Sơ Cửu Của Lục Hào

Lục Dao gật đầu, nếu như vậy thì sẽ có hai hào dương trong một quẻ tượng, tạm thời không thể xác định vị trí hào dương là gì, “Nếu là như vậy thì có bốn quẻ là có khả năng gồm Càn tam liên, Ly trung hư, Đoái thượng khuyết(*), Tốn hạ đoạn.

(*) Tên các quẻ bói.

Lục Dao vừa xem xét vừa ngồi xổm xuống, cô để ô ở trên vai, tiện tay cầm lấy một cành cây vẽ vẽ gì đó trên bùn đất lầy lội.

Bát quái này chia làm trước sau, chắc chắn tên Triệu Lập Khôn này bát quái Hậu Thiên, “Trong bát quái Hậu Thiên(*), Chấn đông, Đoái tây, Ly nam, Khảm bắc, Càn tây bắc, Khôn tây nam, Cấn đông bắc, Tốn đông nam.”

(*) Tương truyền rằng do Văn Vương thành lập, phương vị không giống tiên thiên bát quái của Phục Hy. Bát quái Hậu Thiên là sự thay đổi của bốn mùa, quy luật sinh trưởng thu tàng của vạn vật.

Những thứ khác Tiểu Đao không hiểu nhưng phương hướng thì cậu hiểu, “Triệu Lập Khôn đang định nói cho chúng ta phương hướng hắn ẩn thân sao?”

Lục Dao chống cằm nhìn hình vẽ trên mặt đất dần dần bị mưa rửa trôi, “Không, tôi cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, Triệu Lập Khôn để lại thông tin này cho tôi, nhưng tại sao hắn lại làm như vậy?”

“Lục Dao, chẳng nhẽ hắn muốn dẫn cô đến đó sau đấy hành hung cô?” Tiểu Đao cau mày, chẳng phải tên Triệu Lập Khôn này không phải năm lầm bảy lượt nhằm vào Lục Dao sao, bây giờ lại gửi thông tin chỉ có lục Dao mới hiểu được.

Điều này khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy hắn đang nhắm vào Lục Dao.

Bây giờ không thể giải thích được vấn đề này, Lục Dao đứng dậy, bởi vì ngồi xổm trong thời gian dài nên hai chân đã tê rần, lúc đứng đậy không nhịn được nghiêng người xuống, cánh tay bị người khác mạnh mẽ nhấc lên, nhân tiện ngăn cản thân thể xiêu vẹo của cô. Mùi hương quen thuộc xuyên qua không khí ẩm ướt truyền đến, Lục Dao xoay người nhìn thấy Hạ Thần Phong chỉ mặc một chiếc áo gió không thấm nước, im lặng không nói gì cứ thế đứng cạnh cô, Lục Dao biết Hạ Thần Phong đang tức giận, tức giận cô không báo cho anh một câu nào đã trực tiếp đến hiện trường.

Nhưng mà...

Lục Dao không nhịn được lấy di động ra xem giờ, mới hơn hai tiếng đồng hồ kể từ lúc Tiểu Đao gọi điện, người đàn ông này tăng tốc độ lái xe trên đường cao tốc à? Đầu lông mày của cô cũng cau lại, “Hôm nay trời mưa, sao anh lại lái xe nhanh như vậy?”

Vốn dĩ Hạ Thần Phong không định nói chuyện với Lục Dao, bây giờ anh thực sự đang cực kỳ giận dữ, nhưng lúc này nghe được Lục Dao mở miệng trước, anh hừ lạnh một tiếng, “Nếu anh không đến đây sớm chút, làm sao anh có thể biết được em sẽ ở đây?”

Tiểu Đao lặng lẽ sờ mũi lùi lại mấy bước, thoát khỏi khu vực nồng đậm mùi thuốc súng này, nhưng chỉ một ánh mắt của Hạ Thần Phong đã làm cho bước chân lui lại của Tiểu Đao dừng lại, sắc mặt cậu đầy vẻ bất đắc dĩ và khổ sở, “Anh Phong à, việc này thực sự không thể trách em, cục trưởng Vương cũng đã đồng ý rồi, em có thể làm gì được?”

Tiểu Đao quyết định phủi tay, xụ mặt cũng không muốn gánh vác lỗi lầm này một cách không rõ ràng như vậy. Lục Dao thấy như vậy liền đến gần Hạ Thần Phong, giơ ô lên cao, không quan tâm áo khoác của Hạ Thần Phong đã ướt đẫm. Cô đến gần anh, đỏ mặt khẽ kéo bàn tay mát lạnh của Hạ Thần Phong, đây là lần đầu tiên Lục Dao có hành động thân mật như vậy ở nơi đông người.

Hạ Thần Phong khẽ cau mày vì Lục Dao đến gần, anh lùi lại một bước, phía bên ngoài áo gió của mình đã ướt đẫm, tuy là áo không thấm nước nhưng bề mặt vải bên ngoài đã ướt nhẹp rồi. Lục Dao mới khỏi ốm không bao lâu, anh không muốn để cô lại bị ốm lần nữa.

“Thần Phong, em biết anh muốn bảo vệ em nhưng Triệu Lập Khôn nhắm vào em, nếu em không đứng ra, có lẽ người chết sẽ càng nhiều hơn. Tuy mấy người đó hình như cũng đã từng làm chuyện phạm pháp nhưng em nhớ đã từng nói với mọi người trong vụ án Trương An An rằng, bất kể là ai thì đều không có quyền quyết định việc sống chết của người khác, hơn nữa việc tìm ra chân tướng là trách nhiệm của anh, em cũng mong điều này trở thành trách nhiệm của em.”

Lục Dao muốn tìm ra chân tướng, không chỉ vì việc này là nhắm vào mình. Cô cũng mong mình có thể đứng cùng một chiến tuyến với Hạ Thần Phong, cô không muốn làm một người phụ nữ chỉ đứng ở đằng sau mà muốn cùng tiến cùng lùi với anh.

Hạ Thần Phong trầm lặng rất lâu, “Em biết lúc này rất nguy hiểm...”

Lục Dao cười nghiêng đầu, “Vậy anh sẽ để em gặp nguy hiểm sao?”

“Không đâu.”

Hạ Thần Phong nói xong liền thở ra một hơi thật sâu, anh biết mình xong đời rồi, bản thân mình đã thỏa hiệp. Nhưng hai người vừa nhìn nhau cười lại làm những nôn nóng tích tụ trong lòng đối phương được cởi bỏ, dường như chỉ cần hai người hợp lực liền không sợ bất kỳ khó khăn gì nữa.

“Trước hết em chờ ở đây một lúc, anh đi xem tình hình.” Hạ Thần Phong nhìn phương hướng vòm cầu, thấy xung quanh đều là người của mình liền yên tâm đi qua đó.

“Anh Phong, hi, hi, hi...” Tiểu Đao cười lấy lòng. Hạ Thần Phong cười lạnh một tiếng, “Cậu phụ trách bữa ăn khuya tối nay.”

Trình Tuấn Kiệt ngẩng đầu lên, “Ý... Ý này không tệ nha, có cá có thịt, bồi bổ một bữa thật tốt.”

“Bổ bổ bổ, bổ cái đầu anh ý, nhìn thấy nhiều thứ như vậy, anh còn ăn được à?”

Trình Tuấn Kiệt đứng thẳng người dậy, xoay người cười lạnh với Tiểu Đao mấy cái, “Ha ha, mấy cái này đáng sợ cái gì chứ, năm đó ở trường học, chúng tôi đều ăn luôn trên bàn phẫu thuật, trước mặt là thi thể, có muốn nếm thử cảm giác đó không?”

Tiểu Đao không nhịn được lườm một cái, cắn răng hung hăng mở miệng, “Các anh đúng là một đám biến thái điên rồ!” Thực ra điều Tiểu Đao để ý là lương của mình sau khi chi trả cho bữa ăn khuya tối nay thì còn lại bao nhiêu.

Hạ Thần Phong bỏ mũ xuống, cẩn thận tránh các dấu chân, giẫm lên các dấu chân trước đó của Trình Tuấn Kiệt để đi qua, “Sao rồi? Có thể xác định nguyên nhân cái chết và thân phận nạn nhân không?”

“Tạm thời chưa thể xác nhận thân phận, nhưng nguyên nhân cái chết thì tìm ra rất nhanh, vì mất máu quá nhiều, tứ chi của nạn nhân bị cắt đứt toàn bộ, nhìn vết cắt chắc hẳn cũng là do dao cầu, da trên mặt và người chắn hẳn là dùng một con dao cắt xuống, kỹ thuật rất thô, cẩu thả. Cậu có thể xem miếng da này, lớn lớn nhỏ nhỏ, cũng không đều đặn, cho nên chắc hẳn cũng không mất nhiều thời gian.”

Hạ Thần Phong gật đầu, “Xem xét máu của nạn nhân, hình như vẫn còn có tác dụng của thuốc.” Dáng người của nạn nhân không nhỏ lắm, nếu như cũng là người của Hoàng Diệp, vậy thì bản lĩnh cũng không tồi.

“Nhưng có một điểm đáng được chúng ta chú ý, cái chết của nạn nhân này sớm hơn một chút so với nạn nhân ở ký túc xá, cho nên nếu như không phải người của trường học bỗng nhiên phát hiện, như vậy chắc hẳn đây mới là nạn nhân đầu tiên được phát hiện…”

“Triệu Lập Khôn cho chúng ta một khoảng thời gian chênh lệch, nếu như hôm nay chúng ta mới phát hiện nạn nhân này sau đó được dẫn dắt phát hiện nạn nhân thứ hai, như vậy tương đương với việc cho hắn thời gian đi thực hiện hành vi phạm tội lần ba.”

Hạ Thần Phong nhìn đám thịt đỏ bầy nhầy kia, hiển nhiên trước kia đây chính là một khuôn mặt nhưng bây giờ mặt bị hủy hoại hoàn toàn rồi, cũng không phát hiện được đồ vật gì khả nghi trên người có thể chứng minh thân phận, “Có quả bóng kia không?”

Lúc trước Tiểu Đao cũng đã hỏi vấn đề này rồi, Trình Tuấn Kiệt lắc đầu, “Ai cũng đều chú ý đến điểm này, để tôi xem lại đã.” Lúc trước không xác định được nguyên nhân tử vong, Bây giờ cơ bản đã xác nhận được rồi, Trình Tuấn Kiệt dùng sức cạy miệng nạn nhân, đầu lưỡi bên trong đã không còn nữa, anh cầm đèn pin chiếu vào sau đó lại dùng tay nhéo cổ nạn nhân ấn mấy lần, “Không có.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui