Sáng hôm sau, tất cả mọi người đều tập trung tại cửa phòng của Diệp Linh Lung.
Các thầy cô cũng tới, nhưng lần này Uông Tinh không có tới, thay vào đó là đổi thành hai người đàn ông khác mà Diệp Linh Lung không quen biết, cộng với Thiệu Phái Văn, Liêu Thu Minh là tổng cộng có bốn người.
Hơn nữa hai người mới lại nhìn Diệp Linh Lung với ánh mắt có chút dò xét cùng đề phòng cảnh giác.
Thiệu Phái Văn muốn giải thích nhưng Diệp Linh Lung lại không để cho ông ấy nói.
Cô cũng không hề muốn nghe.
Tận thế bùng nổ đến bây giờ cũng mới chỉ có mấy ngày, mọi người cũng không có khả năng có thể thản nhiên tiếp nhận hiện thực nhanh như vậy được.
Đặc biệt là những người trước đây là giảng viên, giáo sư đã từng dạy dỗ con người như bọn họ, sau ngày tận thế họ vẫn luôn đóng kín cửa ở trong căn hộ của chính mình, căn bản không hề nhìn thấy tang thi đang hoành hành ngang ngược ở bên ngoài, việc họ vẫn còn giữ được quan điểm tốt xấu trước đây cũng là một việc vô cùng bình thường.
Thực ra cô cũng cảm thấy như vậy cũng khá tốt.
Cho dù thế giới có hỗn loạn đến đâu nếu như có người có thể kiên trì một chút thì còn tốt hơn là tất cả đều biến thành dã thú.
Nhưng mà đối với cô thì sự sống còn là trên hết.
Cô sẽ làm bất cứ điều gì nằm trong khả năng cho phép của cô, việc có thể làm được thì cô sẽ làm, còn việc làm không được thì...!cô cũng sẽ không miễn cưỡng ép buộc bản thân làm.
Bởi vì có nhiều giảng viên hơn cho nên Diệp Linh Lung nhắc lại những quy tắc mà cô đã đặt ra trước đó một lần nữa.
Mọi người có thể tự do thành lập nhóm và sử dụng chướng ngại vật, hai hoặc ba người có thể dễ dàng đối phó với những con thây ma thông thường.
Đương nhiên nếu như sợ, thì có thể thêm nhiều người hơn, nhưng với kiểu hành lang và kết cấu của tòa nhà này thì nhiều người hơn chưa chắc sẽ có hiệu quả hơn.
Trong chế độ nhặt tự do thì ai tìm được đồ gì thì món đồ đó sẽ thuộc về người đó, nếu nhờ người khác giúp đỡ thì có thể thương lượng với nhau về cách phân chia lợi ích.
Nếu có vật phẩm có yêu cầu đặc biệt thì có thể trao đổi với nhau nhưng tốt nhất là không nên xảy ra tình trạng đấu đá nội bộ, cướp giật đồ vật.
Diệp Linh Lung có thể giúp mở khóa cửa, nhưng cả cô và Lý Quân đều sẽ không chủ động giúp họ chiến đấu với zombie.
Bọn họ phải tự chuẩn bị vũ khí và áo giáp riêng cho bản thân, đồng thời nên mặc nhiều lớp quần áo để tránh bị trầy xước hoặc là bị cắn.
Nếu không thể đối phó được thì hãy kêu cứu rồi bỏ chạy sau đó khóa cửa lại.
Dù sao thì phạm vi cũng chỉ nằm trong tòa nhà này, cửa sau cũng đã bị khóa cho nên bọn zombie ở bên ngoài cũng không thể vào được.
Dựa theo số lượng người dân ở đây thì có lẽ bên trong sẽ không có quá nhiều zombie.
“Tôi đề nghị ba người làm thành một nhóm, không cần phải mù quáng mà liều lĩnh xông vào, chỉ cần đứng ở cửa, sau đó mở hé ra một chút rồi dẫn dụ bọn chúng lại đây, hai người còn lại sẽ chặn cửa, một người sẽ thò tay qua khe cửa.
Lỡ như phát hiện bên trong có quái vật biến dị thì chỉ cần đóng kín cửa lại là có thể trốn thoát.”
Mặc dù Diệp Linh Lung nói rằng sẽ không giúp đỡ, nhưng cô vẫn không giấu diếm mà cung cấp kinh nghiệm của mình ra cho tất cả mọi người.