Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Klinsmann chặn lại nói:

- Kristy, em mau tới xem xem ai đến đây.

Một thân ảnh yểu điệu phiêu nhiên bước xuống từ bậc thang phía bên phải của đại sảnh, động tác cực nhanh, nhìn giống như là đột nhiên xuất
hiện, người đó đúng là Kristy.

Lại một lần nữa nhìn thấy
Kristy, cảm giác lại hoàn toàn khác trước. Kristy lúc này cũng không còn vẻ giống như học sinh nữa. Một bộ váy dài đen ôm sát lấy thân người làm điểm lên những đường cong mềm mại động lòng người của cô. Mái tóc dài
đã khôi phục lại màu đen xõa tung sau lưng, khuôn mặt tái nhợt nhìn có
chút hàn ý. Khí tức cao quý che phủ trên vẻ mặt mỹ miều, vẻ thành thục
của cô so với vẻ trẻ trung thơ ngây của cô bé trước kia đúng là thêm mấy phần mị hoặc.

- Tình nhi.

Minh Minh kích động
quát to một tiếng, chợt nhào tới. Hứa Tình đúng là có chút sửng sốt,
ngay sau đó hai cô gái đã từng là bạn thân tri kỷ ôm lấy nhau thật chặt.

Nhìn dáng vẻ kích động của hai cô gái, Tề Nhạc lặng lẽ đứng bên người Klinsmann, truyền âm nói:

- Hiện tại anh nên nói cho tôi biết tung tích của Đế Tâm Tuyết Liên Vương đi.

Klinsmann bất đắc dĩ nhìn Tề Nhạc, hạ giọng, ghé vào tai hắn nói mấy câu gì đó.

Tề Nhạc liên tục gật đầu, trong mắt có một tia hàn quang như ẩn như hiện:

- Được, vậy liền cảm ơn anh.

Klinsmann cắn răng một cái nói:

- Nếu không, tôi đi giúp anh.

Tề Nhạc nhìn gã thật sâu, nói:

- Không cần, chuyện của tôi, tôi khác tự mình giải quyết. Anh cũng
không phải chỉ đại diện một mình anh, mà là cả gia tộc Dracula, thậm chí là toàn bộ Huyết tộc. Anh chỉ cần đối với Tình nhi thật tốt chính là
lời cảm tạ tốt nhất dành cho tôi.

Lúc này, Kristy cũng đã dần bình ổn lại sự kích động, hai người tay nắm tay đi tới trước mặt
Klinsmann cùng Tề Nhạc. Kristy liếc nhìn Tề Nhạc, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên mấy phần ửng đỏ, nói:

- Anh cũng tới nữa sao.

Tề Nhạc mỉm cười gật đầu với Kristy, nói:

- Đã lâu không gặp, em đã thích ứng sinh hoạt bên này chưa?

Kristy nhẹ gật đầu, nhìn thoáng qua Klinsmann bên cạnh nói:

- Anh trai rất tốt với em, chỉ là có chút nhớ nhà, các anh không tới,
mấy hôm nữa em cũng chuẩn bị về nhà thăm, dù sao cũng là mang danh nghĩa ra ngoài du học, cũng nên trở lại thăm bố mẹ rồi. Các anh tới Luân Đôn
chơi sao? Lần này có thể ở lại bao lâu thế?

Tề Nhạc nói:

- Anh có thể ngày mai sẽ đi rồi, Minh Minh sẽ ở lại đây mấy ngày.

Minh Minh sững sờ, nói:

- Tề Nhạc, anh…

Tề Nhạc nghiêm mặt nói:

- Anh phải đi sang Đức, em tốt nhất ở lại chỗ này, không được đi đâu hết.

Trong lòng Minh Minh quýnh lên, nói:

- Không được, em cũng muốn đi cùng với anh.

Cô đương nhiên biết rõ Tề Nhạc định làm điều gì đó. Vừa rồi Klinsmann đã nói Hội nghị Hắc ám nguy hiểm tới chừng nào, cô làm sao có thể yên
tâm để cho một mình Tề Nhạc đi cơ chứ?

Tề Nhạc kéo lấy bàn tay của Minh Minh, mỉm cười nói:

- Yên tâm đi, anh không có việc gì, tối đa là một tuần, anh nhất định
sẽ trở về. Nếu em đi cùng với anh, anh còn phải phân tâm chăm sóc em. Em ở lại chỗ này chơi với Tình nhi, hai đứa bọn em đã lâu không gặp, chẳng lẽ em còn chưa tin thực lực của anh sao?

Kristy có chút tò mò nói:

- Tề Nhạc, anh tới Đức làm gì?

Tề Nhạc nói:

- Đi đón một người.



Cùng lúc Tề Nhạc với Minh Minh tới lâu đài cổ của gia tộc Dracula, Vatican cũng nghênh đón một vị khách quý đặc biệt.

Đó là một cô gái, từ dáng người có thể thấy được cô cũng không quá
nhiều tuổi. Cô mặc váy dài màu trắng, ôm lấy vòng quanh thân thể mềm mại thon dài, đầu đội mũ sa che đi vẻ ngoài của cô, giống như không coi ai
ra gì đi tới tổng bộ của Giáo Đình ở Vatican.

Một vị cha sứ chặn lại đường đi của cô gái:

- Thật xin lỗi, đằng sau là trọng địa của Giáo Đình, người ngoài không được đi vào, xin tiểu thư quay về.

Thanh âm nhu hoàn truyền ra từ sau màn che:

- Đưa tôi đi gặp Giáo Hoàng.

Nghe thấy tiếng nói này, thân thể cha sứ đột nhiên rung động, run lên
một cái, ánh mắt vốn bình thản lại trở nên mờ mịt, lẩm bẩm lặp lại câu
nói của cô gái:

- Đi gặp Giáo Hoàng, đi gặp Giáo Hoàng.

Rồi gã chậm chạp lại trì độn xoay người, cũng không tiếp tục ngăn trở cô gái nữa, lại dẫn cô đi vào bên trong.

Đi không bao xa, bọn họ lại gặp phải sự ngăn trở, bốn tên giáo sĩ phụ trách thủ hộ Giáo Đình ngăn lại đường đi.

- Cha sứ Mann, ngài đây là sao?

Cha sứ mờ mịt lẩm bẩm:

- Đi gặp Giáo Hoàng.

Cô gái áo trắng sau lưng gã cũng lặp lại:

- Đúng, đi gặp Giáo Hoàng.

Thanh âm nhu hòa cũng đồng thời truyền vào trong tai bốn người giáo sĩ, thân thể của bọn họ đồng thời chấn động, giống như bộ dạng của tên cha
sứ kia, không ngăn cản nữa, để cho cô gái áo trắng kia tự do cùng cha sứ Mann đi vào.

Sau khi chuyện như vậy lặp lại hơn mười lần, cô gái đã đi tới khu vực trung tâm thật sự của tổng bộ Giáo Đình ở Vatican nhờ sự dẫn đường của cha sứ đó.

Trong thính đường rộng lớn
có treo một thập tự giá màu ngà sữa. Cái đó đúng là dùng ngọc thạch điêu khắc ra, chung quanh trang trí vàng son lộng lẫy, hơi thở thần thánh
cũng mãnh liệt truyền ra từ cái thập tự giá đó, tràn ngập trong tòa đại
sảnh này. Nếu như Tề Nhạc ở đây, hắn nhất định sẽ phát hiện, tòa đại
thính không biết tên đó có cường độ thần thánh hơi thở không hề kém thần điện của Athena Pathenon. Chỉ là tính chất năng lượng có chỗ khác nhau
mà thôi.

Cha sứ Mann đi đến một bên, giống như đã mất đi linh hồn của mình. Cô gái áo trắng đi tới đại sảnh, đứng dưới thập tự giá,
thản nhiên nói:

- Giáo Hoàng.

Giọng nói nhu hòa
sinh ra một loại sóng âm đặc thù, lấy thân thể của cô ta làm trung tâm
nhanh chóng truyền tỏa ra xung quanh. Bất luận là vật thể hay năng lượng nào cũng không có cách nào ngăn cản âm thanh truyền đi. Giọng nói bình
thản mang theo chấn động đặc biệt, tràn ngập trong tổng bộ Giáo Đình ở
Vatican này.

Không lâu sau, một thanh âm già nua mà uy nghiêm vang lên từ phía cuối của đại sảnh, sau đó cánh cửa vòn to lớn cũng
chậm rãi mở ra:

- Cô là ai?

Cô gái chậm rãi ngẩng
đầu, ánh mắt xuyên qua làn lụa trắng nhìn về cánh cửa lớn cuối cùng cũng được mở ra, thanh âm nhu hoà nói:

- Người xin nhờ giúp đỡ.

Giáo Hoàng Marty có một đầu đầy tóc bạc, trường bào màu đỏ mạ vàng che
đi cái thân thể nhìn cũng chẳng cao lớn lắm, vẻ mặt già nua nhưng lại có vẻ tràn đầy mị lực. Một đôi mắt căn bản không giống đôi mắt của một
người già, trong suốt nhìn chăm chú cô gái đang ở cách đó mấy chục mét.
Toàn thân lão tỏa ra háo quang oánh nhuận màu ngà sữa làm cho lão Giáo
Hoàng này lại có thêm mấy vẻ khí tức của thần thánh.

Marty chậm rãi đi vào trong đại sảnh, lão cũng không trách cô gái không mời mà tới, chỉ là bình tĩnh nói:

- Vậy không biết tiểu thư muốn tìm loại trợ giúp như nào đây?

Cô gái mỉm cười, nói:

- Đương nhiên là có trợ giúp lẫn nhau, tôi nghĩ Giáo Hoàng bệ hạ chắc là sẽ không cự tuyệt, không phải sao?

Trên khuôn mặt già nua của Marty mang vẻ kinh ngạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui