Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế


Khi cô nói ra những lời này, tất cả những người ban đầu đồng ý với Lưu Tư Vân đều đem lời nói của mình nuốt trở vào trong lòng.
Nhưng trong lòng của Lưu Tư Vân không hề phục.
Cái gì mà cô cứu bọn họ chứ? Người cứu bọn họ chính là Lý Quân.

Diệp Linh Lung cô còn không phải đều luôn trốn ở sau lưng Lý Quân sao? Cùng lắm thì cũng chỉ bổ có mấy đao, còn không biết xấu hổ mà còn nói rằng cô cứu bọn họ nữa chứ?
Nhưng nhìn thấy Lý Quân không lên tiếng, xung quanh cũng không có người lên tiếng phụ mình, cô ta bĩu môi, sau đó ngậm miệng lại.
Diệp Linh Lung bổ sung: “Hơn nữa...!Hiện tại không ai biết con Licker kia biến dị từ đâu, ai có thể bảo đảm rằng lũ thây ma bị nhốt trong phòng sẽ không đột biến? Ai có thể bảo đảm rằng sau khi biến dị thì bọn chúng không đi ra ngoài? Dù sao thì tôi cũng cảm thấy vẫn là nên giải quyết bọn chúng sớm hơn một chút thì chúng ta mới có thể yên tâm được.”
Licker đã trở thành cơn ác mộng của mọi người khi nó chỉ vừa mới xuất hiện vào ngày hôm qua, nó có khả năng ẩn nấp, tốc độ và giết người trên không trung thực sự vô cùng đáng sợ.
Diệp Linh Lung lấy nó ra làm ví dụ, tất cả mọi người cũng ngừng không nói nữa, từng người bắt đầu đi chuẩn bị đồ đạc để phá cửa giết thây ma.

Vương Lỗi tới tìm Diệp Linh Lung.
“Cái đó...!lúc trước em có nói rằng muốn có đồ, anh có thể lấy nó ra trao đổi có được không?” Cậu lắp ba lắp bắp nói: “Anh có thể...!ừm, ứng trước có được không?”
Diệp Linh Lung chớp chớp mắt: “Ứng trước cái gì?”
“Chính là...!Ví dụ như, anh nhìn thấy em và anh Lý đều có loại dao găm đó, nhưng em còn có một cây thương, anh Lý còn có một con dao, anh có thể mượn con dao găm của em có được không? Anh sẽ đổi nó bằng những đồ trang sức bằng vàng và bạc mà lát nữa anh tìm được.

Nếu như có thể mua được thì càng tốt, còn nếu không được thì xem như là anh thuê đi có được không?” Lời vừa nói ra khỏi miệng, vẻ mặt của Vương Lỗi liền trở nên ổn định hơn.
Diệp Linh Lung chỉ muốn khen ngợi tầm nhìn của cậu.
Con dao găm của cô nhìn thì trông cũng không có gì đặc biệt, nhưng nó cũng là sản phẩm của hệ thống và có thể cắt sắt như đất sét.


Tất nhiên là nó tốt hơn nhiều so với những con dao gọt hoa quả và dao làm bếp mà họ tìm thấy.
Cô suy nghĩ một lúc rồi mới gật đầu đồng ý.
Thể chất và ý thức chiến đấu hiện tại của cô chắc chắn cao hơn Vương Lỗi, hơn nữa bên cạnh cô còn có Lý Quân, cho dù có đưa cho Vương Lỗi một cây dao găm nhỏ thì cậu cũng không thể nào tạo phản được.

Ngược lại là kiểu “cho thuê” này thật sự là hình thức kinh doanh không cần vốn và khá là ổn.
Vương Lỗi vừa mới rời đi thì Liêu Thu Minh lại đi tới.
“Chào thầy.” Diệp Linh Lung lễ phép chào hỏi.
Vị thầy giáo họ Liêu này dạy môn trung y, Diệp Linh Lung cũng chưa từng tham gia vào lớp học của ông ấy, nhưng dù sao thì bọn họ cũng đều là giáo viên trong trường, chỉ cần không có xung đột thì cô rất sẵn lòng làm một cô sinh viên ngoan ngoãn.
Liêu Thu Minh mỉm cười, cũng không vạch trần cô, chỉ nói: “Em vừa mới đề xuất một nhóm ba người, thầy cảm thấy rất tốt.

Nhưng vừa lúc bên thầy dư ra một người, không biết em có thể cho thầy tham gia vào hai người các em được hay không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận