“Nhiều ngày như vậy, anh muốn em không?” Thời Sơ Thần vòng tay quanh cổ anh hỏi anh.
“Có.”
“Muốn bao nhiêu?”
Đàm Lễ vòng tay ôm eo cô, dưới thân cương cứng đè lên đùi cô: “Anh rất muốn.”
Thời Sơ Thần cảm nhận được, rên khẽ: “Vậy lúc anh muốn em anh đã làm thế nào khi một mình?”
Cô nắm tay phải của Đàm lễ, nhìn những ngón tay mảnh khảnh của anh: “Làm thế nào?”
Đàm Lễ đan các ngón tay vào ngón tay cô, lắc lắc: “Em muốn anh nói thế nào?”
Có mấy lần, không có Thời Sơ Thần ở bên, Đàm Lễ nằm trên giường, sự cám dỗ của mùi thơm trên gối quá lớn, chỉ có thể dùng tay giải quyết.
Thời Sơ Thần lấy ngón tay ra, yeutruyen.net vỗ vỗ vào tay của anh: “Tay có sướng bằng em không?”
Đàm Lễ mỉm cười: “Còn em? Có nhớ anh không?”
Thời Sơ Thần hơi vặn vẹo cái mông: “Muốn lắm~”
“Lúc nhớ anh em làm thế nào?” Đàm Lễ sờ sờ tóc của cô: “Dùng mấy con thú nhỏ của em à?”
“Phụt!” Thời Sơ Thần cười ra tiếng, “Đã lâu rồi em không nhìn thấy chúng.”
“Vậy anh với chúng, ai thích hơn?”
“Nhìn qua thì anh có triển vọng hơn đấy!” Thời Sơ Thần đột nhiên nghĩ tới cái gì, “Anh chờ em một lát.”
Cô nhảy khỏi người Đàm Lễ, hoàn toàn kệ tình hình hiện tại của anh.
Đợi lúc cô từ trên lầu đi xuống, đã thay một bộ quần áo.
Thời Sơ Thần mặc áo sơ mi trắng, chân để trần, ánh đèn từ cầu thang chiếu vào người cô, lộ ra đường cong như ẩn như hiện.
Cô đi chân trần đến trước mặt anh, mỗi bước đi như một chú mèo con, kiễng chân nhún khẽ, bước chân như muốn cắm vào tim anh.
Điện thoại di động không biết kết nối với âm nhạc khi nào.
Phòng khách chỉ còn lại một nguồn sáng yếu ớt.
Âm nhạc vang lên, kèm theo giọng nói của một cô gái gợi cảm và lười biếng.
Dùng ngón chân xoa xoa bắp chân của anh.
Bài hát vang lên : “Grab hold of me, gentle love but touch passionately, I’ll give you my blessing, take me person and objectively, exandinternally…”
Thuận tiện sải bước ngồi lên đùi anh, Thời Sơ Thần giang hai chân, vòng hai tay lên vai anh, hoa huyệt cọ sát với đũng quần đã nhô cao, cô tháo chiếc cà vạt trên cổ anh ra, vòng hai vòng hoàn toàn che khuất tầm mắt anh.
“Đừng động đậy.” Cô bịt mắt anh bằng chiếc cà vạt.
Đôi mắt Đàm Lễ bị che kín, tay vô thức ôm eo cô siết chặt: “Sơ Sơ..”
“Suỵt…” Thời Sơ Thần nói bên tai anh: “Anh nghe…”
Bài hát tiếp tục hát: “Stimulate me, I want you mental and physently, I belong to… I belong to you~you~you…”
Thời Sơ Thần lặp lại lần nữa: “I belong to you(*)…”
(*Em thuộc về anh)
Cô cẩn thận hôn lên vành tai của anh, dùng đầu lưỡi liếm qua tai, sau đó từ từ di chuyển đến cổ anh, Đàm Lễ ngẩng cổ lên.
Thời Sơ Thần vô cùng yêu cái yết hầu nhô lên của anh, cô hôn một cái, lại cắn một miếng.
Đàm Lễ không nhịn được muốn dùng tay kéo cái cà vạt bịt mắt xuống, Thời Sơ Thần đã chặn tay anh: “Không thể…”
Cô đặt tay anh lên ngực mình: “Anh có thể sờ vào đây.”
Tay Đàm Lễ chạm vào cúc áo cô, anh cởi cúc áo ra, đặt hai tay lên hai bầu ngực trắng nõn của cô mà nhẹ nhàng nhào nặn.
Tuy mắt không nhìn thấy nhưng cũng đã quen với sự va chạm trên tay, ngón tay Đàm Lễ nắm lấy đầu nhũ hoa đã cương cứng kéo nhẹ, đầu nhũ hoa non mềm trắng nõn thu vào lòng bàn tay.
Hơi thở gấp gáp nóng rực phun vào đó, vừa mềm vừa tê.
Thời Sơ Thần ôm đầu anh, ấn sau đầu anh, luồn ngón tay vào trong mái tóc đen mềm của anh, miệng nhẹ nhàng rên rỉ: “Ừm”.
Bài hát lặp lại một lần nữa.
Đàm Lễ nghe thấy tiếng rên rỉ không thuộc về bài hát, không thấy mặt Thời Sơ Thần, anh nóng lòng muốn cởi cà vạt.
Thời Sơ Thần vặn vẹo, tiểu huyệt riêng mật dính chặt vào đũng quần đã cứng của anh, Đàm Lễ bị kích thích, ngậm chặt lấy đầu nhũ hoa của cô, vừa bú vừa liếm.
“Ưm… Nhẹ lại…ah……” Thời Sơ Thần khẽ kêu và ưỡn thẳng ngực.
Cô đẩy Đàm Lễ ra, dưới sự giúp đỡ của anh cởi quần nốt quần anh ra.
Gậy thịt dưới quần lót của anh được tay cô vuốt ve càng ngày càng cương cao.
“Sơ Sơ…” Đàm Lễ nắm tay cô, một tay cởi chiếc cà vạt đang bịt mắt ra.
Thời Sơ Thần lại cản anh lần thứ hai, cô còn chưa chơi đủ đâu.
Đàm Lễ kéo cổ tay cô, nắm hai tay cô trong tay, lấy cà vạt buộc quanh cổ tay cô, cà vạt quấn không chặt lắm, nhưng cô không thể cử động tay.
Sau một khoảng thời gian trong bóng tối, lại nhìn thấy ánh sáng, Đàm Lễ nheo mắt làm quen vài giây mới nhìn rõ cô.
Chiếc áo sơ mi trắng buông thõng trên khuỷu tay dọc theo vai, ngón tay giấu trong cổ tay áo, hai chiếc cúc chưa được cởi ra, thấp thoáng bộ phận tư mật trên đùi.
Đàm Lễ đẩy cô ngã xuống sofa, vùi đầu vào ngực cô, đầu lưỡi liếm từng chút một xuống bầu ngực, để lại vết đỏ trên eo cô.
Cởi chiếc quần lót màu đen của cô ném xuống đất, nắm cổ chân cô đẩy lên, hai chân cô gập thành hình chữ M, hoa huyệt ẩm ướt lộ ra dưới ánh đèn, hai cánh hoa mập mạp mở ra, Đàm Lễ dùng ngón tay tiến vào.
“Aaaaa…” Cảm giác rõ ràng có vật lạ tiến vào cơ thể khiến Thời Sơ Thần kêu thành tiếng.
Ngón tay Đàm Lễ cong lên, ngón tay ấn vào mị thịt bên trong, thọc vào rút ra còn mang theo một ít nước dâm chảy ra.
“Ah~”
Hai tay bị trói nâng qua đầy, Đàm Lễ hôn lên môi cô, nuốt xuống tiếng rên rỉ của cô.
Môi lưỡi quấn vào nhau, hai chiếc lưỡi không ngừng trao đổi nước bọt, tới tới lui lui, ngón tay ra ra vào vào ở trong mị thịt.
Trên dưới đều bị làm cho tê dại, toàn yeutruyen.net thân Thời Sơ Thần căng lên.
Cô giơ tay, vòng tay qua cổ anh: “Em muốn… Anh tiến vào đi.”
Đàm Lễ rút ngón tay ra, nhẹ nhàng cắn môi: “Chờ đã, anh lấy bao cao su.”
Thời Sơ Thần không chịu buông anh ra, dùng đầu gối cọ xát mạnh mẽ: “Đừng đeo.”
Anh cũng không thể chờ đợi được nữa, anh cởi quần lót của mình ra, cầm côn thịt đang dựng đứng áp sát vào hoa huyệt của cô.
Có nên chậm rãi tiến vào hay không, Thời Sơ Thần có chút vội vàng, vặn vẹo cái mông, dùng tiểu huyệt tiến đến gần côn thịt của anh : “Em muốn… Muốn gậy thịt lớn cắm em…”
Đàm Lễ bị cô kích thích, không kìm được mà đẩy thắt lưng, dùng sức tiến vào.
“Aaaaa..
“
“Ưhmm……”
Cả hai người cùng kêu lên, Thời Sơ Thần cong người mãn nguyện, thuận thế ưỡn lên hôn lên môi anh.
Đàm Lễ ôm cô ngã về sau, cả người cô dán lên người anh: “Anh mau động đi… “
“Ngoan, em di chuyển cho anh xem.” Tay của Đàm Lễ nắm lấy thắt lưng cô.
“Ưm…oh.
Thời Sơ Thần dùng sức quỳ trên sô pha, từ từ nâng eo lên xuống cắn nuốt côn thịt.
“Uh, Sơ Sơ, sướng lắm.” Đàm Lễ nắm lấy tay cô, nới lỏng cà vạt.
Nghĩ rằng tay mình được thả ra, Thời Sơ Thần ra sức làm hơn để anh vui lòng.
Đàm Lễ vòng hai tay cô ra sau lưng, hai tay lại bị trói lại, ở tư thế này, vai cô duỗi ra sau, cô ngồi trên người anh, ngực lớn tự nhiên ưỡn về phía trước.
Lên lên xuống xuống như vậy vẫn chưa thỏa mãn được Sơ Sơ, cô bắt đầu lắc mông theo hình số tám.
Hoa huyệt bao lấy toàn bộ côn thịt, hạ thể hai người vừa khít với nhau, hai tay Đàm Lễ nắm lấy nhũ hoa của cô, thịt mềm tràn ra khe hở giữa hai ngón tay anh, khi thả tay ra thì lưu lại năm dấu ngón tay, buông lỏng rồi lại vuốt ve, biết là chỗ các dấu ngón tay sẽ biến thành những vết đỏ.
Hai tay gập lại không cử động được, Thời Sơ Thần ra sức lấy lòng anh: ”Sướng chết mất, em còn muốn mạnh hơn nữa~”
“Được!” Đàm Lễ thỏa mãn ôm lấy eo thon của cô nâng lên hạ xuống.
“A…Oh..
Ahhh…” Cô bị cắm vào vô cùng thoải mái: “Chính là như vậy …Dùng sức…mạnh nữa…”
“Dùng sức làm gì? Hả?”
“Mạnh… Ưm…Aaaa…Dùng sức để đâm em…”
“Sơ Sơ… mở mắt ra.” Đàm Lễ kêu cô nhìn: “Cúi đầu nhìn xem.”
Cô nhìn đến bộ ngực đung đưa của mình, nhìn đến chỗ giao hợp của hai người, chất lỏng óng ánh như pha lê dính trên lông đen.
“Em đẹp lắm.” Đàm Lễ vén tóc cô ra sau.
Một sợi tóc vướng vào ngón tay anh, anh nhẹ nhàng kéo nó ra làm đứt sợi tóc.
“Ưm…” Thời Sơ Thần kêu lên, hoa huyệt cũng theo đó thắt chặt.
“Đừng kẹp chặt như vậy.” Đàm Lễ vỗ nhẹ vào mông cô, không ngờ cô lại kẹp chặt hơn.
Sờ đến trên cổ tay cô kéo cà vạt ra, thay đổi tư thế, Đàm Lễ đè cô lên sô pha, hai người đều là chân dài cao ráo, dù sao ghế cũng không bằng giường lớn, co duỗi cũng không được thoải mái nhưng cũng mang lại trải nghiệm mới.
Chân của Thời Sơ Thần gác lên trên ngực anh, Đàm Lễ xuôi theo đùi đến trên eo của cô, từ từ ôm eo cô, nâng cô lên không trung.
Tốc độ đâm thọc ngày càng nhanh, cô hoàn toàn không có cảm giác an toàn, cả người như bị vứt lên mây, nhưng cô không biết mình sẽ rơi xuống lúc nào.
Trên cổ tay Thời Sơ Thần vẫn còn vết hằn của chiếc cà vạt, bộ ngực căng tròn không được ai yêu thương, cô chỉ có thể tự mình dùng bàn tay xoa nắn.
Đàm Lễ nhìn dáng vẻ dâm đãng của cô, mái tóc xoăn dài xõa trên ghế sô pha, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, liên tục tràn ra những tiếng rên mất hồn, ngón tay thon dài bao lấy bầu ngực, đầu ngón tay có móng tay màu vàng nhạt, trêu đùa núm vú màu đỏ.
Anh nhìn đến mê người, dương vật phía dưới vẫn không ngừng cắm vào, hơi thở dần trở nên gấp gáp.
Âm nhạc tiếp tục phát thành vòng lặp, nhưng nó không át được tiếng ọc ọc bạch bạch.
Đàm Lễ đặt hai chân cô vòng qua thắt lưng, cúi xuống hôn cô, tiếng rên rỉ vỡ vụn bị anh nuốt vào.
Thời Sơ Thần ôm lấy anh, móng tay cào vào lưng anh, cả người tê rần, ôm anh càng lúc càng chặt, dùng ngón tay chà xát mạnh, cuối cùng sau một hồi kêu rên ngọt ngào, lòng bàn tay hoàn toàn thả lỏng mà vuốt ve lưng anh, cả người mềm nhũn.
Khi cao trào, Thời Sơ Thần không tự chủ được run rẩy, mị thịt mềm chặt chẽ co rút lại, thẳng cho đến khi Đàm Lễ dùng sức đâm vào hơn chục lần, sau vài cái đâm sâu mới rút ra bắn lên bụng dưới của cô.
Đàm Lễ muốn rút mấy tờ giấy ra lau cho cô, nhưng lại thấy ngón tay cô lần mò xuống bụng dưới nơi anh vừa xuất tinh, chất lỏng màu trắng sữa dính vào đầu ngón tay, cô dùng ánh mắt ướt át mê hoặc đưa ngón tay dính tinh trùng ấy vào miệng mút, ngay dưới ánh mắt của anh.
“Gentle love but touch passionately…” Tiếng hát vẫn tiếp tục.
Vừa rút tay ra khỏi miệng, đầu ngón tay đã sạch bong.
*******