Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Như Nguyệt nói:

- Tề Nhạc, chúng ta còn phải tiếp tục đi
tới sao? Tất cả đội viên đã tiêu hao khá lớn, nếu như tiếp tục đi tới
chỉ sợ không cách nào trở lại nơi trú quân của chúng ta trước lúc trời
tối.

Tề Nhạc nói:

- Tiếp tục đi tới, ta vốn không chuẩn bị buổi tối hôm nay phải về nơi trú quân.

Yến Tiểu Ất nói:

- Lão đại, không trở về nơi trú quân chẳng lẽ chúng ta phải ở tại
tuyết sơn sao? Cho dù chúng ta có thể chèo chống được, nhưng mà tất cả tiểu đội đội viên chỉ sợ quá sức. Trong núi quá lạnh, nhất là buổi tối. Chỉ sợ mọi người sẽ chống đỡ không nổi.

Tề Nhạc vỗ vỗ bả vai Tiểu Ất nói:

- Yên tâm đi, ta đã có tính toán.

Bởi vì nguyên bản thực lực còn kém, bên trong tập huấn một tháng này
Yến Tiểu Ất tiến bộ lớn vô cùng, lúc này đã đạt đến cấp bậc tứ vân hơn
nữa tại phương diện kinh nghiệm thực chiến so trước kia không biết mạnh
bao nhiêu, đã bắt đầu có thể sử dụng năng lực Sinh Tiếu Dương của hắn
vào trong chiến đấu. Tuy rằng đại bộ phận đều là phụ trợ kỹ năng, nhưng

đôi khi phụ trợ kỹ năng mới có thể quyết định thắng bại của cả cuộc
chiến đấu.

Tề Nhạc hai mắt nhắm lại, tinh thần lực ngưng tụ
tiến về một cái phương hướng, lực lượng tinh thần khổng lồ rất nhanh
liên lạc với điều hắn muốn. Làm xong những điều này, hắn cũng khoanh
chân ngồi dưới đất tu luyện. Tề Nhạc không phải bởi vì tiêu hao quá lớn, mà là muốn lợi dụng thời gian ngắn ngủi này tiến hành tu luyện, tuy
rằng trong thời gian ngắn không cách nào làm cho thực lực của hắn tăng
lên trên phạm vi lớn, nhưng cái gọi là góp gió thành bão. Tề Nhạc đã
dưỡng thành loại thói quen tốt tùy thời tu luyện này. Huống chi, hôm nay còn có thật nhiều sự tình cùng đợi hắn đi làm, mà năng lượng bản thân
mới là ủng hộ mấu chốt.

Mọi người vừa mới nghỉ ngơi đến nửa
giờ thời gian, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đột nhiên đồng thời mở mắt, Như Nguyệt cùng Từ Đông cơ hồ đồng thời từ trên mặt đất phiêu bay
lên, lập tức hoàn thành Bản Chúc Tương Dị Hóa sau khi mở ra hai cánh của mình thì bay lên không trung.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác tức thì dùng hình quạt xúm lại cùng một chỗ.

Từng người tăng lên vân lực của mình, tựa hồ đang đợi cái gì. Đám người tạo thành trận hình hình quạt vừa vặn bảo hộ tất cả đội viên ở bên
trong, khiến cho bọn hắn gặp được nguy hiểm sẽ không bị ảnh hưởng.

Như Nguyệt trên không trung phát ra một tiếng long ngâm to rõ tựa hồ
đang khiêu khích điều gì, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phía dưới
cơ hồ trong cùng một lúc hoàn thành Bản Chúc Tương Dị Hóa. Một tháng tập huấn khiến cho tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ít nhất có thể
hoàn thành giai đoạn thứ nhất Bản Chúc Tương Dị Hóa, nói cách khác, thực lực tất cả mọi người đều tăng lên tới cấp bậc ba vân trở lên.

Có thể thấy được một tháng này đối với bọn hắn biến hóa cự đại đến cỡ nào.

Tề Nhạc là người cuối cùng đứng lên, hắn bình tĩnh nói:

- Mọi người giải trừ trạng thái chiến đấu, không phải là địch nhân.

Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chung quanh không khỏi sững sờ, bởi
vì bọn họ đều cảm giác được khí tức không ngừng tiếp cận rất quen thuộc, vì sao Tề Nhạc nói không phải là địch nhân? Thanh âm của Tề Nhạc tuy
rằng rất nhẹ, nhưng rõ ràng truyền đến trong tai mỗi người. Từ Đông trên không trung còn đang do dự thì Như Nguyệt cũng đã nhẹ nhàng hạ xuống
bên cạnh Tề Nhạc.

Đúng lúc này, phương xa đồng thời truyền
đến hai tiếng rồng ngâm, một đen một trắng, hai cái thân ảnh khổng lồ
rất nhanh tiếp cận mọi người. Đúng là Hắc Bạch song long một tháng này
không biết bao nhiêu lần đánh lén mười hai tiểu đội Sinh Tiếu. Mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia mỉm cười thản nhiên, nói:

- Hiện tại ta có thể nói cho mọi người. Hai người chúng không phải địch nhân của chúng ta, mà là bồi luyện cho mọi người.


- Hả?

Ngoại trừ Như Nguyệt cùng Tuyết Nữ, tất cả các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ
Hộ Thần trong lòng không khỏi kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề
Nhạc, lại quay sang nhìn Hắc Bạch song long tiếp cận đoàn đội, lúc nhất
thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Như thế nào? Không tin sao? Chẳng lẽ các ngươi không biết là một
tháng này tuy rằng chúng một mực quấy rối các ngươi, nhưng mà trong
chiến đấu cùng chúng, các ngươi có ai chính thức bị thương chưa? Có lẽ,
hiện tại bọn hắn đã không cách nào thắng nổi mười hai tiểu đội Sinh
Tiếu. Nhưng mà nếu là một tháng trước thì sao? Ai có thể nắm chắc có thể ứng phó công kích của chúng? Phải biết, khi đó phối hợp giữa các ngươi
thật sự quá kém. Ngày đầu tiên nếu như chúng không lùi đi, chỉ sợ hơn
100 đội viên các ngươi sẽ rơi vào kết cục toàn quân bị diệt.

Giờ khắc này, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới từ từ hiểu được,
nhìn dáng tươi cười cao thâm mạt trắc trên mặt Tề Nhạc, đám người không
khỏi nhìn nhau cười khổ, thì ra đây hết thảy đều là Tề Nhạc tính toán,
trách không được hắn thủy chung luôn bình tĩnh, không ngờ hai hung thú
cường đại đó làm việc theo sự sắp xếp của hắn.

Yến Tiểu Ất thất thanh nói:

- Trời ạ! Lão đại, ngươi đến tột cùng là làm như thế naò? Sao có thể tìm được hung thú cường đại như vậy?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:


- Quên rồi sao? Trước khi mọi người tới nơi này, ta đã từng tới và đoạn thời gian kia ta lăn lộn không tệ lắm. Hắc long cùng bạch long là bằng
hữu của ta cũng là đồng bọn của ta. Chúng đã từng cứu mạng ta, chúng tới rồi.

Lúc này, thân thể Hắc Bạch song long cực lớn đã xuất
hiện trong tầm mắt của mọi người. Sinh Tiếu mười hai đội viên trước đó
vẫn còn tu luyện vì khoảng cách cũng cảm thấy khí tức của bọn hắn, lập
tức nguyên một đám từ trong lòng đất nhảy lên, tản mát ra năng lượng bản thân sẵn sàng đón quân địch. Dưới sự dẫn dắt của mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ, đám người hiện tại căn bản không cần phải e ngại Hắc
Bạch song long.

Tề Nhạc nói với các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mấy câu rồi lặp lại một lần nữa với mười hai tiểu đội Sinh Tiếu,
rồi trực tiếp đi tới Hắc Bạch song long.

Hắc long cúi đầu xuống, khi Tề Nhạc đi đến trước người của nó thì cái đầu lớn ma sát lên người Tề Nhạc mấy cái.

Tề Nhạc vỗ vỗ đầu to của hắc long mỉm cười nói:

- Đại ca, những ngày này thật sự là vất vả cho anh.

Hắc long cười hắc hắc, trong sự giật mình của mọi người, hắn nói bằng tiếng người:

- Không có gì vất vả. Nếu như còn có thể một mực khổ cực như vậy, ta còn ước gì tiếp tục.

Một tháng đến nay trong chiến đấu cùng mười hai tiểu đội Sinh Tiếu. Đối với hắn, kinh nghiệm thực chiến cũng có sự trợ giúp. Huống chi mỗi ngày Tề Nhạc dùng năng lượng bản thân giúp hăn cùng bạch long tiến hành quấy rối tiểu đội Sinh Tiếu. Trong sự thay đổi một cách vô tri vô giác, năng lượng Tề Nhạc đối với thân thể của bọn hắn đều sinh ra hiệu quả cải tạo nhất định khiến cho Hắc Bạch song long tại một tháng này, thực lực cũng có sự gia tăng không nhỏ, so với chuyện một mình tu luyện thì lợi hơn
không biết bao nhiêu lần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận