Chỗ ngồi trong Rolls-Royce còn thoải mái hơn xe thể thao nhiều, sử dụng da sang trọng cao quý nhất, cộng thêm gỗ trang trí chung quanh khiên cho người ta có cảm giac đẹp đẽ quý giá.
Vũ Mâu ngồi ở bên kia có cảm giác điềm tĩnh, thấy Tề Nhạc ngồi vào trong xe liền cười cười áy náy, nói:
- Thật xấu hổ với Tề tiên sinh rồi, Il Elias cũng không phải cố ý làm khó cho anh, chiếc xe này trước kia tới giờ tôi chỉ ngồi một mình mà thôi. Là tôi sơ sẩy, không có nói trước với bọn họ, xin tha thứ.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Nói như vậy tôi có thể lên xe này và ngồi bên cạnh Vũ Mâu tiểu thư chính là người đầu tiên sao?
Lúc này ba chiếc xe xa hoa đã khởi hành rời đi, chạy ra khỏi phi trường.
Gương mặt Vũ Mâu đỏ lên, nghe Tề Nhạc nói hai chữ đầu tiên thì nàng lắc đầu, nói:
- Tề tiên sinh, theo tôi được biết văn hoa nước cộng hòa Viêm Hoàng bác đại tinh thâm, ngài nói như vậy làm cho người ta có suy nghĩ khác a.
Nhìn gương mặt đỏ bừng đầy nhân tính hóa của Vũ Mâu bây giờ lại càng khiến người ta dễ thân cận một chút.
- Vũ Mâu tiểu thư, bây giờ chúng ta đi đâu thế? Lần này đến Hy Lạp phải làm phiền cô an bài rồi.
Thần sắc Vũ Mâu nhanh chóng khôi phục bình thường, nói:
- Bây giờ chúng ta đi tới thần miếu Pathenon. Chỗ đó cũng là địa phương cần được chính phủ Hy Lạp đặc biệt phê chuẩn mới tới được. Dĩ vãng là nơi tế tự chuyên môn thờ cúng nữ thần Athena ở Athen này, cũng là kiến trúc nổi tiếng của Hy Lạp. Nó cũng là thần miếu bảo trì nguyên vẹn của Hy Lạp.
Tề Nhạc cười ha hả, nói:
- Khá tốt là tôi trên máy bay đã xem qua giới thiệu về Hy Lạp này, nếu không tôi chỉ nghĩ thần miếu của Hy Lạp chẳng có gì ngoài những cây cột đá cả đấy.
Vũ Mâu liếc mắt nhìn qua cánh tay phải của Tề Nhạc, nói:
- Cánh tay phải của Tề tiên sinh đã khôi phục thật sự là đáng chúc mừng. Nhìn nó chẳng có gì khác trước kia.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Đây là vận khí của tôi tốt! Ai bảo trong quốc gia của tôi có một vị bác sĩ rất giỏi trong lĩnh vực phục hồi tay chân bị đứt gãy chứ? Lúc này thay đổi cánh tay mới trừ không được linh hoạt như trước thì cảm giác không tệ.
Đã đi vào thành phố Athen, Athen là nơi có nhiều kiến trúc đặc thù nhất Hy Lạp, với tư cách là thành phố lớn thứ tám của Châu Âu, nó còn là thủ đô của quốc gia cổ Hy Lạp. Nhưng hiện tại Tề Nhạc không có tâm tình xem xét những chuyện này, dù sao bên cạnh hắn là một vị thiếu nữ cấp bậc hoàn mỹ đang ngồi đấy. Lần đầu tiên ngồi gần với Vũ Mâu như vậy, trên người Vũ Mâu mang theo hương khí nhàn nhạt chỉ có nàng mới có làm Tề Nhạc thấy thoải mái. Tuy thưởng thức mỹ nữ là thói quen và là sở thích của Tề Nhạc, nhưng trong lần đầu tiên gặp Vũ Mâu là hắn biết cả hai phải đọ sức với nhau rồi, mà lần này hắn đang đại biểu cho chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần a.
Tề Nhạc có lòng đề phòng với Vũ Mâu vì Vũ Mâu với tư cách người kế thừa thần cách của nữ thần Athena có thể dễ lừa gạt như vậy sao? Thần sắc không thay đổi, Vũ Mâu nói:
- Sau khi lần trước chúng tôi rời khỏi Viêm Hoàng có một thời gian ngắn mất đi khí tức sinh lực của Tề tiên sinh, không biết Tề tiên sinh lúc ấy đang làm gì? Có phải vì thân thể hư nhược quá độ không?
