng thêm lợi hại, nàng chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình lại có thể trong tình huống nam nhân mình không thích lại tiếp xúc thân mật như vậy. Nhưng mà, trong nội tâm nàng lúc này không có nửa phần hận ý với Tề Nhạc, dù sao người ta cứu mạng của mình a! Hơn nữa, loại cảm giác này dường như cũng không ghét, ngược lại trong ma sát thân thể, trong người của nàng xuất hiện cảm giác càng ngày càng nóng.

Tiếng quát mắng từ bên ngoài truyền tới, Tề Nhạc biết rõ chỉ sợ chuyện này sắp chấm dứt rồi, nhẹ nhàng trêu chọc đầu lưỡi Tiểu lâu một cái, vô ý thức thúc dục phong vân lực bắt đầu xua tan độc khí trong thang máy.

Tiểu Lâu phẫn hận cắn đầu lưỡi của Tề Nhạc một cái thật mạnh, lập tức dọa Tề Nhạc nhảy dựng lên, vội vàng thu hồi đầu lưỡi của mình lại, dù sao, dù thực lực của hắn có cường hãn hơn nữa cũng không có khả năng bảo vệ đầu lưỡi của mình không bị cắn đứt! Vạn nhất không cẩn thận bị nàng cắn đứt lưỡi thì được không bù nổi mất.

Tiểu Lâu vừa khóc vừa mỉm cười, trong nội tâm thầm nghĩ rốt cục cũng cho tên vô lại này ăn thiệt thòi rồi. Nàng muốn im lặng nhưng không có không khí của Tề Nhạc bảo đảm cảm giác hít thở không thông làm nàng khó chịu. Dưới sự bất đắc dĩ nàng chỉ có thể bảo trì hiện trạng.

Sau khi Tề Nhạc bị cắn cũng thanh tỉnh hơn trước rất nhiều, trong nội tâm thầm mắng mình làm cái gì vậy, người ta là con gái không có quan hệ gì với mình, mình lợi dụng người ta lúc khó khăn như vậy quả thực quá hèn hạ. Nhưng mà sự hèn hạ của mình hắn không có quá nhiều tự trách, dù sao hắn là côn đồ nha. Một côn đồ lợi dụng cơ hội thân cận với mỹ nữ thì chẳng có chuyện gì cả. Huống chi cho dù có thực lực thì sao chứ, với sức hấp dẫn của Tiểu Lâu như vậy thì hắn phải biến thành cầm thú mới đúng chuẩn côn đồ chứ đâu phải không làm gì như hiện tại, chỉ là hôn thì không có gì là quá hèn hạ.

Âm thanh bên ngoài trở nên lộn xộn hơn trước, khói độc trong thang máy càng ít. Tề Nhạc dần dần buông lỏng đè ép thân thể của Tiểu Lâu với mình và chỉ hôn môi thôi, mà lúc này hắn cũng trung thực rất nhiều. Ngay cả mút cũng không làm, hắn chỉ đưa không khí vào trong miệng của nàng mà thôi. Bảo trì trạng thái cơ năng thân thể của Tiểu Lâu.


Phanh một tiếng, âm thanh từ cửa thang máy truyền tới.

Tề Nhạc kéo thân thể Tiểu Lâu tránh qua một bên, hắn vẫn truyền không khí vào miệng của Tiểu Lâu, từ từ thoát ly bờ môi của nàng, thấp giọng nói:

- Người bên ngoài đang mở cửa thang máy, đợi tí nữa cửa sẽ mở ra thôi. Cô nên che mũi miệng lao ra ngoài đi, tôi sẽ bảo vệ cho cô. Tôi nghĩ chắc cô cũng không muốn có người nào khác nhìn thấy bộ dáng của hai chúng ta đâu.

Nói xong câu đó, Tề Nhạc vội vàng hôn Tiểu Lâu, lần này Tiểu Lâu không có giãy dụa nữa, lần rời môi Tiểu Lâu tiếp theo làm cho cả hai người đều có một cảm giác thật đặc thù, nhất là Tiểu Lâu, gương mặt đẹp của nàng lúc này có một tia ửng hồng hiện ra.

Âm thanh nạy cửa từ bên ngoài liên tục truyền vào trong thang máy. Tề Nhạc ôm lấy lưng áo rộng rãi và mềm mại của Tiểu Lâu vào người.

Khí lực của người bên ngoài hình như rất lớn, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy cửa thang máy được mở ra, vội vàng đem một ngụm không khí đưa vào trong người của Tiểu Lâu, thừa dịp trong nháy mắt cửa thang máy bị cạy mở ra đẩy Tiểu Lâu qua một bên. Đương nhiên, hắn cũng lo lắng tình huống bên ngoài có biến, vào lúc đẩy Tiểu Lâu ra hắn cũng lặng lẽ đưa một tia lôi vân lực vào trong quần áo của nàng. Cũng không phải hắn muốn xúc phạm này hay có ý gì khác, hắn chỉ muốn bảo vệ nàng mà thôi.

- Ah! Tiểu Lâu.

Một âm thanh hoan hô trầm thấp truyền vào thang máy, thời điểm Tề Nhạc từ trong thang máy đi ra ngoài chỉ thấy Tiểu Lâu đã nhào vào ngực của người bên ngoài và khóc lớn.

Tề Nhạc nhìn qua bộ dáng người được nàng ôm, trong nội tâm xuất hiện oán khí, mình mới là anh hùng cứu mỹ nhân mà, tại sao Tiểu Lâu không tốt với mình như vậy cơ chứ? Tên kia chỉ nạy cửa ra mà nhận được đãi ngộ tốt như vậy.

Nhưng mà, oán khí của hắn duy trì trong thời gian ngắn liền biến thành vui vẻ và phấn kích, bởi vì tinh thần lực dò xét nói cho hắn biết, nam nhân trước mặt đang ôm Tiểu Lâu chính là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mà mình cần tìm.


- Còn không mau đi gọi xe cứu thương.

Nam nhân ôm lấy Tiểu Lâu tức giận gầm lên một tiếng, đám bảo an sau lưng sợ tới mức phân hai người chạy đi, mấy tên gia hỏa từ lúc bắt đầu tới khi phóng khí độc đã chạy mất không còn bóng dáng.

Lúc này, Tề Nhạc đã đem lực chú ý đặt lên người của nam nhân trước mặt, nam nhân trước mặt có tuổi tác chừng ba mươi. Dáng người không tính rất cao, chỉ cao chừng một mét bảy lăm nhưng bả vai phi thường rộng rãi. Thân thể của hắn đứng ở chỗ đó giống như chiếc xe tăng nhỏ, cơ bắp cuồn cuộn nổi rõ qua áo thun ba lỗ màu đen của hắn, mái tóc dài hơi tán loạn rủ xuống bờ vai, gương mặt của nam nhân này có hình vuông và tràn ngập khí tức dương cương, chỉ có điều trong đôi mắt nhỏ của hắn thỉnh thoảng có hào quang lạnh lẽo bắn ra ngoài, hiển nhiên đã tức giận tới cực điểm. Khốc, đây là chữ Tề Nhạc thấy được từ trên người của nam nhân này..

- Đừng khóc, Tiểu Lâu, chuyện gì xảy ra? Thân thể có chỗ nào không thoải mái không? Hù chết cậu rồi, thang máy rơi từ trên cao xuống như vậy cậu đã nghĩ là...

Âm thanh của nam nhân này hơi run rẩy.

Nhẹ nhàng lắc đầu, Tiểu Lâu chậm rãi đứng thẳng người lên, trừ Tề Nhạc mang cho nàng xấu hổ và giận dữ ra lúc này thân thể nàng không có chỗ nào là không tốt cả, nhưng thân thể tiếp xúc với Tề Nhạc hai lần đã có chút tê dại.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chó má, bảo an các người làm ăn cái đéo gì thế?


Nam nhân này tức giận gầm lên một tiếng.

Một bảo an run rẩy nói:

- Chúng tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra. Chờ chúng tôi phát hiện thang máy không khống chế được nữa thì nghe được âm thanh rơi xuống thật mạnh. Thời điểm chúng tôi chạy tới phòng quan sát để xem xét mới phát hiện bảo an nơi đó đã bị đánh ngất xỉu, nhìn thấy trong thang máy có hai người, lập tức xem lại hình ảnh lúc trước khi xảy ra chuyện thì phát hiện là Tiểu Lâu tiểu thư cùng vị tiên sinh này ở bên trong, sau đó mau chóng thông tri cho ngài và chạy đi cứu viện.

Nam nhân này tức giận gầm lên lần nữa, cả tòa cao ốc này giống nhưn run rẩy lên theo tiếng gầm của hắn, năng lượng chấn động bộc phát trên người của hắn, thân thể tràn ngập lực lượng, thân thể của hắn lúc này giống như một quả bom hẹn giờ, năng lượng khổng lồ tán phát ra ngoài, chấn nhiếp các nhân viên an ninh lui về phía sau vài bước.

Tề Nhạc đi đến bên người nam nhân này, nói:

- Thân thể Tiểu Lâu tiểu thư không có việc gì đâu, chỉ bị kinh hãi thôi, tôi thấy đưa nàng tới bệnh viện kiểm tra là được rồi. Lúc nãy nàng cũng có hít vài hơi khói độc không biết có ảnh hưởng hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận