Sáng sớm, khi ánh mặt trời chiếu thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú sáng ngời
chiếu toàn bộ lên nơi trú quân, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
Ngay cả đám người tứ đại gia tộc cũng không nghĩ tới trải qua ngày hôm
qua giày vò mà hôm nay còn có thể bò ra khỏi giường, hơn nữa nguyên
một đám đều có bộ dáng sinh long hoạt hổ. So với hôm qua còn mạnh mẽ hơn nhiều, cảm giác thân thể tràn đầy lực lượng giống như chưa từng trải
qua cực hạn hôm qua.
Tình huống của 120 thanh niên rất nhanh đã bị các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trước sau tỉnh lại phát hiện.
Đám người không có quá nhiều kinh ngạc. Đêm qua lúc tu luyện, truyền
đến năng lượng tự nhiên làm bọn hắn hiểu rõ mọi chuyện. Trong lòng không khỏi đối với Tề Nhạc âm thầm khâm phục, thì ra hắn đã sớm tính toán hết thảy rồi. Đối với lần tập huấn này càng thêm chờ mong mãnh liệt hơn.
Tề Nhạc rất nhanh ban bố mệnh lệnh, mười hai tên đội trưởng chờ lệnh
tại chỗ, 120 thanh niên tứ của đại gia tộc mặc khinh trang bắt đầu leo
núi cao ba ngàn mét. Tin tưởng của tất cả mọi người tăng cường rất
nhiều, dù sao, trong nhận thức của khi bọn hắn, không có khả năng mỗi
ngày đều xui xẻo gặp được vòi rồng cùng tuyết lở như vậy. Núi ba ngàn
mét tuy rằng rất cao, nhưng nếu chỉ mỗi leo núi thì không thành vấn đề.
Ngày hôm qua khi Hắc Bạch song long xuất hiện, những người tuổi trẻ này
cũng đã hôn mê, vì thế không có ai biết điều đang chờ đợi họ là hung thú cùng thần thú càng thêm đáng sợ hơn so với hôm qua. Ngoại trừ này 120
cá nhân Tề Nhạc còn để cho một người cũng đi theo, chính là Cơ Đức. Cơ
Đức là tu luyện võ thuật không có năng lực đặc thù. Loại hoàn cảnh khảo
nghiệm đặc thù này đối với gia tăng thực lực của hắn có tác dụng vô cùng lớn. Đã tu luyện võ thuật, mục tiêu Tề Nhạc đối với hắn chủ yếu chính
là để cho hắn luyện thân thể đến một cảnh giới biến thái.
Nhìn 120 người trẻ tuổi chia làm mười hai đội dần dần rời khỏi, Quản Bình không khỏi có chút bận tâm hướng Tề Nhạc nói:
- Quả thực không cần chúng ta đi theo sao? Lỡ đâu lại xuất hiện hai đầu hung thú như hôm qua thì làm sao đây?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Vậy phải xem bản lãnh của bọn hắn. Muốn chính thức ma luyện thì nhất
định phải trải qua nguy cơ sinh tử chính thức mới được. Được rồi, chúng
ta cũng muốn bắt đầu tu luyện thôi. Yên tâm đi, tinh thần lực của tôi
thủy chung vẫn theo sau đám người bọn họ, một khi xuất hiện nguy hiểm.
Tôi sẽ chạy tới bên họ trước tiên.
Quản Bình mỉm cười, nói:
- Xem ra, hết thảy đều ở bên trong kế hoạch của anh, tôi đúng là buồn
lo vô cớ. Được rồi, hôm nay anh chuẩn bị tra tấn chúng ta như thế nào
đây?
Tề Nhạc bẻ từng đốt ngón tay phát ra những tiếng răng
rắc. Hắn tuy rằng không nhìn một ai, nhưng lúc ánh mắt của hắn đảo qua
trên người mỗi người thì những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cường đại
vẫn cảm thấy không khỏi sau lưng phát lạnh. Nhất là Mạc Đạm Đạm, trước
kia nàng cùng Tề Nhạc đối nghịch không chỉ một lần, từ khi thấy được Tề
Nhạc sử dụng Nhật Nguyệt Tinh thần Xích Kim Khải, nàng chột dạ vô cùng.
Khi đó nàng mới hiểu được vì sao Tề Nhạc có thể trở thành Sinh Tiếu
Vương, nhìn người trẻ tuổi bề ngoài bất quá chừng hai mươi tuổi quả thật có tư chất để tự ngạo. Ở bên trong Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần e
rằng cũng chỉ có thực lực của Quan Tĩnh mới kém nàng một chút thôi, nếu
không nàng chính là người đứng vị trí cuối cùng rồi. Hiện tại nàng cũng
không dám đắc tội Tề Nhạc, e sợ Tề Nhạc trả thù nàng.
Yến Tiểu Ất nhìn động tác tay của Tề Nhạc không khỏi sợ hãi nói:
- Lão đại, anh không phải muốn chuẩn bị một chấp cả đội chứ?
