1
Ngày 01 tháng 12 năm 2003.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi dọn đến.
A Chanh bảo vì để tăng tình cảm nên đôi bên phải tự giới thiệu bản thân.
A Chanh: Tôi là người Hồ Bắc, đi làm ở công ty quảng cáo, sau khi tốt nghiệp Đại học xong thì vẫn ở chỗ này.
Sau này chính là bạn cùng nhà, mọi người quan tâm giúp đỡ lẫn nhau nhé.s
Mộc Mộc: Tôi là Mộc Mộc đến từ Hải Nam, mong được quan tâm nhiều hơn.
Tôi thích xem phim tài liệu, chơi đá bóng.
Nguyện vọng lớn nhất chính là…..
A Chanh (buộc phải ngắt lời): Nguyện vọng lớn nhất của nó chính là đàn em nặng hơn 130 kg đừng hét lớn “Mộc Mộc em yêu anh” trước mặt mọi người lúc đá cầu.
Tiểu Lại:……
Mộc Mộc (lập tức đáp trả lại một cách mỉa mai): Còn nguyện vọng lớn nhất của cậu ta chính là có được cơ ngực săn chắc, bởi vì cậu ta cảm thấy như vậy nhìn sẽ cực kỳ sexy, lúc thả thính thì mấy em sẽ dễ đổ gục hơn!
Tiểu Lại:……
A Chanh: Lúc Mộc Mộc cởi giày chơi bóng ra thì thích ngửi đôi tất thúi của mình!
Mộc Mộc: Mày ba ngày mới tắm một lần, tất dơ rồi mà vẫn còn mang lại!
Tiểu Lại:…….
A Chanh (nhanh chóng cướp lấy câu chuyện): Còn nữa nha, lúc Mộc Mộc vào WC ít nhất phải dùng hết nửa cuộn giấy vệ sinh đó! Còn không thích lấy ráy tai nữa!
Mộc Mộc (liều mạng với mày): Tao cũng biết mày, (quay sang nhìn Tiểu Lại) lúc A Chanh ở trường có tán hai em gái nhưng đều bị từ chối!
Tiểu Lại:……Làm ơn đi, hôm nay là ngày đầu tiên tôi dọn đến mà!
Tiểu Lại quay về phòng, thì thào: Hầy, tôi là Tiểu Lại, thích ăn thịt và trái cây, một ngày không ăn thì sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Nguyện vọng lớn nhất của tôi chính là ngày ngày được ăn thịt đến high mà không tăng cân.
Bên ngoài phòng, thường xuyên truyền đến tiếng cãi vã của hai người——
A Chanh: Đừng tưởng là tao không biết, hôm qua mày trộm hai cây hành lá bên nhà hàng xóm.
Mộc Mộc: Tao cũng biết, cái thằng đánh rắm ở buổi họp mặt lớp lần trước là mày, hôm đó mày ăn rất nhiều củ cải nên đánh rắm không ngừng nghỉ luôn!
……
Tiểu Lại: Orz……Xem ra hiểu nhau quá cũng không phải là chuyện tốt.
May mà tôi chỉ có một mình, không dẫn đứa bạn kỳ quặc nào tới cả.
*
2,
Ngày 10 tháng 12 năm 2003.
Hôm nay, Tiểu Lại mua táo và xuân đào, về đến nhà thì thấy Mộc Mộc và A Chanh đều có ở nhà, bèn rửa sạch rồi đặt trái cây lên bàn cho hai người ăn.
Đưa cho A Chanh đang lau nhà, cậu ta (ném cây lau nhà xuống, há to miệng) nói: Đút đi thì tôi ăn!
Tiểu Lại (không hề yếu thế mà quát lại): Chết đi!
Tôi bỏ trái cây lên bàn rồi quay đầu đi.
Sau đó đưa cho Mộc Mộc đang tập thể dục ngoài ban công.
Mộc Mộc (kiêu ngạo khiêu khích): Quỳ xuống cầu xin tôi đi!
Tiểu Lại: Tôi đây đã gây nên tội ác gì…….
Tiểu Lại nhanh chóng cầm ly nước tới rồi hất xuống sàn: Tên xấu xa nhà anh, rốt cuộc có muốn ăn trái cây hay không?
Mộc Mộc (hoảng sợ cầm lấy rồi thở dài): Ài, mấy cô gái nết na bây giờ đi đâu cả rồi nhỉ?
Tiểu Lại (tức đến nổ phổi): Ở chung với đám bạn cùng nhà xấu xa như tụi anh, tôi đều bị hai người dạy hư rồi, còn gì là nết na thuỳ mị nữa chứ?
*
3,
Ngày 20 tháng 12 năm 2003.
Bởi vì chút chuyện cỏn con mà A Chanh và Mộc Mộc cãi nhau.
Còn Tiểu Lại thì ngồi trên sô pha hóng hớt.
Tiểu Lại (vui sướng khi thấy người khác gặp tai vạ): Hay hay, lại có phim võ thuật miễn phí coi rồi! Hăng hái lên nào, nhắm chuẩn mục tiêu mà tấn công! Đấm là phải nhanh chuẩn và tàn nhẫn! Thiệt là, chả chuyên nghiệp tí nào!
A Chanh và Mộc Mộc cùng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tiểu Lại một cái, sau đó tiếp tục cãi nhau.
Tiểu Lại (được voi đòi tiên): Nhà bếp có muỗng hay xẻng gì không nhỉ, hai người có cần tôi lấy tới giúp hai người một tay không?
Hai người bỗng dừng lại, quay đầu lại tức tối nhìn Tiểu Lại.
Tiểu Lại thức thời ngậm miệng lại.
Tiếp tục cãi nhau.
Tiểu Lại (hào hứng): Thật ra nắm tóc cũng được đó, nếu không làm tốt thì xem như thiết kế ra một kiểu tóc mới nhất vậy, nhìn cool lắm á, một công đôi việc!
A Chanh & Mộc Mộc cuối cùng cũng dừng lại.
A Chanh ra hiệu cho Mộc Mộc, Mộc Mộc hiểu ý đi tới ngồi xuống bên phải Tiểu Lại, còn A Chanh ngồi xuống sát bên trái Tiểu Lại.
Hai người bao vây Tiểu Lại trên sô pha, hung dữ lườm Tiểu Lại một cái.
A Chanh & Mộc Mộc (đồng thanh): Người đẹp à, khi nãy cô vừa nói gì đấy, nói lại lần nữa xem nào?
Tiểu Lại (kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt): Ấy, chuyện này à, nếu không tôi rót cho hai người một ly nước nhé!
A Chanh, Mộc Mộc: Cũng được đấy.
Tiểu Lại: ……
*
4,
Ngày 22 tháng 12 năm 2003.
Tiểu Lại đi làm về nhà thay quần áo xong mới sực nhớ quên mua trái cây.
Nhưng mà nếu bây giờ đi mua……Thì phải thay quần áo lại, bò xuống năm tầng, lại bò lên……Phiền phức quá.
Tiểu Lại đi đi lại lại trong nhà, sau đó phát hiện một túi quýt trên chiếc tủ đầu giường của Mộc Mộc.
Ăn, hay là không ăn —— là một câu hỏi.
Đối với Tiểu Lại mê trái cây như mạng mà nói, có thể không cho cô ăn cơm, không cho uống nước…….Thậm chí có thể không cho cô ăn thịt……..Nhưng không thể không có trái cây!
Tiểu Lại (thì thào): Vậy mình cứ giả bộ như Mộc Mộc có nhà đi, Mộc Mộc à, anh cho tôi xin trái quýt ăn nhé, ngày mai tôi sẽ trả lại.
Tiểu Lại nghiêng người dựa vào sô pha trong phòng của Mộc Mộc, bật TV lên, vừa ăn vừa xem, cảm thấy hết sức thoả mãn.
Tiểu Lại: Conan tuyệt quá! Đúng vậy, hung thủ chính là hắn ta!
Tiểu Lại: Đồ đàn bà xấu xa nhà cô, thật sự giết em gái mình thế à!
…..
Không biết qua bao lâu, phim hoạt hình cũng kết thúc…..Trái cây cũng ăn xong rồi.
Ngay lúc Tiểu Lại chưa đã thèm, bỗng nghe được tiếng mở cửa chống trộm.
Mộc Mộc: Ấy, Tiểu Lại ở nhà sao?
Tiểu Lại:…….
Mộc Mộc: Làm gì đấy? Ăn cơm chưa?
Tiểu Lại: Ăn…….Anh……
Mộc Mộc (bỏ túi máy tính xuống): Được lắm, cô ăn vụng quýt nhỏ của tôi!
Tiểu Lại: Quýt nhỏ?
Mộc Mộc (gào thét điên cuồng): Quýt nhỏ ơi! Quýt nhỏ ơi, mày sao thế, quýt nhỏ! Tao và mày sống nương tựa lẫn nhau, chia ngọt sẻ bùi mấy ngày trời, quan tâm chăm sóc mày như máu mủ ruột thịt.
(nghẹn ngào) không ngờ hôm nay…….
Tiểu Lại:……..
*
5,
Ngày 24 tháng 12 năm 2003.
Hôm nay là đêm Giáng Sinh.
Tụi tôi quyết định mở tiệc liên hoan.
Tay nghề của A Chanh rất tệ, ngay cả món trứng bác mà cũng không làm được; còn Mộc Mộc là đầu bếp thiên phú, làm móng heo kho tàu hay cá tráp Vũ Xương hấp đều siêu ngon; Tiểu Lại còn lợi hại hơn, thậm chí cả món trứng bác cà chua cũng sẽ làm……..orz.
Tiểu Lại: Một ngày đẹp trời thế này, không bằng chúng ta đối thơ đi?
A Chanh: Rõ ràng là cô đang bắt nạt sinh viên ban A tụi tôi mà.
Mộc Mộc: Tới luôn, thơ từ hay thành ngữ cũng được.
Người đầu tiên đối, người tiếp theo phải đối tiếp chữ cuối cùng, đồng âm cũng chấp nhận.
Nếu như không khớp thì phạt uống một ly nước lạnh.
A Chanh: Tao trước.
Ấy……..Lưỡng cá hoàng ly minh thuý liễu (1).
(1) “Tuyệt cú tứ thủ kỳ 3” của Đỗ Phủ.
Bản dịch của Tản Đà: Hai cái oanh vàng kêu liễu biếc.
Mộc Mộc: Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn (2).
(2) “Du Sơn Tây thôn” của Lục Thi.
Bản dịch của Lâm Trung Phú: Liễu xanh hoa thắm lại thôn xa!
Tiểu Lại: Thôn…….Thôn……Thôn trưởng tuy nhỏ cũng là quan.
A Chanh: Cái gì mà lộn xộn vậy?
Tiểu Lại (không phục): Anh quan tâm làm gì, dù sao tôi cũng đối được rồi.
Nhanh lên nào, đến lượt anh đó.
A Chanh (bất đắc dĩ): Quan…..Quan lại bao che cho nhau (chữ cuối là ‘hộ’).
Mộc Mộc: Hộ……(nói năng lộn xộn) Y tá là thiên thần áo trắng! (hộ sĩ = y tá, chữ cuối câu là ‘sứ’)
Tiểu Lại: Gì đấy gì đấy, không được, Mộc Mộc phải uống nước!
Mộc Mộc: Sao khi nãy cô nói câu kia được, tại sao tôi phải uống nước chứ?
A Chanh: Đừng ầm ĩ nữa, cứ dứt khoát cho qua đi, là thơ, thành ngữ hay từ ngữ, miễn sao đối nhanh, không nghỉ là được.
Tiểu Lại, tới lượt cô.
Sứ!
Tiểu Lại: Sứ……Sứ……Sứ cái đầu anh! (chữ kết là ‘a’ – câu cảm thán)
A Chanh: A……A! Tuyết rơi rồi! (chữ cuối là ‘lạp’)
Mộc Mộc: Lạp…..Lạp lạp lạp, tôi là người bán báo lành nghề! (chữ cuối là ‘gia’)
Tiểu Lại (bị buộc đến Lương Sơn): ………Người nhà! (Gia nhân)
(*)Có rất nhiều anh hùng trong “Thủy hử” đã bị buộc đến Lương Sơn bởi các quan chức tham nhũng, sau đó, họ buộc phải khởi nghĩa chống lại việc bị buộc phải đến Lương Sơn.
Ngày nay, nó thường được sử dụng như một phép ẩn dụ cho một người bị hoàn cảnh buộc phải làm điều gì đó.
A Chanh: Mọi người đều thích uống rượu.
(ai nói? Chỉ có mình anh là tên ma rượu thôi!) (chữ cuối là ‘tửu’, phát âm giống với từ ‘cửu)
Mộc Mộc: Cửu cửu quy nhất.
(có nghĩa là ‘đến cuối cùng’)
Tiểu Lại: Một hai ba bốn năm sáu bảy…….
Mộc Mộc & A Chanh:……
*
6,
Ngày 27 tháng 12 năm 2003.
A Chanh rơi vào lưới tình.
Gần đây, A Chanh rơi vào lưới tình, thích cô đồng nghiệp Lili.
Lili đi đâu là cậu ta theo tới đó; Gần đây Mộc Mộc cũng rất rầu, đồng nghiệp của anh (đàn em nhỏ hơn anh một lớp) thích anh điên cuồng, đi đến đâu cũng theo tới chỗ đó.
Bởi vì đàn em này nặng hơn 130kg, nên A Chanh luôn gọi cô ấy là 130kg.
Vì vậy, tôi thường xuyên nghe được cuộc đối thoại thế này:
A Chanh: Mộc Mộc, hôm nay công ty bọn mày có trận đấu bóng đá mà, sao mày không đi?
Mộc Mộc: Không đi.
A Chanh: Tại sao? Em gái 130kg lại mặc áo đồng phục đôi với mày đến hiện trường, hét lớn “Số 11 em yêu anh” sao?
Mộc Mộc:…….Mày có cần ngày nào cũng nhai đi nhai lại chuyện này không? Mày thì sao? Sao hôm nay không đi tập thể hình? Không phải cuối tuần nào Lili cũng đều đi sao?
A Chanh: Aiz, hôm nay tao không muốn gặp Lili.
Mộc Mộc: Sao đấy?
A Chanh: Hôm nay công ty bọn tao đổi máy chủ web, ngoại trừ tao ra thì phần đông đám đồng nghiệp không biết điều chỉnh thế nào hết.
Vì vậy tao đến giúp từng người một……
Mộc Mộc: Vậy không phải là rất tốt sao? Đây là cơ hội tốt để mày thể hiện.
A Chanh (do dự): ……..Nhưng mà, nhưng mà…….
A Chanh: Tao xoay một vòng lớn, mới vừa chỉnh cho Lili xong, lúc đang chỉnh cho đồng nghiệp ngồi cạnh cô ấy thì đột nhiên đối phương kinh ngạc hét lên một câu —— cậu chưa kéo khoá quần kìa!
Mộc Mộc:……..