Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Nam nhân nhìn qua phía Tề Nhạc, hai người đưa mắt nhìn nhau, các nhân viên bảo an chung quanh như nhìn thấy đôi mắt của hai người có tia lửa bắn ra. Chậm rãi gật gật đầu, nam nhân này bình tĩnh một ít, khẽ dùng tay ôm Tiểu Lâu vào người sau đó đi lên thang lầu.

Tề Nhạc đi tới đây mục đích là tìm được người này, đương nhiên cũng đi theo rồi, sức lực của người này thật mạnh mẽ, ôm Tiểu Lâu còn có thể đi lên như bay, mỗi một bước của hắn bước qua ba bậc thang, không lâu sau đã đi tới đại sảnh của trung tâm hội nghị quốc tế Lan Bảo tại lầu một.

- Tại sao xe cứu thương còn chưa tới đây.

Hắn lại gào thét một tiếng, nếu không phải hắn là chiến sĩ cầm tinh Tề Nhạc thực hoài nghi thằng này có phải sư tử hay không.

- Cậu thả con xuống đi, con không sao!

Sau khi điều chỉnh tâm thần trong thời gian ngắn, Tiểu Lâu cuối cùng vẫn là ca sĩ nên tâm thần khôi phục lại nhanh chóng.

Nam nhân buông Tiểu Lâu ra, biểu hiện trên mặt buông lỏng một chút, nói:

- Không có việc gì là tốt rồi, nếu con có chuyện gì thì tất cả những bảo an ở đây phải chôn cùng..

Lời này lọt vào tai của người khác là nói nhảm, nhưng Tề Nhạc biết rõ nam nhân này thật sự làm được. Không biết vì cái gì khi nghe Tiểu Lâu gọi người này là cậu thì trong nội tâm của hắn lại sinh ra cảm giác buông lỏng.

Đi đến bên người Tiểu Lâu nói:

- Tiểu Lâu tiểu thư, tôi nghĩ cô nên tới bệnh viện kiểm tra một chút thì tốt hơn. Nhưng mà chuyện này các người tốt nhất nên điều tra cho rõ, nếu như nói có người cố ý làm ra chuyện này thì chắc chắn sẽ có nhiều lần tiếp theo.

Tiểu Lâu không biết có phải vì chuyện trong thang máy nên không dám nhìn hắn không, cúi

đầu xuống nói:

- Tôi sẽ.

Tề Nhạc lúc này có cảm giác đắc chí trong nội tâm. Người mình cần tìm đã tìm được rồi, lại còn hoàn thành chuyện anh hùng cữu mỹ nhân nữa chứ, tuy nhiên xấu xa một chút nhưng được hôn môi mỹ nhân cũng có giá trị.

Nhìn qua nam nhân này Tề Nhạc cười nói:

- Vị đại ca này khỏe. Có thể thỉnh giáo họ tên không?

Nam nhân lạnh như băng nói:

- Xương Kiệt.

Tề Nhạc gật gật đầu, hắn cũng biết vào lúc này không nên đem chuyện Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra nói, đành phải chờ thêm một thời gian.

Tiểu Lâu thấp giọng nói:

- Cậu, không nên gọi xe cứu thương, đưa con về nhà được chứ? Bảo bác sĩ tư nhân ở nhà kiểm tra một chút là được rồi.

Xương Kiệt do dự một lát, nói:

- Thế nhưng mà...

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua hắn, ánh mắt phi thường kiên định.

- Con không muốn ngày mai phải lên trang nhất các báo đâu, đưa con về nhà đi.

Tề Nhạc cũng không muốn bị bọn họ dứt bỏ cho nên nói ra:

- Ngồi xe tôi đi, tôi sẽ tiễn các người về.

Xương Kiệt có chút nghi hoặc nhìn qua Tề Nhạc. Nhưng nhìn thấy chung quanh có nhiều người như vậy liền gật đầu, ôm Tiểu Lâu đi ra bên ngoài.

Tề Nhạc lái xe của mình tới cửa đón hai người, đạp chân ga rời khỏi trung tâm hội nghị quốc tế Lan Bảo.

- Tiểu Lâu, con có quen anh ta sao?

Xương Kiệt nhìn qua Tiểu Lâu đã ổn định cảm xúc nhiều nên hỏi nghi vấn của mình.

Âm thanh của hắn vẫn to lớn như trước, mang theo cảm giác chấn nhiếp tâm thần.

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt xuất hiện một tia phức tạp, chậm rãi gật gật đầu nói:

- Xem như quen biết.

Tề Nhạc thấy nàng không đề cập tới chuyện mình cứu nàng trong thang máy biết rõ nha đầu kia không muốn tình huống xấu hổ kia bị người khác biết được, dù sao mục tiêu cũng không phải Tiểu Lâu, hắn cũng muốn ít phiền toái nên vui vẻ lái xe trở về.

Xương Kiệt nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Huynh đệ, cảm ơn anh nhiều, sau này cần tôi hỗ trợ gì cứ mở miệng. Trong đất Kinh Thành này tôi vẫn là nhân vật số má.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Tôi cũng cảm ơn trước, về sau chỉ sợ tôi sẽ thường xuyên đi tìm anh đấy, có thể quen anh đây thật sự là vinh hạnh của tôi, về sau phải thân cận nhiều hơn mới được.

- Không được.

Đột nhiên Tiểu Lâu hét lên một tiếng. Tề Nhạc nói vậy làm cho nàng hiểu sai ý, cho rằng Tề Nhạc đặt mục tiêu lên người của mình.

Xương Kiệt kinh ngạc nhìn nàng nói:

- Tiểu Lâu, con làm sao thế?

Tiểu Lâu cắn cắn môi dưới, giọng căm hận nói:

- Cậu, cậu có thể giúp con một chút không.

Xương Kiệt nghi ngờ nói:

- Cái gì?

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua Tề Nhạc đang lái xe, nói:

- Con muốn cậu đánh anh ta một trận thay con.

Nghe xong lời này tay lái của Tề Nhạc hơi loạng choạng, suýt nữa đâm vào một chiếc xe khác.

- Tiểu Lâu tiểu thư, cô tính lấy oán trả ơn hay sao?

Tiểu Lâu lạnh lùng nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đều do anh cả, tôi đã hiểu rõ rồi, đây nhất định là do anh an bài cả. Nếu không sao anh biết rõ những chuyện này? Nếu như không phải anh an bài thì sao chúng ta rơi từ tầng hai mươi xuống đất lại không chết. Nếu như không phải do anh an bài thì sao chúng ta không chết vì khói độc? Anh cho tôi lý do.

Một cổ oán khí trong nội tâm xuất hiện, sắc mặt Tề Nhạc lạnh xuống, thản nhiên nói:

- Đợi đến nhà của cô thì tôi cho cô lý do.

Xương Kiệt không nói gì thêm, nhưng mà ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc có biến hóa, cơ bắp toàn thân căng cứng lên, đối với hắn mà nói, Tiểu Lâu nói càng khiến hắn tín nhiệm hơn nhiều.

Địa phương Tiểu Lâu ở cách biệt thự Long Vực không xa, dù sao cao tốc sân bay là nơi của nhà giàu ở lại, có rất nhiều biệt thự bán và cho thuê tại đây. Nhà của nàng cách biệt thự Long Vực chừng ba cây số. Tuy nơi này không phải là độc viện như biệt thự Long Vực nhưng giá cả của tòa nhà này rất cao, hoàn cảnh xanh hóa phi thường ưu mỹ, thậm chí có hồ nước và thác nước nhỏ nhân tạo. Cảm giác tươi mát thanh nhã giống như thoát ly khỏi ồn ào náo nhiệt của Kinh Thành.

Biệt thự của Tiểu Lâu ở ven hồ, tòa biệt thự này nhìn từ bên ngoài có bốn tầng, sân nhỏ rộng chừng tám trăm mét vuông, trong sân có một bể bơi hình tròn những nơi khác đều có thực vật bao bọc. Đối với Tề Nhạc là Tự Nhiên Chi Nguyên mà nói, hoàn cảnh nơi này phi thường thoải mái dễ chịu.

Đem xe đưa vào trong gara của biệt thự, Tề Nhạc dẫn đầu từ trong xe đi xuống.

Xương Kiệt vịn Tiểu Lâu xuống xe, không đợi Tiểu Lâu mở miệng, hắn ấn bả vai của Tiểu Lâu xuống nhìn qua Tề Nhạc.

- Hiện tại anh có thể giải thích cho chúng tôi biết được chưa?

Khi đứng ở đây, Xương Kiệt mang cho Tề Nhạc cảm giác tràn ngập khí phách, đây không phải là khí phách bình thường, đây là loại khí phách chỉ cần có ta thì cả thế giới này không ai chống lại được. Tề Nhạc biết rõ đây là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần giác tỉnh tiên thiên. Cảm giác khí tức của hắn và Quản Bình hơi giống nhau. Nhưng Quản Bình sau khi hiển lộ Bản Chúc Tương Dị Hóa mới có khí phách bá đạo như vậy, nhưng mà nam nhân Xương Kiệt này không dị hóa vẫn có khí phách bá đạo tản mát ra ngoài.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Giải thích rất đơn giản. Chúng ta đều là nam nhân nên dùng nắm đấm để giải quyết đi. Nếu như tôi thật sự có ý gây bất lợi cho Tiểu Lâu tiểu thư, đoạn thời gian trong thang máy tôi thừa thời gian để làm tất cả rồi. Đến đây đi, không phải nàng bảo anh đánh tôi một trận sao? Đả bại tôi thì chứng minh nàng là đúng, trái lại, tôi cần nàng xin lỗi tôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui