Phố Mink, giáo đường.Dis đang thu dọn đồ đạc, công việc của ông hôm nay cũng đã hoàn thành.Kỳ thực thì, quản lý một tòa giáo đường cho dù có nhỏ thì vẫn rất phức tạp, bên trong còn liên quan đến rất nhiều các khía cạnh, không chỉ là năng lực quản lý.Dù sao thì, không phải là cả một ngọn núi chỉ có một cái giáo đường, mà là con phố này có một tòa giáo đường mà con phố kia cũng có một tòa giáo đường khác, các tín hữu là "khách hàng", giữa các giáo đường cũng phải đối mặt với áp lực cạnh tranh khốc liệt.Bất quá Dis cũng không rất để ý đến những chuyện này, hắn chỉ phụ trách công việc của mình, làm xong thì về nhà, cũng sẽ không vì sự phát triển của giáo đường mà tham gia vào hoạt động ngoài công việc.Giống như thái độ của hắn đối với việc kinh doanh trong nhà vậy, hắn cũng đã sớm không tham gia vào các hoạt động chi tiết.Simon mặc áo đen từ cửa đi vào, đem theo một phần biên nhận bản báo cáo đặt ở trước mặt của Dis.Dis mở ra trước mặt hắn, bên trong là câu trả lời của quản lý Trật Tự Thần Giáo đại khu Ruilan đối với việc hắn xử lý đối với nhóm người tranh cử thị trưởng thời gian trước.Trong câu trả lời, đầu tiên là khẳng định đầy đủ khả năng nhận thức nhạy bén của Dis trong vấn đề này và khả năng hiểu biết trước, khen ngợi sự trung thành của Dis đối với công việc của mình;Sau đó tiến hành nhận định chuyện này, là một vụ "xâm lấn" đối với thế lực dị ma ngoại lai của Luo Jia, thậm chí là mưu toan mượn thành phố Luo Jia làm tiền đề, lật đổ toàn bộ hệ thống của Trật Tự Thần Giáo ở Ruilan.Cuối cùng, biểu đạt khen ngợi đối với việc Dis đã dùng thủ đoạn lôi đình đem tai họa tiêu trừ, một lần nữa đề cử Dis thăng chức thành quản lý đại khu Ruilan.Hiển nhiên là Dis đối với câu trả lời trong phong thư này không có gì ngoài ý muốn, sau khi đọc xong, liền đặt ở bên cạnh.Simon nói: "Khi tôi vừa bước vào, ta thấy chấp sự Kander một mình ở đó tức giận.”"À."Dis đáp một tiếng.Chấp sự Kander là chủ nhiệm giáo đường này, năm ngoái vừa mới tiếp nhận lại chức vụ của cha hắn, hắn hy vọng có thể đem lực ảnh hưởng của giáo đường này khuếch tán ra ngoài, nhưng mỗi lần vì chuyện này làm ra một bản kế hoạch đem tới trước mặt Dis cũng đều bị Dis bác bỏ.Bởi vì Dis không có thời gian để tham dự vào bất kỳ sự kiện nào, ông cũng có thái độ tiêu cực đối với việc thực hiện các nghi lễ tôn giáo ngoài ngoài công việc được giao."Chấp sự Kander rất là uất ức." Simon nói."Hắn sẽ quen thôi." Dis cầm lấy bút, ký tên vào biên nhận, "Giống như lão cha của hắn lúc trước vậy.”Simon rút ra một tờ đơn khác, một báo cáo thông lệ trong nửa tháng qua: "Cái này cũng cần chữ ký của ngài."Dis đã ký."Ta đã đọc qua sơ yếu lý lịch của ngài trong thần giáo." Simon có chút tò mò nói, "Tựa hồ ngài đối với việc thăng tiến vẫn không có hứng thú gì.”Mấy vị phụ trách thực quyền của Trật Tự Thần Giáo đại khu Ruilan hiện nay, kỳ thực năm đó là cùng một bối phận với con trai của Dis, trong đó có một vị hộ pháp đại nhân, còn viết rõ kinh nghiệm năm đó từng làm thần phó thực tập ở Luo Jia.Có mối quan hệ như vậy, Dis hoàn toàn có thể đạt được vị trí tốt hơn trong hệ thống đại khu Ruilan, trong Trật Tự Thần Giáo có không ít thế hệ cũ chính là dựa vào phương thức bồi dưỡng đệ tử cùng truyền nhân này để đạt được địa vị cùng đãi ngộ tốt hơn."Mục đích thăng chức là gì?" Dis hỏi."Để đóng góp tốt hơn cho sự phát triển của Trật Tự Thần Giáo." Simon đã đưa ra câu trả lời tiêu chuẩn."Nhưng trước khi ta thăng chức, vị trí kia không có người sao?" Dis hỏi ngược lại."Ngài hẳn cũng nhận ra rằng năng lực của ngài ưu tú hơn họ, cho nên nếu như ngài ngồi ở vị trí đó, có thể phát huy ra hiệu quả tốt hơn.""Vậy có nghĩa là người vốn ngồi ở vị trí đó không đủ ưu tú, hiệu quả phát huy ra không đủ, đây hẳn là chuyện mà Trật Tự Chi Tiên nên xử lý, đem những người lơ là nhiệm vụ lười biếng kia, kéo xuống khỏi vị trí mà bọn họ đang ngồi.""Ngài nói rất có đạo lý, nhưng vẫn không cách nào làm cho ta tin phục.""Cho nên, tại sao ta phải thuyết phục một người đưa thư của đại khu?""Ngài đương nhiên không cần thiết như vậy." Simon hạ thấp người nói."Hay là, hiện tại là thành viên của Trật Tự Chi Tiên đứng ở trước mặt ta, lấy [Luật Pháp Nội Bộ] của Trật Tự Thần Giáo để yêu cầu ta trình bày vấn đề này sao?""Không, đương nhiên không phải, ngài hiểu lầm rồi.""Ngươi đã gặp Rasma chưa?""Ta.
.
." Simon lộ ra cười khổ, cuối cùng vẫn gật gật đầu, "Đúng vậy, Rasma đại nhân đã ở thành phố Luo Jia.”"Ừm." Dis tiếp tục thu dọn đồ đạc trên bàn mình, "Hắn không dám đến gặp ta.”Simon liếm môi, ở một mức độ nhất định, hắn cảm thấy vị thẩm phán địa phương trước mặt này nói không sai.Hắn quả thật đã cùng Rasma đại nhân trao đổi, cảm giác được vị Đại Tế Tự này đối với vị trước mắt này.
.
.
Kiêng kỵ.Quan trọng nhất là, thậm chí vị Đại Tế Tự kia còn không che giấu cảm xúc này, phảng phất cảm thấy việc kiêng kỵ vị trước mắt này, là một chuyện rất hợp lý.“Ngài có cái gì cần ta giúp ngài truyền đạt cho Đại Tế Tự đại nhân sao?”"Có."Simon ngay lập tức đứng thẳng lưng, nói rằng hắn sẽ lắng nghe một cách cẩn thận.Dis lấy ra một tấm danh thiếp từ một quyển sách trước mặt mình, đưa cho Simon,Simon nhận lấy danh thiếp, trên đó viết:"Phó chủ tịch hiệp hội bánh ngọt Luo Jia – Angels.""Đây là một vị tín đồ của chúng ta, mỗi tuần đều đến giáo đường cầu nguyện, mấy ngày trước ta đã cố ý xin danh thiếp cjuar hắn, mời ngươi chuyển cho Rasma, hắn cần nó."Simon nháy mắt,Nghi hoặc nói:"Rasma đại nhân thích ăn điểm tâm sao?""Hắn không thích ăn, nhưng thích ngửi mùi điểm tâm, hắn cảm thấy điều này có thể làm cho tâm thần hắn yên tĩnh.""Thì ra là như thế, cái này giống như có vài người thích hương thơm." Simon như đang suy nghĩ điều gì đó."Đúng vậy.".