"Không được rồi, thể lực của hắn thật sự quá tốt. "
Gấu Trúc Nhỏ quật ngã trên mặt đất, bi phẫn kêu lên.
Sở Ca đi cũng nhảy ra, kéo khoảng cách với Hôi Lang.
Tuy rốc độ của hắn rất nhanh, nhưng trên người vẫn bị xé vài vết máu, đau đến mức hắn phải hít vào vài khí lạnh.
Hắn cắn răng nhìn về phía Hôi Lang đang điên loạn, nói: "Xem ra chúng ta rất khó phân ra thắng bại. Nếu như không dừng lại, thì cuối cùng ta cũng phải chết mà ngươi cũng sẽ kiệt sức. Cuối cùng ngươi vẫn sẽ chỉ là con mồi của kẻ khác mà thôi. "
Nghe vậy, Hôi Lang cố gắng tỉnh táo.
Sở Ca nói rất đúng sự thật.
Thể lực của hắn không phải là vô hạn. Hắn đã tiêu hao hơn một nửa thể lực, tiếp tục đánh cũng không phải chuyện tốt.
Hắn chỉ có thể hận thôi a...!
Hắn đường đường là một con Sói trưởng thành mà lại bị ba cái tiểu gia hỏa này làm cho chật vật như thế.
Nhất là cái con Gấu Trúc Nhỏ kia, một mực khiêu khích hắn, khiến cho hắn rất giận dữ.
"Các ngươi cho là ta đã sợ? " Hôi Lang mạnh miệng nói, một mực bảo trì vẻ mặt dữ tợn.
Sở Ca khẽ nói: "Vẫn con quá sớm để kết thúc nhiệm vụ. Nếu như ngươi muốn chiến, ta vẫn có thể tiếp tục. Cho dù chết, chúng ta cũng muốn chiến một trận! "
Trong lòng của hắn đã ra quyết định. Cho dù thua thì thua người cũng không thua trận, tâm sợ nhưng miệng không được sợ.
Dù là kiếp trước kiếp này, đây cũng là lần đầu tiên hắn trải qua trận ác đấu như vậy. Có lẽ là dã tính bên trong dòng máu của Sư Tử, tuy rằng hắn cảm thấy đau, nhưng càng đau hắn lại càng sôi máu.
Hôi Lang bị hắn hù, không khỏi do dự.
Gấu Nâu cũng ngậm miệng lại, để cho Hôi Lang bắt đầu khôi phục lý trí.
Cuối cùng.
Hôi Lang hừ lạnh nói: "Các ngươi chờ đó, chúng ta sẽ không để các ngươi yên! "
Nói xong, hắn nhanh chóng quay người chạy đi.
Sở Ca cùng Gấu Trúc Nhỏ thở dài ra một hơi.
"Trước tiên nên rời khỏi nơi đây cái đã! " Sở Ca phân phó nói. Hắn có cảm giác, cảm thấy bốn phía trong bóng tối có người nhìn trộm bọn hắn, cho nên là tranh thủ thời gian rời đi thì tốt hơn.
Hắn lập tức quay người chạy đi, Gấu Trúc Nhỏ cùng Gấu Nâu theo sát phía sau.
Bọn hắn nhanh chóng chạy vào trong bụi cỏ, rồi chạy một mạch về phía trước.
Trên đường đi, Sở Ca đều cảnh giác nhìn chung quanh, hiện tại thứ có tính uy hiếp lớn nhất chính là cái con Chó Sục kia.
Gấu Trúc Nhỏ rất hưng phấn, đang trò chuyện cùng với Gấu Nâu.
"Này này, làm thế nào để ngươi có Năng Lực Sinh Tồn [Lv2] vậy? "
"Cái này mà ngươi cũng không biết sao! Chỉ cần vượt qua Thí luyện Sinh Tồn mà không bị thương thì sẽ nhận được 1000 Điểm Sinh Tồn. " (Nguyên vắn đoạn này là như vầy “不错啊,日天,你竟然有2级生存能力,你是怎么做到的啊?” - “滚,你才是日天,只要在生存试炼里无伤通关就能额外获得1000生存积分。” Hai Từ 日 Có nghĩa là "Nhật"天 nghĩa là "Thiên". Ghép hai từ này với nhau ta sẽ được từ "Nhật thiên". Đây không phải là tên người mà nó là đác tính của loài Gấu, rất táo bạo trong việc xxx, cho nên ta sẽ sửa đổi nguyên đoạn này thành như vầy để nó manh đúng tính chất khắc nghiệt của hai từ "Sinh Tồn ". Nếu ai muốn đọc nguyên tác thì kéo xuống phần dưới cùng của chương này nhé."
"Kéo con bê a, ngươi vượt qua mà không bị thương? Ngươi xả thân đi ôm đùi người khác sao? "
"Phì! Trong Thí luyện Sinh Tồn ta là một con mèo nhỏ. Ta được một cô nàng nữ sinh thu lưu, buổi tối ngủ còn được nàng ôm vào trong ngực, ai dám làm tổn thương ta? " (Quen không bà con:‑