Dịch: Lãng Nhân Môn
[Tại sao lại có vũ khí phun sương mang tính tiêu diệt riêng biệt thế này? Lẽ nào tin tức của chúng ta đã bị tiết lộ rồi ư?] đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu của quầng sáng hình người.
Nếu không, tại sao quân đoàn kiến nhỏ mà chúng vất vả chuẩn bị hơn nửa năm vừa xuất hiện đã bị vũ khí phun sương kia tiêu diệt chứ?
Nên suy nghĩ đầu tiên của nó chính là kế hoạch của mình đã bị đối phương biết trước.
[Chết tiệt, có ngon thì cho bọn ta thêm chút thời gian, để bọn ta kịp hợp thể đi chứ!]
Trong giai đoạn hiện tại, chúng chỉ có thể dựa vào thế giới gương để phái tinh thú đến hiện thế.
tinh thú xâm nhập vào hiện thế qua thế giới gương khó mà ảnh hưởng tới hiện thế... Bình thường, thế giới gương còn chưa ổn định thì đám tinh thú đã bị nhóm người thức tỉnh đè ra đánh rồi.
Muốn ổn định thế giới gương, từ đó hoàn thành việc hoán đổi thế giới gương với hiện thế, hòng gây ảnh hưởng tới nó thật sự quá khó khăn.
Có một vài văn minh tinh thần thiếu kiên nhẫn đã nghĩ tới chuyện đi đường tắt.
Nửa năm trước, chúng nó đặc biệt thay đổi một loại tinh thú đặc thù, để con tinh thú đó có thể phân liệt sau khi chết, dùng những phần phân liệt cực nhỏ đó để bảo tồn bản thân.
Sau đó, khi thế giới gương bị hủy thì có tỉ lệ cực nhỏ đưa những phần phân liệt kia đến hiện thế. Tiếp theo, những phần phân liệt này có thể đi theo con đường ký sinh...
Chúng sẽ ký sinh lên người những sinh vật nhỏ ở hiện thế, từng bước gia tăng sức mạnh của bản thân, sau đó lây lan ra khắp thế giới như bệnh dịch!
Vốn dĩ, đó là một ý tưởng khá hay! Nhưng tiếc là chúng vẫn đánh giá thấp uy lực của mấy tầng phòng ngự kia!
Dưới sự ảnh hưởng của chúng, những phần phân liệt phải trả một cái giá rất lớn mới có thể đi đến hiện thể lại mất khả năng quan trọng nhất của mình là "lây lan", hơn nữa chúng cũng chỉ có thể ký sinh lên người những sinh vật cực nhỏ.
Sau khi ký sinh nó lại không thể nào thoát ra được. Hơn nữa, sau khi ký sinh được vài ngày thì chúng đã tiêu hao gần như không còn lại gì.
Tầng phòng ngự này đúng là tồn tại cấp BUG, cứ như đã thôi diễn ra tất cả khả năng có thể xảy ra trong tương lai, không có lỗ hổng nào để xen vào... Dù có đi nữa thì hình như đều là lỗ hổng do nó cố ý để lại.
Muốn đi đường tắt, mò mẫm hơn nửa năm, lần lượt thay đổi đối sách, giống như để dành từng xu một. Vất cả lắm mới góp được một đội quân kiến như thế... Bao gian nan trong đó khó mà nói hết được bằng lời.
Sau khi số lượng của quân đoàn kiến đã đủ thì có thể kích phát chức năng hợp thể, trực tiếp để cho tinh thú xuất hiện ở hiện thế.
Vậy thì sẽ có cơ hội xử lý kẻ khiến chúng nó chán ghét kia. Tuy rằng tên kia cũng đã thành người thức tỉnh, nhưng theo chúng nó biết thì người thức tỉnh cũng không thể phát huy năng lực của mình ở hiện thế.
Chỉ cần hợp thể thì thành công đã nằm trong tầm tay.
Kết quả, tuyệt chiêu còn chưa kịp kích hoạt thì đã end game.
Nếu muốn chuẩn bị một quân đoàn kiểu đó thì lại phải tốn hơn nửa năm.
Lại còn phải cân nhắc tới chuyện số lượng côn trùng quanh nhà Hứa Kỳ Tịch có đủ hay không... Không đủ thì lại phải triệu tập thêm côn trùng ở khu khác tới, sẽ tốn rất nhiều năng lượng.
Lại còn tính tiêu diệt của làn sương mù mà đối phương vừa phun ra quá mạnh.
Kế hoạch này xem như phá sản.
Trừ khi, đợi phòng ngự kia lại yếu đi, chúng nó có thể khống chế sinh vật mạnh hơn thì phương án này mới có thể phát huy công dụng thêm lần nữa.
...
Nhà Hứa Kỳ Tịch.
"Đã diệt hết chưa? Có con nào còn sống không?" một thành viên cấp đội trưởng hỏi.
"Để tôi đi xem thử, nếu có con nào còn sống thì tôi sẽ đưa về. Đám kiến này trông lạ lắm, nói không chừng lại có giá trị nghiên cứu đấy." có một đội viên khác đáp.
"Có thể xác định một chuyện, ánh sáng trên người đám kiến này giống với dao động năng lượng của tinh thú... Đây không phải tin tức tốt." một thành viên trong tiểu đội của Diệt Phượng, biệt danh là Diệt Kỳ trầm giọng nói.
Mặc dù chỉ là con kiến, dí một cái là chết. Nhưng điều này cũng có nghĩa là tinh thú và chủ nhân của chúng đã có khả năng can thiệp vào hiện thế.
Hôm nay là kiến, lỡ như ngày mai là muỗi có thể bay được thì sao?
So với kiến thì khả năng cơ động của muỗi sẽ cao hơn, hơn nữa khả năng lây lan cũng đáng sợ hơn...
Nếu như những sinh vật khác như chuột cũng bị khống chế thì đúng là hiểm họa.
Thậm chí... nếu như con người cũng nằm trong phạm vi bị khống chế thì đúng là kiếp nạn thật sự.
Chuyện này nhất định phải báo cáo lại, để tổng bộ đề phòng cao độ mới được!
Khi đối mặt với nguy hiểm thì không thể qua loa được.
Diệt Kỳ nhanh chóng báo chuyện này lại cho tổng bộ, cũng kèm theo lo lắng của bản thân.
So với những sinh vật khác, có thể nhân loại không phải loại dễ khống chế nhất, bởi vì nhân loại có văn minh của bản thân... Nhưng nhân loại cũng có thể là loại dễ khống chế nhất.
Bởi vì bất kỳ chủng tộc hay quốc gia nào cũng có thể tồn tại một vài kẻ có lối suy nghĩ khá dở hơi.
Sau này nhất định phải làm tốt công tác tư tưởng toàn dân mới được!
"Cũng không biết nhiệm vụ thảo phạt tinh thú cao cấp của nhóm đội trưởng Diệt Phượng tiến hành thế nào rồi?" Diệt Kỳ báo cáo tin tức lên trên thì lại nghĩ tới nhiệm vụ của đội trưởng.
Thế giới bóng tối có con tinh thú ở sa mạc kia đã ổn định... Nói cách khác, thế giới gương đó đã có thể ảnh hưởng tới hiện thế.
Nếu để nó tiếp tục mở rộng thế giới gương, khiến trình độ của thế giới gương đó tiến thêm một bước thì tinh thú sẽ có thể đi ra khỏi thế giới gương, di chuyển quanh thế giới gương.
Thậm chí, một ngày nào đó trong tương lai, chúng sẽ trở thành cầu nối để đi vào thế giới nhân loại.
Đây là chuyện mà mọi người không thể nào chấp nhận được.
Nên dù thế giới gương trong sa mạc của đối phương tách biệt với nơi con người ở thì cũng không thể để mặc nó tiếp tục tồn tại được.
...
Hứa Kỳ Tịch về đến nhà, bế công chúa vợ mình xuống.
Trên đường về, Họa Mi đã ngủ thiếp đi.
Lô hội, chân tinh thú đều lơ lửng sau lưng Hứa Kỳ Tịch như bị một bàn tay vô hình nâng đỡ.
Tài xế đã quen với cảnh này rồi.
"Ơ? Có mùi gì thế nhỉ." Hứa Kỳ Tịch hít vài hơi, trong không khí vẫn còn vương mùi lạ.
Mùi thuốc xịt côn trùng ư?
Đồng thời, hắn còn thấy vài người đang ngồi xổm dưới đất tìm kiếm cái gì đó. Thỉnh thoảng lại nhặt vài đốm sáng mờ ảo trên đất cho vào bình.
"Thầy Hứa, anh đã về rồi." Diệt Kỳ ở xa nhìn thấy Hứa Kỳ Tịch thì lên tiếng chào hỏi.
"Các anh đang làm gì thế" Hứa Kỳ Tịch nghi hoặc hỏi.
Diệt Kỳ tiến lên, kể lại những chuyện vừa xảy ra cho Hứa Kỳ Tịch nghe.
"Chậc, mọi người chờ tôi một lúc. Tôi đưa Họa Mi vào nhà cái đã." Hứa Kỳ Tịch nhíu mày. Qủa nhiên, hắn đã bị đám người ngoài hành tinh kia nhắm vào.
Bọn chúng đang nghĩ đủ mọi cách để giết chết hắn.
Trái tim lớn của Hứa Kỳ Tịch bất giác đập nhanh hai nhịp, truyền đạt tâm trạng vui mừng của chủ nhân.
Sau khi nhẹ nhàng đặt Họa Mi xuống giường, Hứa Kỳ Tịch lại đi xuống tầng dưới.
Diệt Kỳ đưa một cái bình nhỏ qua.
Bên trong chính là chú kiến nhỏ nửa sống nửa chết, sắp sửa tèo tới nơi.
Hứa Kỳ Tịch cầm bình lắc nhẹ một cái.
Giống như cảm ứng được khí tức của Hứa Kỳ Tịch, đốm sáng nhỏ trong bình dùng chút sức lực cuối cùng của mình, biến thành một đốm sáng to hơn một chút.
"Lại còn hợp thể được à?" Hứa Kỳ Tịch vui vẻ nói.
"Hợp thể? Nếu như chúng tôi không kịp thời xử lý đàn kiến, để chúng hợp thể thành công thì to chuyện rồi." Diệt Kỳ suy nghĩ thấu đáo, lập tức đoán ra chân tướng.
"Kréc ~ kréc~" Sau khi đốm sáng hợp thể thì phát ra tiếng kêu chói tai, giống như muốn truyền đạt tin tức nào đó cho Hứa Kỳ Tịch.
Lần này, Hứa Kỳ Tịch lại loáng thoáng nghe hiểu ý tứ mà đối phương muốn nói.
[Có ngon thì ra đây! Ra đây chơi!]
"Anh đâu có ngu ~" Hứa Kỳ Tịch cười nói.
Anh đây nấp trong phòng ngự để luyện cấp chẳng sướng hơn à?
Chờ tới khi anh luyện max cấp ở thôn tân thú, ra ngoài quét sạch vạn quân chẳng sướng à? Tại sao phải ra ngay lúc này chứ?
"Kréc~" Đốm sáng dốc hết toàn lực, phát huy thuộc tính xuyên tường để xông ra khỏi bình, vọt về phía Hứa Kỳ Tịch.
Hứa Kỳ Tịch nhếch môi, đại kiếm tự động bay ra, kiếm phong lan ra ngoài.
Đốm sáng nhảy ra, tự động tông lên đại kiếm...
Xoẹt ~
Trên đại kiếm có hồng quang lóe lên.
Đốm sáng bị chém ngang, hòa vào trong hồng quang, bị nó hấp thu.
Thuộc tính cấp một của đại kiếm Hứa Kỳ Tịch là kiếm khí, thuộc tính cấp hai là hấp thu. Đốm sáng hòa vào thân kiếm,biến thành năng lượng, bổ sung cho năng lượng phù văn đã tiêu hao trên đại kiếm của Hứa Kỳ Tịch.