Sinh Tồn Công Lược Ngày Mạt Thế


Việc Diệp Linh Lung thu thập vàng bạc châu báu, ông ấy có thể dễ dàng nghe được từ miệng của những sinh viên khác, vì vậy khi nghe thấy điều kiện này, Diệp Linh Lung cũng không có gì ngạc nhiên.

Diệp Linh Lung gật gật đầu: “Em không có vấn đề gì, nhưng ngày mai hãy đi, hôm nay mọi người đều đã mệt cả rồi.

” Cô lại nhìn về phía Vương Lỗi: “Còn những người ở bên kia, thầy Liêu tự mình đi hỏi xem họ có nguyện ý đi hay không, nếu đi thì chín giờ sáng mai chúng ta tập hợp.


Hôm nay Vương Nghệ xảy ra chuyện, cô không muốn thay người khác quyết định, Liêu Thu Minh có thể hiểu được, ông ấy vội vàng gật đầu rồi cùng Vương Lỗi đi đến phòng bên cạnh.

Diệp Linh Lung đóng cửa lại, ngồi ở trên ghế sô pha, trước tiên cô kiểm kê lại đồ đạc trong túi của mình.

Hiện giờ cô đã ở cấp tám, không tính đồ ăn, nước uống và các loại vật liệu trong túi, tất cả những thứ linh tinh đều đã được trao đổi, trong tay cô vẫn còn 31 viên tinh thạch.

Cô đưa Lai Phúc ra ngoài, trong hệ thống trung tâm mua sắm của trò chơi hiện ra các thiết bị dành cho chó, vòng cổ, rọ mõm, áo giáp, kính bảo hộ, thức ăn cho chó và đồ chơi cho chó.

Là một người mới vào nghề xúc phân, Diệp Linh Lung đã bị choáng ngợp bởi những gì cô nhìn thấy, cô không biết nên mua cái gì và không mua cái gì thì mới tốt.


Cô lướt qua lướt lại trong trung tâm mua sắm quá lâu, khiến Lý Quân có chút không kiên nhẫn liền tiến tới hôn cô.

Diệp Linh Lung đẩy đầu anh ra: “Đừng nháo, em đang mua đồ cho Lai Phúc.


Lai Phúc vốn đang lặng lẽ nằm dưới chân cô, vừa nghe cô nhắc đến tên mình, nó lập tức ngẩng đầu lên, phe phẩy cái tai rồi nghiêng đầu nhìn cô.

Rõ ràng dáng vẻ của nó uy mãnh như vậy, vậy mà lúc này lại mang vẻ mặt ngốc nghếch, thậm chí còn có phần đáng yêu.

Diệp Linh Lung cảm giác trái tim mình dường như sắp tan chảy, cô ôm chầm lấy nó và hôn nó một cái: “Ôi, cục cưng của chị, sao em lại đáng yêu đến như vậy!”
Lý Quân:!
Cô chưa bao giờ khen ngợi anh!
Rõ ràng là con chó này chỉ vừa mới được đưa ra ngoài, chưa từng làm cái gì cả!
Lý Quân nghiến răng, anh vươn tay ra kéo cô lại.


Lai Phúc lập tức nhe răng, từ sâu trong cổ họng của nó phát ra một tiếng “gầm gừ” đầy sự uy hiếp.

Nó chỉ trung thành với chủ nhân duy nhất của mình, những người khác cho dù biết là đồng đội nhưng nó cũng sẽ không khách khí.

Diệp Linh Lung có chút bất đắc dĩ, cô vội vàng giơ tay lên: “Không sao, không sao đâu, anh ấy chỉ đang đùa thôi.


Lúc này Lai Phúc mới yên lặng, nhưng nó vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm vào Lý Quân.

Lý Quân kéo Diệp Linh Lung vào trong lòng ngực của mình, thấp giọng nói: “Ba sao phải không? Nó có thể làm loại chuyện này không?”
Anh lật người, đè Diệp Linh Lung xuống ghế sofa, vừa hôn vừa cởi quần áo của cô ra.

Diệp Linh Lung giữ tay anh lại rồi nói: “Đừng làm loạn, Lai Phúc đang nhìn.


“Anh chính là muốn để cho nó nhìn, xem ai mới có thể khiến em sướng đến thăng thiên.


“Anh đừng! ”
P/s: Đoạn này có H siêu nứng nhưng tác viết ở trang không H, ai muốn đọc thì ib mình nhé


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận