Ngày 16 tháng 05 năm 2006
Sau khi ăn trưa nhân ngày kỷ niệm yêu nhau, Tiểu Lại và Mộc Mộc mệt đến nỗi về nhà nằm dài trên ghế ghế sô pha.
Sau khi nghỉ ngơi, Tiểu Lại bật TV lên xem phim truyền hình, còn Mộc Mộc thì chơi game.
Hai người đều làm những việc riêng của mình, không làm phiền đến đối phương.
Không bao lâu.
Tiểu Lại: Mộc Mộc ơi, anh ra diễn lại meme QQ gấu trúc cười đến chổng vó cho em xem đi.
Mộc Mộc: Được thôi.
Mộc Mộc quăng dép lê, nằm nghiêng trên sô pha.
Sau đó cong đùi phải lên, chân phải giơ lên đung đưa, sau đó đột ngột tạm dừng giữa không trung, tiếp theo lại ra vẻ buồn thiu ngã nhào xuống đất.
Tiểu Lại: Ha ha, diễn không tệ, rất giống.
Ờm, đến bóp vai cho em đi.
Mộc Mộc (vui vẻ đồng ý): Được thôi.
Tiểu Lại nghiêng người, còn Mộc Mộc ngồi xuống cạnh Tiểu Lại, nhẹ nhàng bóp vai cho Tiểu Lại.
Tiểu Lại (thoải mái): Đúng là thật thoải mái, Nói 22222 để em vui vẻ đi nào (*).
(*) Xem lại tháng 03 năm 2006 để hiểu rõ nhé, do Mộc Mộc nói tiếng phổ thông không chuẩn nên thường nói số 2 thành chữ “đói”
Mộc Mộc: Được.
Đói ngàn đói trăm đói mười đói.
Tiểu Lại: Ha ha ha ha ha! Tội nghiệp cho người ngay cả số “2” cũng không phát âm được.
Bây giờ anh nói “Con trai” xem nào.
Mộc Mộc: Con ngài
(1) Tên Hán việt của con trai là “Nhi tử”, phiên âm pinyin là “ér”.
Còn Hán Việt của con ngài là “Nga tử”, phiên âm pinyin là “é zi”
Tiểu Lại: Ha ha, ngốc quá đi, cả đời này khi nào anh mới nói được âm “er” đây.
Em đã gặp rất nhiều đồng hương nhưng ai cũng nói được hết.
Ha ha.
Mộc Mộc: Còn muốn anh làm gì nữa không?
Tiểu Lại: Ờm, sủa tiếng chó cho em nghe nào.
Mộc Mộc: Gâu gâu gâu gâu……
Tiểu Lại (thoả mãn): Không tệ nha.
Ha ha, (vỗ tay) em lại nghĩ đến một trò hay lắm, (xoay người vén áo ngủ của Mộc Mộc lên) rốn của anh chính là điều khiển từ xa, khi nào em ấn vào thì nó phải kêu “biu” —- Đây là mệnh lệnh, khi nào anh nhận được lệnh thì rốn sẽ rung lên, ý bả đã nhận được mệnh lệnh rồi.
Sau đó anh lập tức kêu “A” rồi chấp hành mệnh lệnh của em đấy.
Ví như, em nói, “biu, ngồi xuống” thì anh phải ngồi xuống.
Hiểu không?
Mộc Mộc (ngoan ngoãn): Được.
Tiểu Lại (ấn vào rốn của Mộc Mộc, miệng nói): biu! Đi rửa táo cho ta.
Mộc Mộc (bụng hướng về trước rung lên): A! Lập tức đi rửa.
Tiểu Lại: Được rồi, không chơi nữa.
Mộc Mộc (thở phào như được đại xá): Vậy, Tiểu Lại nè, xin hỏi anh có thể tập trung chơi game được chưa?
Tiểu Lại (cảm thấy hài lòng): Ừm, thời gian quảng cáo cuối cùng cũng hết rồi, anh có thể đi.
Mộc Mộc: Hu hu hu hu, khi nào Trung Quốc có thể dừng phát quảng cáo giữa phim truyền hình đây?
Tại sao Mộc Mộc lại nghe lời như vậy? Bởi vì Tiểu Lại và Mộc Mộc đã đạt được thoả thuận: Lúc không đi làm thì Mộc Mộc có thể chơi game, còn Tiểu Lại có thể xem phim truyền hình — Nhưng mà nếu Mộc Mộc không muốn Tiểu Lại làm phiền hay bày đủ trò ảnh hưởng đến tiến độ game của mình, thì Mộc Mộc phải hoàn toàn nghe lời Tiểu Lại sai bảo mà không được có bất kỳ phản kháng nào trong lúc quảng cáo giữa phim.
Mộc Mộc (giận mà không dám nói gì): Lên án mạnh mẽ hiệp ước bất bình đẳng!.