Tề Nhạc hừ một tiếng nói:
- Như thế nào? Chú muốn bị tẩm quất à? Anh đây rất vui lòng thành toàn
cho chú. Hôm nay mọi người tu chỉnh, hồi tưởng kinh nghiệm thiên tai và
biểu hiện của mình ngày hôm qua, đồng thời tu luyện Vân Lực bản thân.
Tại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, phân tử năng lượng phong phú hơn thời đại
kia của chúng ta rất nhiều. Đêm qua tu luyện chắc hẳn mọi người cũng đã
cảm thấy rồi. Đã đến nơi này, chúng ta không thể chậm trễ mỗi một phút.
Tốt rồi, mọi người bắt đầu tu luyện a. Mạc Đạm Đạm, Quan Tĩnh, Điền Thử, Yến Tiểu Ất, bốn người cô, còn có Thực Vật Hồn muội muội cùng Thương
Băng, tất cả đi theo tôi.
Hồ Quang nhìn Yến Tiểu Ất cười hắc
hắc, đưa cho hắn một ánh mắt chúc may mắn...lần sau thì bày ra một tư
thế thoải mái ngồi bệt xuống đất tự nhủ:
- Không bị ăn đòn đúng là một chuyện hạnh phúc a.
Yến Tiểu Ất nhìn dáng vẻ đắc ý của hắn mà không khỏi chán nản, nhưng
hết lần này tới lần khác lại không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ dành
dựng ngón giữa vào mặt hắn rồi mới tâm bất cam tình bất nguyện đi theo
sau lưng Tề Nhạc vào trong rừng rậm nguyên thủy.
Trong lòng
Mạc Đạm Đạm khẩn trương một hồi, thầm nghĩ không phải Tề Nhạc tìm cơ hội muốn trả thù chính mình a. Khá tốt bên cạnh có Điền Thử và những người
khác đi theo, nếu không nàng sẽ trực tiếp muốn quay người chạy mất.
Tề Nhạc mang theo sáu người tiến nhập nguyên thủy rừng rậm, đi thẳng
ước chừng chừng hai trăm thước mới ngừng lại rồi chuyển hướng sáu người, nói:
- Hiện tại bắt đầu đặc huấn cho các người. Thương Băng, em cùng Thực Vật Hồn một tổ. Tiểu Ất, bốn sinh tiếu chiến sĩ các cậu
một tổ. Hiện tại bắt đầu đối kháng lẫn nhau. Không được ai hạ thủ lưu
tình. Bên nào thua thì địch nhân sẽ đổi thành tôi. Hiện tại bắt đầu,
Thực Vật Hồn muội muội, hảo hảo thay anh giáo huấn bọn họ, không cần nể
mặt anh làm gì.
Vừa nói hai chân Tề Nhạc chùng xuống nhẹ
nhàng nhảy lên rừng cây, đứng trên một nhánh cây mềm mại im im lặng lặng nhìn sáu người phía dưới.
Lúc này Mạc Đạm Đạm ngược lại nhẹ
nhàng thở ra, không cần mặt đối với Tề Nhạc là tốt rồi. Nàng là người
thứ nhất di chuyển, trong tiếng gầm giận dữ, thân thể nàng như là bóng
da bay thẳng đến Thực Vật Hồn. Đầu cúi xuống, một tia sáng màu vàng nhàn nhạt trải rộng toàn thân, một trong kỹ năng chiến đấu của Sinh Tiếu
Ngưu Chiến Sĩ.
Bất quá, với thực lực hai vân hiện tại của
nàng thi triển ra thì nhìn bề ngoài như thế nào cũng không khác viên
thịt là mấy. Đương nhiên, không nên xem thường công kích của Mạc Đạm
Đạm, cùng người bình thường so sánh, nàng vẫn còn mạnh hơn nhiều.
Cho dù một cây đại thụ bị nàng húc vào cũng sẽ bị bẻ gẫy ngay lập tức.
Yến Tiểu Ất lui về phía sau. Bạch sắc quang mang rất nhanh từ trên
người lan tràn ra, mà Điền Thử tức thì đứng ở trước người hắn, đồng thời đá một cước lên mông Quan Tĩnh nói:
- Nhanh lên!
Thương Băng tuy rằng kinh ngạc bởi sự an bài của Tề Nhạc, nhưng mà một
khi chiến đấu, nàng lập tức tiến vào trạng thái hoàn mỹ. Với tư cách là
cao thủ ám sát Hắc Ám Quốc Hội bồi dưỡng, có lẽ tổng hợp năng lực nàng
không bằng Thực Vật Hồn, nhưng mà tốc độ báo nữ cùng lực công kích cường hoành phi thường cường hãn. Thân thể lóe lên, mang theo một chuỗi tàn
ảnh, Thương Băng lập tức liền từ chính diện biến mất. Sau một khắc, nàng đã đi tới bên cạnh Quan Tĩnh đá một cước vào mông hắn. Quan Tĩnh còn
không có kịp phản ứng, thân thể của hắn tựa như bóng da bị đá bay ra
ngoài.