Trong nội tâm Tề Nhạc có chút rùng mình, cười nói:
- Có thể nói là như vậy, cô cũng biết đó là thời điểm tôi đang nằm giải phẫu, thể năng của tôi suy yếu trên phạm vi lớn, huống chi lúc trước vì đối phó Kim Sí Đại Bằng Điêu thân thể của tôi thật sự tiêu hao quá lớn. Cho dù là bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục đâu.
Vũ Mâu nghiêng đầu quay sang Tề Nhạc đang nhìn qua chỗ khác, khóe miệng nở nụ cười thần bí.
- Thật sự là như vậy sao? Tề tiên sinh, anh càng ngày càng khiến tôi nhìn không thấu đấy.
Tề Nhạc nói:
- Không biết hôm nay an bài như thế nào, chỉ đi thăm Pathenon thần miếu sao?
Vũ Mâu nói:
- Hiện tại đã là buổi chiều, đến thần miếu Pathenon tôi sẽ cùng các thủ hộ giả chòm sao mời Tề tiên sinh là khách từ phương xa đến dùng cơm tẩy trần. Tề tiên sinh ngồi máy bay cũng mệt rồi, sau đó nên nghỉ ngơi sớm. Ngày mai tôi sẽ đưa anh đi tới biển Aegean nổi tiếng của Hy Lạp. Tôi nghĩ phong cảnh ở đó anh nhất định rất ưa thích a.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Có thể được nữ thần Athena hướng dẫn du lịch cho tôi thật sự là vinh hạnh sâu sắc, nhưng mà trong mắt tôi phong cảnh đẹp thế nào cũng không thể sánh bằng sắc đẹp của Vũ Mâu tiểu thư cả.
Vũ Mâu lạnh nhạt nói:
- Tề tiên sinh thật sự nghĩ như vậy sao?
Tề Nhạc nhún nhún vai, nói:
- Tại sao lại không chứ?
Đôi mắt tím của Vũ Mâu lúc này càng thêm thâm thúy nhìn qua hắn, trong hào quang thâm thúy đó bao hàm vài phần cảm giác không biết nên xử lý thế nào.
- Tề tiên sinh, anh biết không? Đây là lần đầu tiên tôi nghe người ta nói những lời này đấy!
Tề Nhạc hơi sững sờ, nói:
- Vũ Mâu tiểu thư đẹp như vậy mà không có ai ca ngợi có lẽ là vì người ta sợ khinh nhờn cảm giác thần thánh a. Tôi là côn đồ, nếu như Vũ Mâu tiểu thư có điểm nào không thích tôi nói chuyện thì tôi sẽ sửa.
Nhoẻn miệng cười, Vũ Mâu lắc đầu nói:
- Không, kỳ thật rất tốt ah! Không có một nữ hài tử nào lại không hy vọng nghe được người khác ca ngợi. Nhất là cái này ca ngợi là do Tề tiên sinh trong miệng nói ra lại càng làm Vũ Mâu có cảm giác cao hứng.
Tề Nhạc nói:
- Không biết tôi có thể hiểu đây là Vũ Mâu tiểu thư đang lau mắt mà nhìn tôi hay không?
Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:
- Tôi và Tề tiên sinh tuy phân biệt đông tây, nhưng mà sứ mạng của chúng ta thật ra là giống nhau. Tuy chúng ta có được thực lực cường đại hơn người bình thường rất nhiều. Nhưng mà trên người của chúng ta cũng mang theo trách nhiệm mà người không ai gánh vác nổi. Từ ngày tôi được sinh ra tới nay đã phải gánh lấy trách nhiệm nặng nề, có rất nhiều chuyện cũng không phải tôi có khả năng quyết định. Thậm chí mỗi một phút, mỗi một giây tôi đều muốn dựa theo an bài trước mà làm việc. Cho tới bây giờ đều không có không gian thuộc về mình. Trong mắt người khác tôi là nữ thần cao cao tại thượng. Nhưng mà có ai biết kỳ thật tôi chỉ là nữ nhân bình thường chứ?
Nàng cũng không sợ lái xe của mình nghe được những lời này, phối trí của Rolls-Royce xa hoa cho nên hiệu quả cách âm vô cùng tốt.
Nhìn qua Vũ Mâu và nghe được âm thanh buồn bã của nàng Tề Nhạc rất giật mình, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra vừa mới gặp mặt không lâu Vũ Mâu lại có thể thành thật nói ra những lời này với mình. Nhưng mà hắn không thừa nhận cũng không được, Vũ Mâu lúc này tuyệt đối có lực sát thương cực lớn với hắn. Âm thanh buồn bã của nàng hoàn toàn khác biệt với lúc nàng tức giận, cảm giác thiêng liêng thần thánh đã không còn nữa, duy nhan tuyệt sắc của nàng lúc này tràn ngập cảm giác hoàn mỹ không tỳ vết.